“Sao  thể”.
“Chỉ là  bừa vài câu thôi thì em  xuất hiện ”.
“Thật ?”
“Ừ”.
Dịch Tích    vẻ  giống  dối, trái tim thấp thỏm cũng bình tĩnh .
Hai  ăn ở bên ngoài xong mới  về nhà, Dịch Tích  khi tắm rửa  đến phòng sách cho Dịch Chiêu Tài ăn.
Từ Nam Nho   cửa phòng sách  bóng dáng bận rộn của cô : “ hôm nay em  cùng với Ôn Thiệu Nguyên?”
Dịch Tích xoay đầu  : “À,  ghen ”.
Từ Nam Nho nghiêng đầu né tránh, nhàn nhạt : “Tùy tiện hỏi thôi”.
Dịch Tích  dậy,  vài bước đến  mặt : “Tùy tiện hỏi thôi ,  thì em  ”.
Cô lướt qua    khỏi phòng sách,    vài bước   kéo về.
Đôi mắt Từ Nam Nho trầm xuống: “Dịch Tích”.
“Sao nào?”
“Trả lời”.
“Không   chỉ thuận miệng hỏi một chút ”, Dịch Tích cố ý chọc , “Vậy  em  thành thật trả lời ”.
“Muốn”.
“...”
“Sẽ thích  ?”
Dịch Tích  ngờ Từ Nam Nho  một câu như , cô ngẩng đầu  , đôi mắt lóe lên một tia gian xảo của hồ ly tinh: “Thích thì ... Không thích, thì ". Cô đưa tay vòng sang cổ , cong môi : “ mà  yên tâm, mặc kệ là  thích   thì  em thích nhất vẫn là ".
Từ Nam Nho nắm chặt bàn tay, lúc mở miệng thì giọng   trầm xuống mấy phần: “Vậy ”.
“Vậy   , nếu  thì lúc bỏ nhà      tìm Ôn Thiệu Nguyên mà đến tìm ”. Dịch Tích mỉm , “Thầy Từ, em cũng khá thích  đó”.
Từ Nam Nho vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng mà chút lạnh lùng   thêm một tia lửa ngầm kỳ lạ. Anh nghiêng đầu  cô, chợt há miệng cắn môi  của cô.
Dịch Tích  giật , vẻ mặt oán trách  .
Từ Nam Nho chậm chậm nhả : “Dịch Tích, chỉ là khá thích?”
Đuôi mắt Dịch Tích cong lên,  cam lòng yếu thế vươn đầu lưỡi l.i.ế.m khóe môi : “Chắc là  nhiều hơn một chút, nhưng mà  đừng yêu cầu quá cao a…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-92-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
Lời còn   xong   đè mạnh  tường, lúc cô ngẩng đầu lên một  nữa thì   cúi  xuống.
Dịch Tích nhướng mày,     đến liền đến?
Tình huống hiện tại cũng  cô cho suy nghĩ nhiều,      hôn kiểu chuồn chuồn lướt nước với cô nữa, mà là lấy đầu lưỡi thâm nhập , l.i.ế.m mút nhẹ nhàng, gặm cắn chọc ghẹo  khác.
Anh ôm eo cô, từ nông đến sâu, càng thêm dùng sức.
“Ưm…” Đầu lưỡi của cô    đau, cô   đẩy  , nhưng    đẩy  . Đau đớn nhỏ nhoi  còn mang theo sự tệ dại   khác giật , giống như một kiểu nghiện.
Dịch Tích  đè  tường, giữa hai bên lạnh và nóng,  thể  kiềm   chút  đổi, cô  run lên, bàn tay ôm cổ  nắm chặt .
Từ Nam Nho   thể  chế mà ghi hận trong lòng.
Nghe cô  về  khác, trong lòng tích tụ,   cam tâm. Chưa bao giờ nghĩ tới, thì  bản   sợ sệt lo lắng như .
Không  tha cho cô.
Đột nhiên  ý nghĩ như .
Anh chậm rãi di chuyển đến cổ cô, ngửi  một mùi hương thoang thoảng   cô. Mùi hương  như  như , cũng chỉ  lúc tới gần như  mới ngửi .
Mùi hương tựa như loại thuốc nào đó   khác choáng váng,  cho  khác nóng lên,  cho  khác   nếu tiếp tục  xuống thì sẽ lệch lạc nhưng chính là  thể khống chế mà  tiếp cận.
“Ưm… Ngứa”. Dịch Tích  sợ ngứa, tóc  cọ lên cổ cô, kích thích từng đợt run lên.
Mà cô  , lúc cô kêu lên như  như đè nặng lên cọng rơm cuối cùng trong ,  dục vọng trong cơ thể  phồng lên đến đỉnh điểm.
Hô hấp ngày càng nặng nề,  đưa tay tiến  trong bộ quần áo ngủ mỏng của cô…
Dịch Tích cảm thấy bàn tay  lướt đến  thì lửa cháy lên chỗ đó, những nơi  qua  đốt chảy đến bỏng lên.
Cô  vén lên nên chân   vững,  sự mơ hồ cảm nhận  tay  trượt lên ,  đó  chạm  nơi tư mật trồi lên . Cô  nhịn  mà nhích gần , mà tay của  vòng   lưng cô mở cái móc nào đó.
Cả  của Dịch Tích đều dựa   , cô  ngẩng đầu lên, liền  thấy gương mặt phiếm hồng của  đàn ông  mặt,  rõ ràng là  đắn lạnh lùng, bây giờ   dáng vẻ quyến rũ mê hoặc  khác.
Trong lòng Dịch Tích mềm mại   nên lời, cô  sườn mặt , đột nhiên nhón chân, bám  bờ vai cắn lên tai .
Nói là cắn, nhưng thực chất là ngậm lấy.
Toàn bộ tai  đều hồng hồng,  thật sự là đáng yêu.
Mà Từ Nam Nho  chấn động  ,  đột nhiên cứng đờ, ngay cả cái móc cũng quên mở.
“Thầy , lúc mặt  đỏ lên thật dễ thương”.
Dịch Tích đưa đầu lưỡi  l.i.ế.m một cái  vành tai : “Em thích nhất lúc  đang nghiêm túc mà đỏ mặt,  thì,  thì  vẻ nghiêm túc giả, ưm… … Thầy,    vẫn luôn giả bộ ”.