Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 462: Giám thủ tự đạo
Cập nhật lúc: 2025-12-10 07:24:45
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhân chứng vật chứng rành rành, quản đốc Chu và giám đốc Trương phạm tội "giám thủ tự đạo" (biển thủ công quỹ), cùng với mua là lão Lý lập tức tạm giam.
Vì tài sản liên quan lớn, công an trực ban vô cùng thận trọng, lập tức báo cáo lên cấp .
Giữa đêm hôm khuya khoắt, Cục trưởng Thẩm, Chính ủy Kỷ và các lãnh đạo lớn nhỏ của Cục Công an đều ngủ, gọi dựng dậy, rời khỏi chăn ấm nệm êm, ai nấy đều càu nhàu trở cục để phá án.
Khương Duyệt và Cố Dã xong biên bản cũng mất quá nhiều thời gian. Chủ yếu là hai kẻ đồn, cần công an oai phủ đầu, thấy dòng khẩu hiệu đỏ chót tường "Kháng cự sẽ nghiêm trị, thành khẩn sẽ khoan hồng" thì tinh thần suy sụp , nước mắt nước mũi tèm lem khai sạch sành sanh từ đầu đến cuối.
Thậm chí bọn còn khai luôn cả những phi vụ đây, lợi dụng việc báo khống tỷ lệ hao hụt để trộm quần áo trong xưởng mang ngoài bán.
Lão Lý cũng chẳng khá hơn là bao, hai dòng nước mũi đông thành đá, đồn kêu oan. Kết quả nhốt trong phòng thẩm vấn lạnh cóng, chịu nổi, phòng bên cạnh quản đốc Chu khai hết , đành khai quá trình liên lạc, giao dịch mấy , tiền bao nhiêu.
Các đồng chí công an bận rộn đến rạng sáng, sự việc cơ bản rõ ràng. Hai con sâu mọt của xưởng may là quản đốc Chu và giám đốc Trương lợi dụng chức vụ, dùng thủ đoạn báo khống hao hụt để biển thủ vải vóc, quần áo, tuồn ngoài bán kiếm lời riêng. Đây đích thị là tham ô.
Vì vụ án còn liên quan đến các vấn đề khác của xưởng may, Cục Công an lập tức thành lập tổ điều tra ngay trong đêm, dự định trời sáng sẽ thông báo cho bên thuế vụ và quản lý thị trường cùng cuộc.
Quản đốc Chu và Trương Đến Bảo mơ cũng ngờ, bao năm nay dùng chiêu kiếm chác trót lọt, tự nhiên một phụ nữ lật ngã ngựa.
Gã lão Lý cũng điều tra là dân du thủ du thực ở huyện bên, chuyên nghề đầu cơ tích trữ, thu mua hàng trôi nổi.
Cả ba đều tạm giam, chờ đợi sự trừng phạt của pháp luật.
Làm xong biên bản, Khương Duyệt và Cố Dã về, lúc gần 12 giờ đêm. Khương Duyệt vốn nghiêng phía xe đạp, hai tay ôm eo Cố Dã, nhưng gió đêm thổi từ phía tới rét buốt, Cố Dã bóp phanh, chống chân dừng .
"Đến nơi hả ?" Khương Duyệt lạnh buồn ngủ, mặt mày tê cứng vì gió. Cô tưởng về đến khu gia đình nên mơ màng định nhảy xuống xe bộ.
"Khương Duyệt! Chưa đến!" Cố Dã kéo tay cô , lôi cô về phía n.g.ự.c : "Em đằng , thế gió sẽ thổi trúng em!"
Khương Duyệt ngước Cố Dã, cô buồn ngủ đến mức phản ứng chậm chạp, nhất thời hiểu gì, chỉ mở to đôi mắt đen láy chằm chằm, yên bất động.
Cố Dã trực tiếp bế bổng Khương Duyệt lên, để cô nghiêng thanh ngang chiếc xe đạp Đại Giang, cởi cúc áo khoác quân phục, kéo cô trong lòng , bảo cô luồn hai tay trong áo .
