Dịch Tích đặt điện thoại xuống, mặc kệ Dịch Thành Hành, chỉ  với dì Lâm trong phòng bếp: "Có cháo  dì?"
Dì Lâm từ trong  : "Có...  mà là buổi trưa còn dư".
"Không , con ăn cái đó  ".
Ôn Thiệu Nguyên: "Cô  ?"
Dịch Vân Chiêu: "Cô  ?"
Dịch Tích  hai   đồng thanh: " ? Không  cả, đột nhiên   ăn cơm thôi".
Dịch Thành Hành nhíu mày: “Đang yên đang lành    ăn cơm".
Ôn Thiệu Nguyên giảng hòa: "Bình thường cháu cũng đột nhiên  ăn cháo".
Dịch Vân Chiêu trầm tư, lạnh nhạt : "Chắc là  dày  khỏe ".
Dịch Tích  ngây , cô ngẩng đầu  .
Dịch Nhạc cắn cắn đũa, cũng  sang  .
Dịch Thành Hành: "Dạ dày  khỏe? Bình thường ở công ty con  ăn đúng giờ ?"
Dịch Tích thu  ánh mắt: “Có lúc sẽ quên”.
"Trợ lý của con  gì,   gọi cơm trưa cho con?"
Dịch Tích: "Ba trách trợ lý của con  gì,  trách thì trách quá nhiều việc, con  đụng  thì liền quên mất".
Dịch Thành Hành: "Con..."
"Chú ,  ,   mỗi buổi trưa con sẽ nhắc cô  ăn trưa". Ôn Thiệu Nguyên .
Dịch Tích: "..."
Dịch Thành Hành ngay lập tức  tươi như hoa: "Vậy , Tích Tích , con xem Thiệu Nguyên quan tâm con  kìa".
Khóe miệng Dịch Tích giật nhẹ: "Cảm ơn".
Ăn cơm tối xong, Dịch Tích chui  phòng gọi cho Từ Nam Nho.
Từ Nam Nho: “Alo”.
“Là em, lúc nãy ăn cơm nên  nhắn ”.
Từ Nam Nho: “Ừ, tối nay  ăn cháo ?”
“Tất nhiên , lời của thầy  em dám  ”.
Từ Nam Nho lặng lẽ  : “Cũng  chắc”.
“Em là học sinh ngoan mà,  thầy   tin em”.
“Ừ”.
Dịch Tích leo lên giường,    thêm một câu nữa thì   gõ cửa phòng cô.
“Vào ”.
Dịch Nhạc  ngoài cửa ló đầu  trong: “Ôn Thiệu Nguyên sắp về , ba gọi chị xuống  tiễn  ”.
Dịch Tích bò  khỏi giường: “Từ đây đến cổng cách  mấy bước chân mà còn  tiễn”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-65-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
Dịch Nhạc “xùy” một tiếng: “Bạn trai của chị mà chị  tiễn thì ai tiễn”.
Dịch Tích liếc cô  một cái: “Hung dữ như   gì”.
Dịch Nhạc mặc kệ cô, xoay đầu rời .
Dịch Tích trợn mắt lên,  điện thoại  tiếp: “Đợi chút, em xuống lầu ”.
“Bạn trai?”
Bước chân của Dịch Tích dừng , cô  một cái: “ , bạn trai chỉ định, nhưng mà vẫn xếp  thầy”.
Đầu dây bên  im lặng, Dịch Tích cũng  quan tâm,  câu “  nữa”  cúp máy.
Mà đầu dây bên , Từ Nam Nho   ghế sô pha,  tay vẫn còn cầm điện thoại, màn hình di động  tắt từ lâu.
Dưới cửa sổ sát đất  một vật lông xù đang cuộn tròn .
Từ Nam Nho  lên  về phía vật đó,   xuống thấp giọng , giọng  nhẹ nhàng như đang thật sự  với  nào đó.
“Cô  vẫn  nguy hiểm,  đúng ?”
Sau khi dưỡng bệnh  dày  một thời gian, Dịch Tích cuối cùng cũng  thể ăn những loại thức ăn khác theo ý  của .
Từ Nam Nho dẫn cô đến một nhà hàng Trung Quốc,  gọi cho cô mấy món cô thích ăn nhất. Khi món ăn  đem lên, hai  đều im lặng ăn cơm.
Không ai nhắc đến chuyện đối tượng xem mắt, cũng  ai  về thời gian gần đây   vẫn   nhà thúc giục tìm đối tượng mới .
Hai   ăn ý  trong việc im lặng, cho nên sẽ  ai chủ động mở miệng hỏi việc riêng tư của đối phương.
"Ăn chậm một chút,  ai dành ăn với em". Từ Nam Nho đặt đũa xuống , rót cho cô một ly nước.
Dịch Tích  quan tâm: "Thầy   là gần đây miệng của em sắp hỏng  ".
Từ Nam Nho lặng lẽ cong môi: " ".
"Thầy    ?" Dịch Tích liếc  : “Thầy chỉ ăn cơm với em  một bữa, mà bữa đó cũng ăn cháo , còn em thì bữa nào cũng ăn cháo,   thể so với !"
Từ Nam Nho múc một chén canh đưa cho cô: "So , bữa nào  cũng ăn cháo".
Dịch Tích hoài nghi  : "Thật  giả?"
Từ Nam Nho  tiếp lời.
"Thầy đang tự ngược ?" Dịch Tích nghĩ nghĩ, sắc mặt đột nhiên  đổi, "Em  , thầy đang đồng cam cộng khổ với em. Không ngờ thầy  học theo cốt truyện Quỳnh Dao!"
Bàn tay đang cầm muỗng của Từ Nam Nho dừng , chân mày giật giật: "Giảm cân   ?"
"Giảm cân?" Dịch Tích đưa tay  véo hông ,  cứng    tính đàn hồi: "Thầy tăng cân  ?"
Ánh mắt Từ Nam Nho biến đổi, ngay lập tức bắt lấy cổ tay cô: "Dịch Tích!"
Dịch Tích lơ  ánh mắt ,  hì hì rụt tay : "Ừ, eo của thầy sờ cũng khá ".
"..."
Brừm brừm brừm.
Điện thoại rung lên, ánh mắt của Dịch Tích  kiêng nể  Từ Nam Nho cùng lúc với động tác  điện thoại.
“Alo?”
“Dịch Tích! Xảy  chuyện ! Mấy  bạn của cô uống rượu ở quán bar  đánh , La Kha cũng  kéo  cuộc !” Người gọi điện thoại cho cô là quản lý quán bar Trình Hạo.