“Này, rốt cuộc là    ?”
Dịch Tích: “Nghe”.
Lâm Mẫn  gian: “Chuyện là ,  tối nào đó, Trình Viện đang chơi ở quán bar nào đó thì gặp  Từ Nam Nho”.
Dịch Tích: “Này , ngưng một chút,  thầy   thể tự   đến nơi như  uống rượu giải sầu,  thể nào”.
Lâm Mẫn: “Cậu im miệng! Nghe tớ !”
Dịch Tích: “...”
“Lúc đó Trình Viện đang nhảy  sàn, nhảy  hăng say thì thấy Từ Nam Nho,   xem một  theo chủ nghĩa sắc  như Trình Viện thì   thể  động lòng  vẻ ngoài như tranh của Từ Nam Nho! Nên cô  mới  chọc ghẹo! Kết quả là    cô một cái,  một hồi, đến lúc Trình Viện nghĩ là sắp thành công  thì   liền bỏ ”.
Dịch Tích chuẩn  cắn hạt dưa: “Hết ?”
Lâm Mẫn  đổi dáng : “Còn chứ, tớ dừng một chút để tạo  khí”.
Dịch Tích suýt chút tháo giày đập  mặt Lâm Mẫn: “Nhanh lên!”
Lâm Mẫn hắng giọng: “Được ,  đó Trình Viện  hỏi, nhưng trong quán bar  ai   . Vốn dĩ cô  nghĩ sẽ  tìm    nữa, nhưng một đêm  hai tuần , cô   gặp Từ Nam Nho ở quán,     uống khá nhiều. Sau đó Trình Viện đến cạnh   tỏ vẻ ân cần, còn mặt dày hỏi  điện thoại… Tớ đoán Từ Nam Nho lúc đó khá say, nên mới hỏi Trình Viện tên gì, học lớp nào”.
Dịch Tích sửng sốt: “Cái gì?”
“Lớp nào?” Lâm Mẫn dựa  bàn  đến run lên, “Ha ha ha,       uống đến mức ngu ngốc  , tưởng rằng đang ở trường dạy học ?”
Dịch Tích trầm mặc một lúc: “Sau đó thì ”.
“Trình Viện  tên của cô , còn õng ẹo ,   em ở lớp nào thì em ở lớp đó. Sau đó Từ Nam Nho ,  em ở lớp Thương Mại 2  , ha ha ha cái quỷ gì , thầy Từ của  lúc uống say cũng khá đáng yêu đấy”.
Bàn tay cầm ly rượu của La Kha dừng ,  bỗng : “Tích Tích, tớ nhớ  lúc   học lớp Thương Mại 2 đúng ”.
Lâm Mẫn: “Ha?”
Khóe môi của Dịch Tích giật giật: “Thật, thật trùng hợp”.
Dịch Tích  chút ngớ , Lâm Mẫn  La Kha một cái: “Này… Còn  nữa ”.
La Kha gật đầu.
Lâm Mẫn khụ khụ: “Từ Nam Nho uống đến mức say khướt, Trình Viện liền , em học lớp Thương Mại 2 thì  thể  bạn gái  đúng , Từ Nam Nho  tủm tỉm gật đầu”.
Dịch Tích: “Đừng dùng từ bậy bạ, thầy    thể  tủm tỉm”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-77-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
Lâm Mẫn: “Cái   quan trọng ? Quan trọng là Trình Viện cứ  mà cho rằng bản  dụ  ! Cái gọi là ‘hai tháng’ theo đuổi  khác chính là  một  hai đều gặp   ở quán bar, thật đó, tự Trình Viện thừa nhận. Sau đó ngày nào cô  cũng  quấy rầy  , còn  lời  của đàn ông tứ mã nan truy, Từ Nam Nho thì… Có lúc thì  với cô  hiểu nhầm ,  lúc    gì. Theo như Trình Viện  thì, lúc cô  náo loạn thì    tức giận,  lúc sẽ  chằm chằm cô , Trình Viện  bản    sức hấp dẫn, Từ Nam Nho chắc chắn c.h.ế.t mê c.h.ế.t mệt cô , cho nên mới  nỡ từ chối”.
Lâm Mẫn  một  xong thì dừng  nghỉ ngơi, vỗ vai Dịch Tích: “ tớ cảm thấy,  gì mà  nỡ từ chối,  cũng  thầy Từ  của ,    phiền đến mức lười   , cuối cùng lúc cô  nhập vai quá sâu thì  một câu chia tay, đây mới chính là giải quyết phiền phức”.
Dịch Tích chậm rãi cắn một hạt dưa: “Ừ, giống với những việc thầy  sẽ ”.
“Còn   ,   cũng kỳ lạ,    với   ở bên  ,   hỏi thử? Hai    chuyện ”.
Dịch Tích ậm ừ: “Quá khứ chính là quá khứ, tớ   hứng thú”.
Lâm Mẫn trợn mắt: “Hừ! Con  nó  hứng thú,   còn  tớ  một cách ngon lành”.
Dịch Tích: “...”
**
Lúc Từ Nam Nho nhận  cuộc gọi của Dịch Tích là lúc  đang cho Dịch Chiêu Tài ăn.
“Thầy đang  gì”.
Từ Nam Nho cong ngón tay gõ lên mặt bàn, ý bảo Dịch Chiêu Tài đến ăn cơm: “Cho mèo ăn”.
“Ừ”.
“Sao ”, qua một lúc   hỏi, “Em ở ”.
Dịch Tích: “Em ở Tích Thời, hôm nay là lễ kỷ niệm”.
“Có   qua đó ?”
Dịch Tích trầm mặc một chút: “Thật  thì em   một  chuyện”.
“Ừm?”
“Trình Viện”. Dịch Tích : “Ban đầu thầy, tại  ở bên cô ”.
Từ Nam Nho  dậy khỏi sàn nhà, tùy tiện đặt đồ ăn của mèo lên cửa sổ: “  từng ở bên cô ”.
“Cô   thầy đá cô ,  đá  còn   là bạn trai cũ ”.
Từ Nam Nho đưa tay day day ấn đường: “Ngày đó  uống say nên  nhầm ,  lẽ là  mê gì đó,  đó Trình Viện  xuất hiện  mặt , thì… Thì  là bạn gái ”.