Cô ?
Mọi  dò theo ánh mắt của Từ Nam Nho,  đó dừng mắt   Dịch Tích.
“Nhìn ai? Dịch Tích?”
Dịch Tích lặng lẽ lùi về phía  một bước: “Mọi  tiếp tục uống rượu ”.
“Tình huống gì đây?” Cát Tề Thụy là  đầu tiên phản ứng , “Dịch Tích,  và thầy…”
Hoàng Vi bày  dáng vẻ đau não: “Ý gì đây?”
Trước sự khó hiểu của  , Từ Nam Nho  đến cạnh Dịch Tích, thản nhiên : “Người thật    mắt,  cần hình chụp nữa”.
Trong nháy mắt   đồng loạt ồ lên, cho dù  cho họ thêm vài cái đầu nữa thì họ cũng  dám tin.
Một  là yêu nữ quyến rũ   đắn, còn một  là thầy giáo nghiêm túc lạnh lùng.
Hai  bọn họ    cùng một cảnh giới, đám phụ nữ ban nãy  còn nghĩ rằng  bạn trai mà Dịch Tích  khẳng định là  tồn tại, nhưng bây giờ thì ý nghĩ đó đều sụp đổ.
Khoảng thời gian họp lớp về ,   đều dồn sự chú ý  Từ Nam Nho và Dịch Tích.
Bọn họ  dám hỏi, nên chỉ  thể oán thán trong lòng. Nếu   dám hỏi, thì cũng chỉ hỏi vài câu như là bọn họ  ở bên  như thế nào.
Dịch Tích  trả lời, cô  Từ Nam Nho bình tĩnh trả lời,  chỉ trả lời vài câu  đó  trả lời nữa.
Một lúc ,   khỏi phòng  đến nhà vệ sinh.
Từ Nam Nho   thì   đều ồ ạt đặt câu hỏi cho Dịch Tích.
Mấy cô gái lúc nãy vẫn  tin bây giờ  trở nên khó chịu: “Sao cô theo đuổi  thầy  Dịch Tích, nhưng mà đừng đùa với nam thần của chúng ”.
Hoàng Vi nhíu mày: “Này,  cô   ?”
Dịch Tích ở  bàn kéo tay Hoàng Vi, ý  cô  bình tĩnh chút.
“Không ,  thật thì  như thầy Từ   cùng với với Dịch Tích…”
Lời còn  dứt thì Dịch Tích  lạnh lùng cắt ngang: “Thầy Từ nhà  là loại  như thế nào, cô hiểu  rõ ?”
“…”
Dịch Tích ,  cúi  : “Có loại   bên ngoài thì  đắn, nhưng thực tế thì   , thầy Từ bởi vì thích điểm  của  nên đối với những loại  hiền lương thục đức như cô mới   một chút hứng thú nào”.
Cô gái  nghẹn họng.
“Mọi  cũng đừng  mặt mà bắt hình dong, thầy Từ ở  mặt   thì  đắn”, Dịch Tích nhếch cằm, “Trước mặt  thì...  nghịch ngợm”.
“...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-55-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
Từ Nam Nho từ nhà vệ sinh    thấy Dịch Tích từ bên   đến.
Dịch Tích: “Chẳng lẽ thầy  quyền  ngoài trốn còn em thì  ?”
Từ Nam Nho im lặng  cô.
“Bên trong ồn c.h.ế.t  , ai nấy cũng đều đối đầu với em, vẫn là  ngoài  hóng gió  hơn”. Dịch Tích  đến  cửa sổ sát đất,  đầu  vẫy tay với Từ Nam Nho, “Em thấy thầy  hết đừng , đợi   im lặng một chút  hãy  về”.
Chúng .
Nghe  chút mới mẻ.
Từ Nam Nho đúng là    trong nữa,   đến bên cạnh cô.
Bên ngoài cửa sổ là khung cảnh thành phố lấp lánh ánh đèn, dòng xe cộ tấp nập qua   đường, thoạt  khung cảnh lúc  giống như viên bảo thạch phát sáng. Xa xa chính là những tòa nhà  kiến trúc độc đáo đan xen , mỗi tòa nhà đều  một phong cách riêng, mỗi tòa nhà đều  câu chuyện riêng của chính nó.
Dịch Tích lặng lẽ  Từ Nam Nho, ánh đèn chiếu sáng một bên mặt của Từ Nam Nho.
Lông mày rậm như núi cao, đôi mắt sâu tựa như hồ nước. Anh giống như một bức tranh vẽ, mà mỗi một nét bút đều  phát họa tinh tế, phối màu tỉ mỉ, một bức tranh  cho  khác  lóa mắt.
Anh  về phía xa xa, từ đầu đến cuối đều mang theo loại khí chất trầm tĩnh vững vàng.
Dưới tác dụng của cồn,     ở  mắt thì sẽ dễ dàng thôi thúc bản    chuyện gì đó khác thường. Dịch Tích đưa tay cài  nút áo  cổ áo .
Từ Nam Nho  đầu  thấy    dáng vẻ hờ hững.
“Có chút chóng mặt”. Dịch tích  .
Từ Nam Nho lặng lẽ : “Về sớm một chút”.
“ là nên về sớm”.
“Để  đưa em về”.
Dịch Tích lắc đầu, bàn tay đặt  cổ áo sơ mi kéo  về phía cô: “Có ai  với thầy là môi thầy  mềm ?”
Từ Nam Nho im lặng  tại chỗ.
“Lúc  em vẫn luôn bày kế để  hôn thầy, nghĩ rằng nếu  thầy hôn chắc là  tuyệt”.
“Vậy bây giờ thì ?”
“Bây giờ?” Dịch Tích  nghiêng đầu, ác ý trêu chọc  hiện lên trong mắt, “Không  ban nãy   thầy là của em  ,  em cần gì bày kế nữa, còn     gì thì  ?”
Vừa dứt lời, cô liền nhón chân lên  bộ  hôn .
Cô mở to, chậm rãi tiến gần về phía , cô  thấy bộ mặt kinh ngạc của , chờ  đỏ mặt, chờ  chật vật, chờ  lộ vẻ mặt    hôn cô.