Từ Nam Nho: "Vậy em  ?"
Dịch Tích: "Tất nhiên ".
Từ Nam Nho hờ hững  về phía Hoàng Vi. Hoàng Vi run lên, “Cái đó,    gạt thầy”.
Từ Nam Nho: “Em  xem gạt chuyện gì?”
Làm  Hoàng Vi   chuyện lừa gạt mà bọn họ  là chuyện gì, thế nên khuôn mặt của cô lúc đó   là bộ dáng đần thối.
Dịch Tích đưa tay đỡ trán, đúng là  cùng đẳng cấp.
“Này? Từ Nam Nho?  thật là  ?”  lúc , Trình Viện từ bên   đến, tầm mắt của cô cứ     giữa ba , “Tới tìm  ?”
Hoàng Vi “khụ” một tiếng: “Vậy thì, Tích Tích , tớ còn  chút chuyện nên  ”.
Dịch Tích: “Ngồi xe tớ, tớ đưa  về”.
Hoàng Vi: “Cậu đó, uống rượu  còn lái xe gì nữa,  tự bắt xe về  , tạm biệt”.
Từ Nam Nho nhíu mày, Dịch Tích trừng mắt  Hoàng Vi,  ngại ngùng  Từ Nam Nho: “Ha ha, cô  quen với việc em uống rượu  nên mới  như , thật sự là   em   uống…”
Từ Nam Nho chụp lấy cổ tay cô: “Theo   ngoài”.
“Này  ”, Trình Viện ngăn hai  , “Từ Nam Nho,    tới tìm em ”.
Mặt Từ Nam Nho  chút gợn sóng: “ tìm cô ”.
Trình Viện ngây , ngay  đó là vẻ mặt khiếp sợ: “Anh thích Dịch Tích ? Này , như  là  ,  đừng đầu độc Dịch Tích!”
Từ Nam Nho: “Cái gì?”
Trình Viện Trừng mắt  ,  đó vội vàng  lên thì thầm  tai Dịch Tích: “Dịch Tích ,   trời sinh tính lãnh đạm, đừng để vẻ ngoài của   lừa cô!”
Dịch Tích : “...”
“Cô đừng   tin lời  ,    đây    với cô , ai da, vì là chị dâu tương lai cho nên mới  cô  chuyện  đó!”
Khóe môi Dịch Tích giật giật: “Chị dâu... tương lai?”
Từ Nam Nho  hề  chút kiên nhẫn nào nữa,  mặc kệ Trình Viện, trực tiếp kéo Dịch Tích   khỏi Tích Thời. Lúc   ngoài, hai  còn   Trình Viện hét lớn: “Dịch Tích! Nhớ lời   đấy!”
Mặt Từ Nam Nho đen thui kéo Dịch Tích  khỏi Tích Thời, Dịch Tích theo sát phía  , cô  ngừng , cuối cùng thì Từ Nam Nho  nhịn  nữa,   đầu  cô.
"Còn  nữa?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-63-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
"Không , ha ha ha, bởi vì Trình Viện  buồn , ha ha ha,  đó hai    mà dính   ".
Sắc mặt Từ Nam Nho lạnh lùng: "Muốn  ?"
Dịch Tích hít sâu một , cố gắng kiềm chế  tâm trạng của bản : "Muốn, em còn  quên lời  của Chu Hưng Trạch , thầy  hề thích tuýp phụ nữ như ".
Từ Nam Nho: "Có  cũng   cho em ".
Dịch Tích: "Làm cho  khác tò mò thì   là hảo hán".
Từ Nam Nho: “A”.
Dịch Tích: “Nói thử , rốt cuộc chuyện của hai  là thế nào. Này,    thầy  tính lãnh đạm mà thầy  phản bác ?"
“Có gì đáng để phản bác?”
Dịch Tích khó tin: “Việc  liên quan đến danh dự đàn ông!”
Từ Nam Nho cuối đầu, đôi mắt trong đêm đen như  bao phủ bởi lớp sương mù: “Một  em  thì     ?”
“Em”. Dịch Tích ngây , đột nhiên nhớ tới đêm đó, cô cùng  vô cùng điên cuồng ở khách sạn.
Dịch Tích nuốt nước bọt: “Lúc đó,   lúc đó  bỏ thuốc nên mới   chuyện đó?”
Bàn tay nắm lấy cổ tay cô càng chặt hơn, Dịch Tích  gượng,  đó lui về phía : “Thầy cứ yên tâm , em sẽ   ai  chuyện  , em… Ưm!”
Đột nhiên như   cho cô  kịp phòng vệ,  đàn ông kéo cô  lòng ngực, trực tiếp dùng môi ngăn  mấy lời  nhảm của cô.
Lông mi Dịch Tích run rẩy, cô kinh ngạc  thẳng  đôi mắt . Đêm ngày càng khuya, nhưng   sâu thẳm như đôi mắt của , trong đêm tối cô bất chợt  thấy những tia sáng nhỏ bé đang tỏa sáng lấp lánh.
Trên môi mềm mại, chậm rãi, đầu lưỡi từ từ thâm nhập  trong  khơi dậy làn sóng.
Tuy trong lòng rung động nhưng  mặt  bình tĩnh nở nụ , cô to gan vươn tay ôm lấy cổ , đôi mắt lóe lên một tia gian xảo.
Ở cửa quán bar liên tục   đến   , các cặp đôi khóa môi  ở nơi  cũng là chuyện thường thấy, nhưng đôi nam nữ hôn  cuồng nhiệt như  cũng khó tránh khỏi thu hút sự chú ý của  khác, khi  khác  thấy một nụ hôn ngọt ngào như  đều nở nụ  ý vị sâu xa.
Một hồi lâu , tay của Từ Nam Nho rời khỏi eo Dịch Tích,  rời khỏi môi cô, cúi đầu  cô: “Có mùi rượu, em uống rượu”.
Đôi tay của Dịch Tích đặt  vai , cô  nũng nịu: “Ồ, cách kiểm tra của thầy cũng thật là đặc biệt”.
Từ Nam Nho nhíu mày: “Không   cho em uống rượu , em đang uống thuốc…”
“Không  em nhất thời quên mất , thầy dong dài thật”. Dịch Tích  ,  nghiêng đầu , “Thầy , thầy  hôn em”.