Chuông điện thoại reo lên, Dịch Tích nhấn mở loa ngoài: “Có chuyện gì thì  nhanh, tớ đang bận.”
Giọng  của Lâm Mẫn ở đầu dây bên  vang lên: “Bận gì,  đang ở .”
“Trường học.”
“Ra ngoài chơi , hôm nay cùng tớ   móng .”
“Không .” Dịch Tích cự tuyệt mà  cần suy nghĩ, “Tớ   một bộ màu hồng phấn .”
“Ây da, đổi cái khác ,  xong thì chúng  shopping .”
“Không   .” Dịch Tích  kiên nhẫn, “Ta đang  bài tập .”
“…… Cái gì.” Lâm Mẫn suýt nữa  sặc, “Làm bài tập, ai?”
“Tớ!” Dịch Tích đưa tay cúp máy,  hừ lạnh một cái, “Có gì lạ .”
Dịch Tích tốn một ngày để xem  bài học, cô  học giỏi, nhưng  cái thông minh. Xem xong sách liền hì hục lên mạng tìm tài liệu liên quan, đương nhiên,   lên mạng   để chép bài mà là thu thập kiến thức để  bài. .
Tối ngày thứ ba Dịch Tích cũng  xong bài luận,  đó liền gửi bàicho Từ Nam Nho.
Cô   chính   phê bình  mặt    tiết học ngày mai của Từ Nam Nho .
 mà, Từ Nam Nho  trả lời thư của cô.
Ngày thứ Hai  học,  bạn  phân công thu bài thông báo với   rằng Từ Nam Nho đổi giờ học thành chiều ngày hôm . Nhiệt tình của Dịch Tích cứ  mà  dội gáo nước lạnh: “Tại   đổi giờ học? Thầy   công tác ?” .
Người bạn  : “Không , sức khỏe thầy  .”
“Không khỏe? Vậy  nghiêm trọng ?”
Bạn  xụ mặt, hiển nhiên là vấn đề    vô  nữ sinh hỏi qua .
“Tớ    , chắc là cũng khá nghiêm trọng, nếu  thì theo như tác phong của thầy Từ thì sẽ  tùy tiện  đổi giờ học .”
Dịch Tích vô cùng đồng ý: “Cũng đúng……”
Tháng 11 cũng là khi thành phố phương Bắc  đắm     mùa đông.
Dịch Tích lái xe đến tiểu khu mà Hoàng Vy   đó,  đó dừng xe tại vị trí đỗ ởtầng 9.
Sau khi tắt máy xe, cô bấm gọi cho Từ Nam Nho.
“Tút tút tút……”
Chuông reo một hồi lâu nhưng     máy.
 Dịch Tích vẫn  bỏ cuộc, cô liên tiếp gọi thêm vài cuộc nữa nhưng đều là máy bận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-9-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
Cô đem di dộng bỏ qua một bên, đôi lông mày gắt gao nhíu .
Thầy  sống một ,   còn  bệnh, sẽ  té ngả trong nhà luôn  chứ?
Tuy rằng là đoán mò, nhưng nghĩ tới khung cảnh  cô   hề do dự mà xuống xe.
Khó khăn lắm mới  một chủ hộ quẹt thẻ  cửa, Dịch Tích   thang máy vội vàng nhấn chọn tầng 12.
Tiểu khu  khá , một tầng chỉ  hai hộ, giá  hề rẻ. Dịch Tích  đến  cửa, duỗi tay nhấn chuông.  nhấn mấy  cô mới ý thức  rằng nếu như điện thoại thầy  cũng   máy thì    sức mà mở cửa?
 là quýnh quáng lên đầu óc cũng  xài .
 lúc Dịch Tích đang lúng túng   tiếp theo nên  thế nào mới ,cánh cửa đột nhiên  mở .
“A?” Dịch Tích ngơ ngác    mặt.
Từ Nam Nho   mặc áo thun trắng quần xám,   lời nào   cánh cửa.
Thoạt   lúc    dáng vẻ lạnh lùng nghiêm túc như lúc giảng bài, tóc còn  chút bù xù, trong mắt đầy tơ máy, cả  mang dáng vẻ nhợt nhạt khác thường.
Bỗng nhiên  chút   nên  gì lúc .
“Thầy Từ, em đến để xin  thầy.” Phải mất một  thời gian Dịch Tích mới nghĩ   câu  .
Từ Nam Nho  cô, một tay che miệng ho hai tiếng: “Xin ?”
“A…… Chính là vì chuyện bài luận  , thầy là  lớn  thể đừng để tâm  lầm của em  , đừng đánh giá em  đạt yêu cầu mà.”
Từ Nam Nho  nhíu mày: “Không thể.”
Quả nhiên nổi tiếng là  chí công vô tư.
Trong lòng cô âm thầm mắng mỏ, nhưng ngoài mặt  tươi  rạng như cũ, Dịch Tích duy trì vẻ mặt tươi : “Em    một bài mới gửi thầy,  gửi đến hộp thư thầy , nhưng thầy  trả lời thư của em.”
“Được, để  xem xem.”
Dịch Tích gật đầu: “Thầy Từ, em   nghiêm túc để  đó, hơn nữa mấy ngày nay em cũng chăm chỉ  sách.”
Đầu của Từ Nam Nho còn  choáng,  nhắm mắt bỗng lảo đảo về phía bên cạnh.
Dịch Tích giật , vội vàng đưa tay đỡ lấy : “Thầy   chứ?!”
Từ Nam Nho hô hấp  chút  thông, sắc mặt  chút ửng hồng.
Dịch Tích lồng n.g.ự.c căng thẳng, cũng  nghĩ nhiều nữa, cô   cửa  xỏ dép lê, thuận tay đóng cánh cửa phía  lưng .
Từ Nam Nho  thoáng qua thấy Dịch Tích  đưa tay đỡ lấy ,  liền giơ tay ngăn : “  .” .
“Gì mà  ,  sốt đến mức   vững ”, Dịch Tích  chút do dự tiến lên ôm lấy cánh tay , “Thầy , thầy là một  đàn ông     chăm sóc  chính  chứ.”