Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 459: Bắt ma

Cập nhật lúc: 2025-12-10 07:24:42
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thời gian trôi đến tối thứ Năm, Khương Duyệt tắm rửa sạch sẽ cho Ninh Ninh gửi sang nhà chị dâu Triệu.

 

Chị dâu Triệu chuyện xưởng may thất thoát vật tư nghiêm trọng cũng tối nay vợ chồng Khương Duyệt "bắt ma".

 

"Mau ! Ninh Ninh tối nay ngủ ở đây, Khương Duyệt mặc nhiều kẻo lạnh!" Chị dâu Triệu dặn dò.

 

Năm Dặm Cương, đúng như tên gọi, là nơi cách huyện thành năm dặm, gần công xã Thanh Sơn. Khương Duyệt và Cố Dã đoán nếu quản đốc Chu và giám đốc Trương trộm đồ thì sẽ chọn nơi đông gần công xã để giao dịch. Chắc chắn là nơi vắng vẻ.

 

Tối qua Cố Dã thám thính một vòng quanh khu vực . Đêm nay đưa Khương Duyệt cùng vợ chồng Liên Dung Dung, Vương Vĩ Húc đến bãi lau sậy.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

"Chỗ là kín đáo nhất, thích hợp chuyện mờ ám!"

 

Lần đầu đến đây, Khương Duyệt đồng ý với nhận định của Cố Dã. Bãi lau sậy che khuất tầm , nếu phát hiện cũng dễ tẩu thoát.

 

Lúc còn hơn một tiếng nữa mới đến 9 giờ. Đang là giữa đông, trời rét buốt, ban đêm nước đóng băng. Cố Dã tìm chiếc áo khoác quân đội cỡ nhỏ bọc kín cho Khương Duyệt khi . Áo dày, chắn gió cực . Anh tìm một sườn dốc khuất gió xuống, để Khương Duyệt trong lòng .

 

Khương Duyệt rúc đầu cổ áo, Cố Dã che chắn nên thấy lạnh. Liên Dung Dung và Vương Vĩ Húc cũng bọc áo quân bông, đội mũ lông, nhưng thời gian chờ đợi thật gian nan. Giữa đồng hoang hiu quạnh, thỉnh thoảng tiếng chim hoang dã kêu, nhất là tiếng quạ kêu như tiếng , rợn .

 

Nghĩ đến việc đây hơn tiếng nữa, Liên Dung Dung hối hận. Đang yên đang lành trong chăn ấm , chạy bãi lau sậy hứng gió lạnh. nghĩ , nếu cho chọn nữa, cô vẫn sẽ cùng Khương Duyệt bắt trộm!

 

Cách đó xa là bãi tha ma. Khương Duyệt ngẩng đầu liền thấy mấy đốm lân tinh xanh lét bay bay, da đầu tê dại, sống lưng lạnh toát, vội rúc đầu n.g.ự.c Cố Dã dám . Tuy đó là hiện tượng hóa học tự nhiên nhưng tận mắt vẫn sợ.

 

"Cố Dã, em xúc động quá ? Nhỡ thông tin mảnh vải là giả thì chúng c.h.ế.t rét vô ích!" Khương Duyệt bắt đầu lo lắng, thấy áy náy vì kéo chịu khổ.

 

"Nhỡ là thật thì ?" Cố Dã ôm cô, thì thầm an ủi: "Cũng giống phá án thôi, dù chỉ 1% khả năng cũng truy đến cùng! Chỉ là chịu lạnh chút thôi, so với bọn hành quân đ.á.n.h giặc thì là gì!"

 

Khương Duyệt ngẩng đầu, đôi mắt đen láy sáng ngời trong bóng tối: "Cố Dã, kể chuyện đ.á.n.h giặc ngày xưa cho em ?"

 

Cố Dã khựng . Hơi thở nóng hổi của phả mặt cô. Khương Duyệt hối hận ngay lập tức: "Thôi c.h.ế.t, em lỡ miệng!"

 

Cô quên mất những từng trải qua chiến tranh thường nhắc ký ức tàn khốc đó. Hồi ở nghĩa trang liệt sĩ Thượng Hải, đầu tiên cô thấy Cố Dã khi nhắc đến lớp trưởng Thi.

 

"Anh thì thôi nhé!" Cô vắt óc tìm chủ đề khác.

 

giọng trầm của Cố Dã vang lên đỉnh đầu: "Không , !"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-459-bat-ma.html.]

Anh dựng cổ áo cho cô vì lúc nãy chuyện cô kéo xuống.

 

"Bọn đ.á.n.h trận, nhiệt độ hơn 40 độ, bò trong rừng rậm cả ngày, kiến bò đầy vẫn chịu đựng."

 

Khương Duyệt đến rừng rậm liền nghĩ ngay đến thương do mìn ở biên giới phía Nam nửa năm .

 

"Thế gặp rắn thì ?" Cô rùng khi tưởng tượng kiến bò, nghĩ đến rắn.

 

"Gặp rắn trong rừng thì im, rắn thường chủ động tấn công nếu thấy đe dọa. Giữ yên lặng giảm nguy hiểm." Cố Dã giải thích.

 

"Nghĩa là nó bò qua cũng động đậy á?" Khương Duyệt run lẩy bẩy. "Eo ôi, ghê quá! Người em tê hết !"

 

"!" Cố Dã buồn cô. Rõ ràng là cô hỏi, xong tự dọa .

 

"May mà đang mùa đông, rắn ngủ đông hết !" Khương Duyệt vẻ mặt may mắn, "Em sợ nhất là chuột với rắn, còn cả gián nữa!"

 

"Cố Dã, kể chuyện hồi bé của !" Cô chuyển chủ đề, nhớ chuyện chiến tranh nữa. Cũng thấy vợ chồng Liên Dung Dung đang chuyện phiếm g.i.ế.c thời gian.

 

"Hồi bé ?" Cố Dã vẻ khó xử.

 

"Sao thế? Không kể ?"

 

"Ha, cũng chẳng bắt đầu từ !" Cố Dã trừ, khuôn mặt tuấn tú cứng .

 

Khương Duyệt càng tò mò: "Có hồi bé nghịch ngợm phá phách lắm ?" Cô nhớ từng kể vì phục quản giáo nên ông nội ném quân đội.

 

"Suỵt, tới!"

 

Cố Dã tai thính, đột nhiên hiệu im lặng.

 

Cách đó xa, Vương Vĩ Húc xuất lính dã chiến cũng phát hiện . Mọi nín thở, quả nhiên tiếng chuyện.

 

"Anh rể, nãy hình như em thấy chuyện, thấy ?"

 

Khương Duyệt giọng liền nhướng mày hưng phấn. Tới ! Cô nhận giọng tên giám đốc Trương của xưởng may. Cô hỏi thăm, chính là em vợ của quản đốc Chu.

 

 

Loading...