Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 451: Tâm trạng kích động, bàn tay run rẩy

Cập nhật lúc: 2025-12-10 07:24:34
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Dã như mới sực nhớ giới thiệu với Khương Duyệt, đôi mắt sâu thẳm nheo , sang với hai ông bà: "Thưa bác trai, bác gái, đây là vợ cháu, Khương Duyệt."

 

Sau đó Khương Duyệt một cái, trầm giọng : "Họ là nhà của chiến hữu , đến thăm !"

 

Khương Duyệt nhướng mày. Cố Dã giới thiệu kiểu gì thế ? Đến tên họ cũng , qua loa thế ?

 

Khương Duyệt định truy hỏi Cố Dã lúc , cô mỉm với hai ông bà: "Cháu chào hai bác ạ!"

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

sang đàn ông bên cạnh: "Chào !"

 

Khương Duyệt để ý thấy đàn ông cứ chằm chằm Ninh Ninh đang gục vai , bèn vỗ nhẹ con, bảo: "Ninh Ninh, chào con!"

 

Ninh Ninh thẳng dậy, ba đối diện. Tuy nãy chằm chằm nên sợ, nhưng lúc cả bố và ở bên, Ninh Ninh cũng bạo dạn hơn, bé ngọt ngào gọi: "Cháu chào ông, bà, chú ạ!"

 

"Chào cháu, chào cháu! Ngoan quá! Thật ngoan!" Hai ông bà lúc càng xúc động hơn, hốc mắt đỏ hoe, cố gắng ngẩng đầu lên, đôi bàn tay thô ráp vươn do dự rụt về, run rẩy, bộ dạng như ôm Ninh Ninh nhưng dám.

 

Người đàn ông tuy đang nhưng tay cứ quệt mắt liên tục.

 

Khương Duyệt do dự sang Cố Dã. Ba kích động một cách bất thường quá. Cô dùng ánh mắt hỏi Cố Dã: Anh định giải thích chút ?

 

Mùa đông trời tối sớm, tuy mới hơn 5 giờ nhưng sắc trời sầm tối. Khi Khương Duyệt Cố Dã, cũng đang cô, nhưng vẫn giải thích gì, chỉ ôn tồn : "Gió lên , em đưa Ninh Ninh về nhà !"

 

Khương Duyệt nhướng mày, thấy thoáng qua điều gì đó trong mắt Cố Dã, ngay đó cô gật đầu đồng ý: "Vâng!"

 

Khương Duyệt thả Ninh Ninh xuống, Ninh Ninh vui vẻ ôm chân Cố Dã một cái: "Bố ơi con về nhé!"

 

Sau đó bé lễ phép vẫy tay chào ba : "Cháu chào ông bà, chào chú ạ!"

 

"Chào cháu! Chào cháu!" Hai ông bà chút luống cuống tay chân. Bà cụ bước lên một bước, như nhớ điều gì rụt chân về.

 

Khương Duyệt dắt tay Ninh Ninh về phía khu gia thuộc. Đi một đoạn, cô đầu , thấy Cố Dã và ba vẫn tại chỗ, ba họ cứ theo về phía mãi.

 

"Mẹ ơi, mấy đó là ai thế ạ?" Ninh Ninh vỗ vỗ ngực, "Sao họ cứ chằm chằm con thế?"

 

"Chắc là họ thích Ninh Ninh đấy, Ninh Ninh nhà đáng yêu thế cơ mà. Con xem các ông bà trong khu gia thuộc ngày thường thấy Ninh Ninh chẳng đều với con !" Khương Duyệt mỉm xoa đầu con gái.

 

Ninh Ninh giải thích thấy cũng lý: " ạ! Hôm nay ông Vương thấy con còn cho con kẹo nữa!"

 

Khương Duyệt "Hả?" một tiếng.

 

Ninh Ninh vội vàng móc trong túi mấy viên kẹo hoa quả: " con ăn ạ!"

 

Khương Duyệt nhận lấy kẹo, "Hả?" một tiếng nữa.

 

Mắt Ninh Ninh đảo như rang lạc, giơ bàn tay nhỏ bé múp míp lên, xòe một ngón trỏ , chột : "Con mới ăn một cái, thật sự chỉ một cái thôi ạ!"

 

"Thế ăn xong súc miệng ?" Khương Duyệt hỏi.

 

"Có ạ ạ!" Ninh Ninh gật đầu lia lịa.

 

Mấy hôm Ninh Ninh kêu đau răng, Cố Dã soi đèn pin thấy chấm đen nhỏ răng hàm . Sau đó hai đưa Ninh Ninh nha sĩ, xác định chấm đen đó là sâu răng, về nhà Khương Duyệt liền hạn chế cho con ăn kẹo.

 

cô chỉ quản ở nhà, chứ ngoài là y như rằng cho kẹo Ninh Ninh. Trẻ con cưỡng sự cám dỗ của kẹo ngọt, Khương Duyệt dăm bữa nửa tháng tịch thu kẹo trong túi con, cũng chỉ đành dặn con ăn xong nhớ súc miệng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-451-tam-trang-kich-dong-ban-tay-run-ray.html.]

