của lúc đó  hề thích em.
 , lời  nên  như  mới đúng,    mới  đủ lý do giải thích với cô  vì  lừa cô , vì  từ chối cô .
 mà     .
Bởi vì, bản   lúc  cũng  tin  câu   nữa.
“Lúc đó em là học sinh thầy? Vậy bây giờ em cũng tính là học sinh thầy”, Dịch Tích dựa  tay vịn cầu thang, ngẩng đầu  , “Thầy , mùi vị lên giường với học sinh cũng  tệ như trong tưởng tượng  đúng ?”
Sắc mặt của Từ Nam Nho  lạnh lẽo thêm một phần.
Dịch Tích  thẳng  ,  lâu  bật . Một giây  đó, cô dùng sức kéo cà vạt của  về phía .
Từ Nam Nho  kịp phòng , theo lực kéo cuối  xuống.
Cho nên Dịch Tích cũng thuận lợi hôn lên môi ,  chính xác hơn là, cắn lên đó.
Cô  dùng sức,  cho Từ Nam Nho  đau đến nhíu mày.
“ mà em cảm thấy  kém cỏi”. Dịch Tích thả tay, trong mắt  nửa phần lạnh lùng nửa phần mỉm , “Thầy cũng  hề  như em nghĩ, quả nhiên lúc đó em vẫn  hiểu chuyện”.
Lòng n.g.ự.c Từ Nam Nho như  khoét một lỗ, giọng   chút thều thào: “Hối hận ?”
“Ừm, hối hận vì lúc đó mặt dày mày dạn đến như , con gái mà, nên để cho đàn ông mặt dày đuổi theo mới đúng”. Dịch Tích chậm rãi buông cà vạt của , lùi về  một bước, “Nên giống như Ôn Thiệu Nguyên”.
Từ Nam Nho: “Cậu  theo đuổi em?”
Lúc Dịch Tích  dối  vô cùng chân thật: “ , tuy rằng em  thích loại chuyện xem mặt   nhà sắp đặt như thế , nhưng hiện tại  phát hiện  đối tượng xem mặt cũng  tệ. Thầy , nếu như em với   đến với , chúng  cũng  cần diễn nữa,  nhà em cũng  xếp đối tượng nữa”.
Vừa dứt lời, cổ tay đột nhiên  nắm lấy, Từ Nam Nho  cô, trong mắt ẩn chứa sự tức giận: “ đồng ý ?”
“Cần thầy…”
Lời còn   hết   thấy tiếng  chuyện của  khác truyền đến bên tai. Dịch Tích định hất tay Từ Nam Nho ,    kéo cô chạy lên lầu.
“Đi ? Này?”
Từ Nam Nho  lên tiếng,  kéo cô lên lầu hai, tùy tiện đẩy cửa phòng nào đó   bên trong.
Đóng cửa   đè cô lên cửa, động tác liền mạch dứt khoát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-71-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
Dịch Tích: “...”
Từ Nam Nho: “Dịch Tích, em đang  dối”.
Anh dựa  quá gần, ép cô đến mức sắp  thở nổi, cô khó nhọc nghiêng đầu né tránh: “Em  dối gì? Thầy mới là  giỏi việc  nhất”.
“Người nhà em vốn  hề  em và  ở bên , cớ gì  diễn cho họ xem?”
Dịch Tích ngây , lập tức giải thích: “Thầy  hiểu, ba em tai mắt nhiều, họ tự nhiên sẽ  chuyện thầy và em ở bên ”.
“Vậy ,      đến điều tra ,    cho em tiếp tục dây dưa với ?”
Dịch Tích đột nhiên  đầu  : “Thầy…”
“Lần  ở bệnh viện   ”.
Vậy là thầy   ?
Vậy thầy    chính vì bản  thầy  là con riêng nên   ba mới  cho cô gặp thầy  ?
Trong lòng Dịch Tích chấn động, bởi vì cô  đề tài con riêng đối với Từ Nam Nho  sức nặng như thế nào, bởi vì  cũng  cô cố ý tìm cớ để giữ   bên .
Từ Nam Nho: “Vậy nên Dịch Tích, em đang  dối”.
Dịch Tích mím môi, hạ quyết tâm  : “Nói dối thì , em cố tình lừa thầy đấy, bởi vì  thầy trở thành bạn trai em, vì  chơi đùa với thầy một ! Từ Nam Nho, đừng tưởng rằng em tình cũ khó quên, em căm ghét dáng vẻ nghiêm chỉnh , em chỉ  lột bỏ vẻ ngoài dối trá , em chỉ …”
“Tùy em!” Từ Nam Nho ngắt lời cô,  rủ mi  cô, trong mắt dường như  ngọn lửa đang cháy rực, “Em  lột thì cứ  ,  với em  cho  lẽ!”
Vừa dứt lời,  cúi đầu cắn lên môi cô.
Một nụ hôn xâm lược mạnh mẽ, Dịch Tích cảm thấy môi   đang trút giận lên môi cô, cô đẩy  ,   chụp tay cô  cho cô phản kháng.
Dịch Tích   tiếng tim  vang lên từng nhịp, cô  chán ghét phản ứng của bản , nên  khách sáo mà phản kháng .
Bên ngoài cửa sổ là bữa tiệc náo nhiệt, còn phía bên  cửa sổ  yên tĩnh, chỉ   thở của hai  họ quấn quít lấy .
Bọn họ   cửa sổ cắn xé , mà loại cắn xé  mang theo dục vọng cùng với sự tức giận mãnh liệt.
Không  từ lúc nào, Từ Nam Nho  rời khỏi môi cô, bắt đầu hôn lên vành tai và cổ cô. Phần lưng của lễ phục mà Dịch Tích đang mặc   hở  một mảng lớn,  cho  dễ dàng thăm dò  bên trong,  lên cho đến khi chạm đến chỗ phồng .
Dịch Tích    vững, đôi môi của  liên tục chu du   cô,  cho một dòng điện tê dại cứ  mà lan   cơ thể, cô  rung lên,  chút yếu thế chụp lấy bàn tay đằng  lớp vải .