"Đa tạ tiên nhân chúc phúc!" Lưu dân cảm kích với Triệu Ngôn.
Những hán tử một tay cầm bát, thảnh thơi đất, chân tùy ý gác lên, hưởng thụ sự mát mẻ trong ngày nóng bức .
Bọn họ cũng tùy ý loạn mặt đất, phía trải một đoàn đệm cỏ để , trong thời gian thôn Lưu Dân cũng ở sạch hơn nhiều, sợ mặt đất bẩn sẽ dễ nhiễm bệnh.
Đang nghỉ ngơi thì thấy mấy hộ vệ tiên cảnh đẩy xe cút-kít đến, xe cút-kít thả mấy khối đá lạnh lớn, liếc mắt một cái liền thấy khối đá bốc khí lạnh.
Tiểu đội trưởng đội hộ vệ Trương Thọ lập tức thét to: "Nhanh lên, để cho tiên nhân cùng mấy vị đại phu dùng!"
Mấy hán tử trong đội hộ vệ còn đeo găng tay nhựa mà phu nhân Vương Tuyết Cầm cho mượn, dùng sức nâng khối đá lạnh xe cút - kít xuống, mang đến bên bàn của mấy vị đại phu Triệu Ngôn, còn chút khối băng lớn trực tiếp để chân bọn họ!
Cũng dám hỏng găng tay nhựa, đợi lát nữa còn trả những thứ .
Một lưu dân cầm nửa bát canh ô mai, đến nghẹn họng trân trối : "Cũng chỉ tiên nhân thể xa xỉ như thế."
Lại giẫm chân lên khối đá lạnh trân quý như để hạ nhiệt độ, chính là đá lạnh mà đến vương công quý thần dùng mùa hè cũng định , tất cả đều dùng tiết kiệm, ai dám xa xỉ như ?
Một hộ vệ cầm mấy thứ giống như guồng nước từ trong xe đặt lên bàn, cung kính : "Hi Hi tiên nhân , mang đến những thần vật , bản Triệu Ngôn tiên nhân ngài sẽ dùng."
Triệu Ngôn mấy cái quạt cỡ nhỏ thì khỏi , những cái quạt nhỏ là loại sạc điện, cần cắm điện cũng dùng , những thứ đều đồ chơi mà Triệu Hi thích dùng khi còn học. Hắn ấn một cái công tắc nhỏ, quạt lập tức xoay tròn thổi gió, mang theo mát của đá lạnh phà mặt.
Mấy đại phu khiếp sợ liên tục, khỏi hỏi: "Vật ... Vật thể sinh gió lạnh, là động lực gì thúc đẩy?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/theo-cha-me-xuyen-khong-lam-nong-co-dai/chuong-126.html.]
Triệu Ngôn lời ít ý nhiều : "Điện." Đây là quạt điện.
Vẻ mặt mang sự kính sợ gật đầu, lúc qua những tiên nhân là Lôi Điện Pháp Vương, các loại thần vật ở tiên cảnh đều dùng điện để điều khiển.
Mấy đại phu bên cạnh hoảng hốt, cảm thấy bản đến nơi để chịu tội? Chân đạp đá lạnh hưởng gió thần, rõ ràng đến để hưởng phúc a.
Uống một chén canh ô mai, chỉ tiêu tan thời tiết nóng bức mà còn giảm bớt cơn buồn ngủ, nhóm lưu dân đều lấy tinh thần.
Cũng tin tức ở đây canh ô mai ướp lạnh truyền ngoài như thế nào, hài nhi thèm ăn đeo khẩu trang, ở cách đó xa liên tục qua.
Nhi tử độc nhất trong nhà giống như Hổ Tử, trong tay mấy đồng xu, quan hệ tệ với Triệu gia, nghĩ dùng đồng xu mua một chén canh ô mai để uống, khiến Triệu Ngôn nhịn , đành lên tiếng: "Món cần tìm Hi Hi tỷ."
Mấy hài đồng thì lo sợ, từ khi thành mới dịch bệnh, bọn họ cũng dám tới tiên cảnh, mặc dù tiên nhân tiên thể, nhưng bọn họ vẫn sợ bản mang dịch bệnh tới cho tiên nhân.
Đây chính là cơ hội kinh doanh, trời đang mùa nóng uống một chén nước đá, một chén một hai đồng, dù lời ít nhưng bán nhiều cũng thể kiếm một khoản tiền lớn.
Khi Lý Hiếu Tri uống ngụm canh ô mai đầu tiên thì trong đầu ý nghĩ , khiến Lý Hiếu Tri chút tiếc nuối chính là, mắt thấy mùa nóng sắp qua, nếu dùng đồ uống lạnh để kiếm tiền thì cũng cần chờ tới sang năm.
"Lý duyện sử, Hi Hi tiên nhân tới." Bên ngoài đến báo.
Triệu Húc liền trở nên gấp gáp, thật sự để Tiêu Thính Vân lợi dụng sơ hở, hôm nay là đạp xe chở nàng tới.
Tuy là xuyên đến thế giới cổ đại, nhưng những thôn dân đều xem bọn họ là thần tiên, vô luận bọn họ bất cứ chuyện gì, những thôn dân đều sẽ tự động não bổ để hợp lý hóa. Điều giúp cho Triệu Húc tương đối thoải mái, chỉ cần ở thành mới, ngay cả tóc giả cũng lười đội, để một đầu tóc ngắn đen nhánh rậm rạp lòng vòng trong thành.