Dịch Nhạc cắn môi: “Sau khi về nước, lúc Dịch Tích  nghiệp,  liền  với ba  rằng   đến trường chị  chụp tấm hình kỷ niệm, em thấy rằng bởi vì    bỏ lỡ thời khắc quan trọng đó của chị  đúng ? Lúc ba  rằng   xem phòng ở của chị ,  cũng   theo. Lúc ông nội dẫn chị   nước ngoài,  cũng thường xuyên lấy cớ  công tác bên Mỹ,  đôi lúc em nghĩ em mới chính là em gái ruột, nhưng    hề quan tâm em nhiều như  quan tâm Dịch Tích”.
Ánh mắt Dịch Vân Chiêu càng tối thêm vài phần: “Nhạc Nhạc,   nhiều chuyện em  hiểu”.
Dịch Nhạc ngẩn , vô cùng tức giận, cô thấp giọng  chuyện nhưng   cảm giác đang nghiến răng nghiến lợi: “Sao   hiểu,  đối  với chị  như , mà chị  ngay cả nửa con mắt cũng   , chị  thậm chí còn vu khống cho  lúc nhỏ   chuyện đồi bại với chị ,   xem…”
“Em im miệng”.
Dịch Nhạc ngẩn , oan ức  : “Em  sai chỗ nào!”
Lồng n.g.ự.c Dịch Vân Chiêu phập phồng vài cái: “Không cần nhắc  chuyện  nữa”.
“Sao   nhắc?”
“Cô   vu oan ”.
Cô   vu oan , sáu chữ đơn giản lập tức ghi sâu  đầu Dịch Nhạc, trong chốc lát  cho muôn vàn lời   nghẹn  cổ họng của Dịch Nhạc.
Cô mở to mắt: “Không thể nào”.
Dịch Vân Chiêu tự  nhạo : “Trên thế giới   gì  chuyện nào là  thể”.
Mà , rốt cuộc cũng dám thừa nhận chuyện   mặt  khác.
**
Dịch Tích cảm thấy Từ Nam Nho  chút kỳ lạ, hai ngày nay  thường xuyên gửi tin nhắn cho cô, tuy rằng lời  trong tin nhắn vẫn thản nhiên như cũ.
Có đôi lúc cô sẽ nhắn ,  đôi lúc  nhắn,   do cô quên nhắn , mà là cố tình  nhắn .
Tối hôm qua Từ Nam Nho  nhắn tin cho cô, nội dung  đơn giản,  hỏi cô ngày mai  thời gian rảnh để tham gia bữa tiệc sinh nhật của bạn  .
Dịch Tích vô cùng bất ngờ khi Từ Nam Nho diễn quá sâu vai bạn trai . Chẳng qua cô chỉ  mượn danh nghĩa của  một chút thôi, nhưng   mở lời thì   bạn gái như cô tất nhiên sẽ  từ chối.
2 giờ trưa hôm nay, Dịch Tích thu dọn đồ  khỏi văn phòng.
Trợ lý thấy cô   liền vội vàng tiến lên: “Giám đốc, cuộc họp trưa nay…”
Lúc  Dịch Tích mới nhớ  còn  việc  buổi trưa: “Dời  ”.
“Dạ?”
“Trưa nay chị  việc đột xuất, dời cuộc họp sang ngày mai ”.
Người trợ lý gật đầu: “Được, em sẽ sắp xếp  thời gian”.
Dịch Tích  hai bước   đầu : “ , mấy bộ đồ trong phòng  việc chị  giặt sạch ?”
“Đã giặt sạch theo như lời dặn của chị ”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-57-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
“Được”.
Dịch Tích  trở về văn phòng,  áo sơ mi trắng váy đen đổi thành bộ đồ mà trợ lý  chuẩn , gồm  quần jean và áo trễ vai màu xanh  sọc.
Thay xong quần áo, Dịch Tích đá bay đôi giày cao gót đen, đổi thành đôi bata trắng lấy từ trong tủ.
Từ hình tượng phụ nữ trưởng thành lập tức  đổi thành cô gái sinh viên trẻ trung, Dịch Tích   gương đánh giá một phen  lái xe rời khỏi công ty.
Việc đột xuất trưa nay của cô chính là đến Lý Công.
Vốn dĩ Từ Nam Nho  hẹn sẵn 6 giờ qua đón cô, vì buổi trưa  còn  một tiết dạy.
Dịch Tích nhất thời nổi hứng, liền hỏi  địa điểm lớp học.
Từ Nam Nho  nghi ngờ gì liền  cho cô .
Từ Nam Nho  nghĩ rằng giữa trưa Dịch Tích sẽ chạy đến lớp của , vì thế  lớp  10 phút,   thấy một bóng  quen thuộc  từ cửa   lớp học,  thất thần vài giây.
Thời gian dường như   ba năm về .
Dịch Tích tùy tiện đặt túi xách xuống,  đặt m.ô.n.g  xuống cạnh mấy học sinh ở dãy cuối.
 là sảng khoái,  trễ cũng  cần lén lút.
“Này bạn, cho  mượn sách xem với”. Dịch tích vỗ vỗ cánh tay  học sinh bên cạnh.
Nam sinh  sửng sốt  cô một lát, đỏ mặt đẩy sách đến  mặt cô.
“À, cái   học qua ”. Dịch Tích   nam sinh  , “Rất khó đúng ”.
Người    hổ : “Cũng khó”.
Dịch Tích  gật đầu, đem sách trả   , bắt đầu chống cằm    bục giảng.
Biểu cảm lúc  giảng dạy   như một, lạnh lùng dứt khoát,  hề  chút biểu cảm dư thừa.
“Bạn ơi”.
“A?” Dịch Tích   học sinh bên cạnh: “Chuyện gì ?”
"À thì, bạn ở,  ,   hỏi bạn tên..."
"Cậu   hỏi  tên gì, học lớp nào, vì   giờ  từng gặp qua". Nam sinh khác  bên cạnh  nhịn  mà .
Cậu nam sinh   hổ lấy khủy tay chọc   bạn.
“Này  đừng  hổ, nếu  hỏi phương thức liên lạc thì nhanh chóng hỏi ”. Thấy bạn  ngại ngùng  dám hỏi, dáng vẻ của  bạn  chỉ tiếc rèn sắt  thành thép,   thấp giọng hỏi Dịch Tích: "Này ,  thể  ?"