Từ Nam Nho tiến lên, kéo cô   ngoài: “Em cũng , đó là học trò ”.
Dịch Tích ngây ngốc: “Cho nên? Thầy đòi ?”
Từ Nam Nho dừng một chút: “Một năm  cả nhà Diêu Gia  nước ngoài, con mèo   ai chăm sóc, lúc đó   tìm chủ mới cho nó”.
Dịch Tích: “ rõ ràng là thầy sợ mèo!”
Từ Nam Nho  chút bất lực: “Dịch Tích,   sợ”.
“Thầy…” Trong đầu Dịch Tích loạn một nùi, “Không đúng,    đó thầy tránh còn  kịp tránh khỏi Chiêu Tài,   thể nuôi nó”.
Từ Nam Nho im lặng  Dịch Tích: “   tránh nó như , mèo… Thật  thì cũng  đáng yêu”.
Dịch Tích kinh ngạc: “Đáng yêu? Oa… Miệng thầy  thốt  từ , thầy  sợ mèo nữa ?”
Từ Nam Nho  đầu : “Dì giúp việc mỗi ngày đều đến dọn sạch”.
Dừng một chút  : “Có nó ở đây, thật  cũng náo nhiệt”.
Trong phút chốc Dịch Tích   nên lời, cô bỗng nhớ đến lời  của Diệp Tử Giai, trong lòng  chút chua xót.
Một Từ Nam Nho từ nhỏ đến lớn   ai yêu thương, từ đầu đến cuối cũng chỉ cô đơn một ,  mà còn  lúc cần náo nhiệt …
Hơn nữa, thật  thì thầy  vẫn luôn cần, chỉ là tự bản  kìm nén ,  chịu cho bản   thấy chút ánh sáng.
“Vậy tại   là Chiêu Tài? Đó là mèo của em”.
Từ Nam Nho nhẹ nhàng mỉm : “Mèo của em thì  cho  đụng ?”
Dịch Tích  chút bực bội: “ đó! Bởi vì đó là mèo của em, thầy từ chối em, tại    từ chối mèo của em!”
Từ Nam Nho lập tức nghẹn họng.
Dịch Tích hừ lạnh một tiếng: “Phắc! Ông đây còn  đáng yêu bằng con mèo !”
Từ Nam Nho: “...”
Dịch Tích duỗi tay kéo cổ áo Từ Nam Nho, nhưng     mặc áo sơ mi nên  thắt cà vạt, cô trực tiếp túm lấy cổ áo len của : “Trả mèo cho em”.
Từ Nam Nho trầm tư một lúc: “Không trả”.
Dịch Tích: “Nó là của em!”
Từ Nam Nho: “ em tặng  khác”.
“ em cũng  tặng thầy”.
Từ Nam Nho để mặc cô nắm lấy cổ áo   buông: “  em tặng tặng cho  ”.
Dịch Tích trừng mắt: “Vậy , em mua một con cho thầy, trả Chiêu Tài cho em”.
Ánh mắt của Từ Nam Nho trầm xuống: “Vô lý”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-76-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
Dịch Tích nghĩ rằng cũng  chút vô lý, ban đầu cô tặng Chiêu Tài cho  khác, bây giờ  lấy  thì  gì đơn giản như .  khi nghĩ đến Từ Nam Nho nuôi Chiêu Tài thì  chút quái lạ,  đàn ông  thích mèo như , nửa đêm sẽ  ngược đãi nó chứ?!
Dịch Tích cứ nghĩ đến việc ngược đãi mèo mà  mà    bây giờ Dịch Chiêu Tài  béo đến mức nào.
“Vậy  thầy  chịu trả Chiêu Tài cho em?” Dịch Tích thở dài, quyết định sử dụng chiêu thức mềm mại hơn.
Từ Nam Nho  thẳng , dù bận việc nhưng vẫn ung dung  cô: “Nó ở đây ăn uống no say cũng  thành thói quen,  lẽ cũng   rời ”.
“Em cũng  thể chăm sóc , cho nó đồ ăn ngon,  một con mèo quý tộc”.
Từ Nam Nho cong khóe môi: “Ồ, nhưng  bây giờ  rời khỏi nó ”.
Dịch Tích: “...”
“Nếu như em thật sự  sống cùng nó, thật  thì cũng  đơn giản”.
Dịch Tích chớp mắt, tràn đầy mong đợi  .
Từ Nam Nho rủ mắt, trong giọng  bình thản  hương vị lừa gạt: “Dọn đến nhà  ở,  em lập tức  thể ở chung với nó”.
Dịch Tích: “?”
**
Lễ kỷ niệm của Tích Thời, tối đó, quán bar mời ban nhạc đến náo nhiệt đồng thời giảm giá một nửa hóa đơn tiền rượu.
Người thì đông, nhưng chỗ thì  hạn, lúc Dịch Tích xuống xe thì trông thấy   nhiều  xếp hàng ngoài quán.
Sau khi chào hỏi mấy  phục vụ ngoài cửa, Dịch Tích  thẳng  trong, đêm nay ở Tích Thời nhộn nhịp hơn hẳn so với  hôm, mà bởi vì quán bar theo phong cách nhẹ nhàng trong sáng, tuy là  đến  đông nhưng cũng  ai  loạn.
“A Kha, Lâm Mẫn”. Dịch Tích   liền  lên chào hỏi hai  bạn đang uống rượu.
Lâm Mẫn đáp một tiếng, đột nhiên hất cằm về phía quầy bar, Dịch Tích cũng theo cô   về phía bên , cách đó  xa trông thấy Trình Viện và Dịch Vân Chiêu đang   ghế.
Dịch Tích: “...”
Lâm Mẫn: “Này, đó là   đối thủ của  đúng chứ”.
Dịch Tích gật đầu.
Lâm Mẫn: “Tình huống gì đây, Trình Viện và     ở cùng ?”
Dịch Tích: “Tớ cũng  , chỉ là  đó   tin Trình Viện  ý đối với  ”.
“Quào, Trình Viện đúng là ghê gớm, nhưng mà   thật sự  trai… Khụ khụ, đương nhiên,  chị em với  thì tớ   thích”.
Dịch Tích liếc cô.
Lâm Mẫn: “Này  đừng vội trợn mắt  tớ, hôm qua tớ   chuyện với Trình Viện, hỏi  mấy vấn đề liên quan đến Từ Nam Nho”.
Dịch Tích sửng : “Cái gì”.
Lâm Mẫn: “Chính là quá trình từ quen  cho đến bên  giữa cô  và Từ Nam Nho, cô  còn cẩn thận dặn tớ  với , kêu  ngàn  đừng để vẻ ngoài của Từ Nam Nho dụ dỗ”.