Tuy răng sữa sẽ , nhưng nếu sâu hỏng cũng đau lắm. Triệu Viễn Kỳ nhà chị Triệu sâu mấy cái răng, đau nhức lên là nửa đêm gào ầm ĩ cả khu gia thuộc.

 

Về đến nhà, Khương Duyệt đeo tạp dề bếp. Lúc đặt nồi hầm lên lò than đun liu riu, giờ mở vung , nóng và mùi thơm ngào ngạt bốc lên.

 

Nửa tiếng Cố Dã mới về, lúc đó Khương Duyệt đang ôm Ninh Ninh bên bếp lò sưởi ấm chơi trò chơi dây thừng.

 

Cố Dã bên cửa sổ bếp, từ góc độ của thể thấy củi trong bếp cháy vượng, thỉnh thoảng nổ lách tách, ánh lửa hắt lên khuôn mặt Khương Duyệt và Ninh Ninh đỏ bừng.

 

Hai con chơi chăm chú, để ý Cố Dã về. Anh cũng lên tiếng phiền, cứ lẳng lặng như .

 

"Chú Cố, chú ở đây? Chị Khương Duyệt nhà ạ?"

 

Triệu Thúy sang tìm Khương Duyệt hỏi bài, thấy cổng đóng liền đẩy cửa , thấy Cố Dã ở cửa sổ bếp chớp mắt, chẳng đang cái gì.

 

"Có!" Khương Duyệt tiếng, ngẩng đầu lên thấy bóng Cố Dã ở cửa sổ, cô thả Ninh Ninh xuống cùng ngoài.

 

"Cố Dã, về !"

 

"Chị Khương Duyệt, chị ở nhà , em thấy chú Cố trong sân cả buổi, còn tưởng chị nhà!" Triệu Thúy cúi đầu lấy bài thi trong cặp , "Chị Khương Duyệt, em mấy bài hiểu..."

 

Người vô tình hữu ý, Khương Duyệt Triệu Thúy Cố Dã trong sân, ánh mắt đang cụp xuống chợt lóe lên, cô ngước Cố Dã.

 

Trong khoảnh khắc, Khương Duyệt nhận ánh mắt Cố Dã chút thất thần, dường như đang suy nghĩ điều gì.

 

Cố Dã vốn nhạy bén, khi Khương Duyệt sang, chỉ chớp mắt một cái, biểu cảm khuôn mặt tuấn tú liền trở bình thường.

 

Khương Duyệt hỏi gì, cởi tạp dề đưa cho : "Treo giúp em cánh cửa nhé!"

 

sang với Ninh Ninh: "Ninh Ninh chơi với bố một lát nhé, giảng bài cho chị Triệu Thúy!"

 

Triệu Thúy hỏi về ngữ pháp tiếng Anh, ngữ pháp cấp hai tương đối đơn giản, Khương Duyệt nhanh chóng giải thích rõ ràng cho cô bé.

 

Vốn dĩ Triệu Thúy còn định hỏi thêm các môn khác, nhưng thấy nhà Khương Duyệt ăn tối nên cất sách vở , định hỏi tiếp.

 

Triệu Thúy về , Khương Duyệt bưng nồi hầm đặt lên bàn ăn trong bếp, xới ba bát cơm rang trứng, lấy từ tủ chạn một đĩa đậu đũa muối nhỏ.

 

Suốt quá trình Khương Duyệt lời nào.

 

Từ khi trời trở lạnh, Khương Duyệt chuyển bàn ăn bếp cho ấm, lửa bếp lò cũng giúp sưởi ấm, thức ăn đỡ nguội nhanh.

 

Trong lúc Khương Duyệt bận rộn, đôi mắt đen sâu thẳm của Cố Dã cứ dán chặt bóng dáng cô. Có nhiều môi mấp máy như gì đó nhưng thốt nên lời.

 

"Ăn cơm ! Có chuyện gì ăn xong !" Khương Duyệt đưa đũa cho Cố Dã. Bình thường Cố Dã về, cần cô nhắc, sẽ cùng cô dọn bàn, bưng thức ăn, xới cơm.

 

cái thói gia trưởng thường thấy ở đàn ông thời cho rằng đàn ông việc nhà.

 

hôm nay, Cố Dã im một chỗ. Khương Duyệt liếc qua thấy nghiến chặt quai hàm, bộ dạng như điều mở lời từ .

 

Nghe Khương Duyệt , bàn tay to đặt đùi Cố Dã khẽ run lên, mi mắt bỗng chốc ngước lên.

 

Lúc Khương Duyệt mà cúi đầu gắp thức ăn cho Ninh Ninh.

 

Cố Dã chằm chằm Khương Duyệt vài giây, cầm đôi đũa bàn lên, im lặng ăn cơm.

 

 

Loading...