Theo Đuổi Tình Yêu - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-04-04 12:29:01
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc , bà khẽ mắng: "Lái xe nhanh trong sân gì, biểu diễn xiếc cho xem ?"

Nhắc đến xe, Lục Kiệm Minh liền khó chịu, nhíu mày đưa áo khoác cho giúp việc.

Buổi sáng khỏi nhà còn tâm trạng vui vẻ, Giang Uyển tò mò: "Ai chọc giận con ? Không thử xe mới , về sớm thế?"

Xe hỏng, còn thử cái gì nữa.

Lục Kiệm Minh mặt lạnh tanh: "Không nữa."

"Không thì , đừng mà mặt mày như kẻ thù." Giang Uyển nạt: "Có khách ở đây, thu cái kiểu thiếu gia của con ."

Cái cần Giang Uyển bản cũng hiểu, Lục Kiệm Minh "chậc" một tiếng: "Sợ con vẻ, gặp con là đủ , còn kêu con gì?"

Giang Uyển : "Khách hôm nay giống, là họ hàng bên bố con, chắc là việc gì đó."

Lục Kiệm Minh cúi đầu cuộn tay áo sơ mi, khẽ "hừ" một tiếng, nhướng mày : "Bao nhiêu năm , chẳng mấy khi thấy họ hàng bên đó đến vay tiền."

Không trách lời của mang theo ba phần khinh thường.

Ông Lục là ở quê, đó thành danh cũng bao giờ quên họ hàng của , ai đến vay tiền, cầu xin giúp đỡ, ông đều tiếp đón, hết lòng giúp đỡ.

Hồi , nhà thường xuyên họ hàng đến, kéo cả nhà đến, Lục Kiệm Minh quan tâm mấy, cho đến một , mấy đứa nhỏ đến, lật tung cả nhà, vỡ tan tành cả một tủ đầy mô hình xe mà sưu tầm khắp nơi, từ đó, Lục Kiệm Minh ai cũng thấy ghét, ông Lục cuối cùng cũng yêu thương cháu trai, cũng ít khi cho họ hàng ở xa đến nhà nữa.

"Con nhỏ tiếng ," Giang Uyển , "Hôm nay đến là em họ của bố con, con nhớ hồi nhỏ cùng chúng về quê tế tổ, chúng việc gấp xử lý, nhờ nhà họ chăm sóc con nửa tháng? Sau đó rảnh rỗi mới cử đón con, bố con nợ nhà họ một ân tình thực sự, hơn nữa con gây chuyện lớn như , gặp mặt một thì hợp lý."

Trong phòng khách, Hứa Lộc cũng hỏi Trần Mỹ Trân.

"Sao con nhớ gì cả?" Hứa Lộc ngơ ngác.

Trần Mỹ Trân : "Con còn nhỏ mà, lúc đó con mới sáu tuổi, đúng dịp Tết, nó cùng mấy em họ ở quê khác nhà con đốt pháo, con bên cạnh bịt tai la hét."

Hứa Lộc nhắc nhở, nhớ một chút ấn tượng mơ hồ, mấy em họ khá là nghịch ngợm, dẫn theo một đám trẻ con, chuyên ném pháo nhà vệ sinh của , nhà vệ sinh ở quê đều là nhà vệ sinh khô, pháo nổ tung, cảnh tượng đó...

Hứa Lộc gật đầu: "Con nhớ , bọn họ cùng nổ bể chứa phân."

Trần Mỹ Trân lúc đó để ý họ chơi gì, nhưng đối với trò chơi … bà vỗ con gái: "Chuyện cần nhắc ."

Hứa Lộc đáp, trong phòng khách rộng lớn, nhỏ giọng hỏi: "Vậy đây chính là ân tình mà nhà họ nợ chúng ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/theo-duoi-tinh-yeu/chuong-5.html.]

"Cũng coi như ," Trần Mỹ Trân trừng mắt cô: "Không vì con thì cũng chẳng nhớ những chuyện cũ , cũng chẳng thèm lấy chuyện để với họ."

Hứa Lộc đương nhiên hiểu, Trần Mỹ Trân hôm nay liều mặt, tất cả là vì cô, khoác lấy Trần Mỹ Trân nịnh nọt.

Trần Mỹ Trân nhớ hỏi: "Con tra , Chủ tịch TS tên gì?"

Hứa Lộc đưa điện thoại cho bà, trang Baidu rõ ràng ghi "Lục Sĩ Thành" ba chữ lớn, bên cạnh là một bức ảnh kinh doanh của ông .

"Chẳng là ông !"

Mẹ con họ ngạc nhiên và xúc động, Trần Mỹ Trân gật đầu thứ hai: "Chuyện sẽ thành công."

Bên , Giang Uyển cuối cùng cũng dặn dò Lục Kiệm Minh: "Nói chuyện chú ý một chút."

"Biết ." Lục Kiệm Minh lười biếng đáp một tiếng, chậm hơn bà vài bước, rẽ phòng khách.

Giang Uyển , với Trần Mỹ Trân và Hứa Lộc đang thẳng lưng ngoan ngoãn: "Đây là thằng con trai của , Kiệm Minh."

Bà khẽ nhường đường, để Lục Kiệm Minh lộ diện với hình cao lớn.

Lục Kiệm Minh: "..."

Hứa Lộc: "…………"

Ánh mắt chạm trong chốc lát, Hứa Lộc vội vàng bật dậy từ sofa: "Cái đó… Mẹ, là chúng về ."

"Sao ?" Trần Mỹ Trân ngơ ngác, một lúc mới phản ứng .

Chuyện chính còn đến, ? Đi chuyện mà thành công?

Giang Uyển cũng sững sờ: "Mới đến, một lát ?"

Chỉ Lục Kiệm Minh phấn chấn lên.

Thật là tìm khắp nơi thấy, tự nhiên đến.

Lục Kiệm Minh nhếch mép, xóa tan bầu trời âm u lúc bước , thẳng đến sofa đối diện, khoanh chân, vẻ mặt như sói già, chào: " , vội vàng gì, thêm một lát nữa ."

Tác giả lời :

Lục Kiệm Minh: Excuse me??? hồi nhỏ ???

Loading...