Cứ như thế, Khương Duyệt giống như em bé lớn bọc trong lòng. Chẳng những gió lùa tới , mà đôi tay và khuôn mặt đang đông cứng của cô cũng nhanh chóng ấm áp trở .
Vợ chồng Liên Dung Dung phía thấy họ dừng tưởng chuyện gì, cũng dừng xe, kết quả chứng kiến cảnh Cố Dã cưng chiều vợ hết mực.
Liên Dung Dung vẻ mặt ngưỡng mộ, đ.ấ.m nhẹ Vương Vĩ Húc một cái: "Vương Vĩ Húc, hôm nay lạnh quá!"
Vương Vĩ Húc sụt sịt mũi: "Lạnh thật! Nước mũi đóng băng !"
Liên Dung Dung: "..."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-462-giam-thu-tu-dao.html.]
Sao khác hẳn bên nhà Khương Duyệt thế nhỉ?
"Vương Vĩ Húc, em lạnh quá, tay chân sắp đông cứng !" Liên Dung Dung tiếp tục ám chỉ, nghĩ bụng rõ thế , Vương Vĩ Húc chắc chắn sẽ ga lăng bảo cô lên đằng ủ ấm trong lòng .
"Anh cũng thế! Thời tiết quỷ quái gì mà lạnh thấu xương, mặc áo bông quân dụng cũng ăn thua! Biết thế khi mặc thêm hai cái áo len! C.h.ế.t , nước mũi chảy, Dung Dung em khăn tay ?" Vương Vĩ Húc thấy Cố Dã đạp xe , cũng vội vàng đạp theo.
Liên Dung Dung: "......"
là so sánh với chỉ tổ tức c.h.ế.t!
Thấy nách chìa cái khăn tay, Vương Vĩ Húc buông một tay cầm lấy, xì mũi cái roẹt.
Khóe miệng Liên Dung Dung giật giật hai cái. Cái khăn tay coi như vứt!
Liên Dung Dung theo Vương Vĩ Húc về liên đội. Khương Duyệt và Cố Dã về đến nhà, tranh thủ rửa mặt đ.á.n.h răng leo lên giường ngủ ngay.
Đến khi Khương Duyệt tỉnh giấc là sáng hôm . Mùa đông dễ lười biếng, Khương Duyệt tỉnh cũng dậy, lì trong chăn một lúc lâu mới mặc quần áo.
Nhìn đồng hồ gần 8 giờ, Cố Dã chắc đến đoàn từ sớm.
Cơm hôm qua còn thừa nhiều, tối qua khi ngủ, Khương Duyệt nhờ Cố Dã sáng dậy nấu giúp nồi cháo đặc. Nồi cháo trong nồi nhôm đang sôi lục bục, sền sệt. Khương Duyệt vườn nhổ mấy cây cải thìa, rửa sạch thái nhỏ bỏ .
Rau cải chín nhanh, cô múc một muỗng mỡ lợn bỏ cháo, chiên thêm quả trứng ốp la cho , lấy từ chạn bát mấy đĩa dưa muối nhỏ, thế là bữa sáng thơm phức.
Mùa đông cần nhiệt lượng, ăn xong bát cháo nóng hổi, ấm hẳn lên. Cô dọn dẹp nhà cửa qua loa quần áo, chuẩn sang nhà chị dâu Triệu đón Ninh Ninh.
Chưa kịp khỏi cửa, chị dâu Triệu dắt Ninh Ninh sang.
"Mẹ ơi!" Ninh Ninh thấy ở nhà, vui vẻ sà lòng.
"Khương Duyệt, sáng nay gặp Dung Dung, cô kể chuyện tối qua bắt trộm. Ôi chao, thế cũng cùng !" Chị dâu Triệu vẻ mặt tiếc nuối, "Lần vụ gì nhớ gọi nhé!"
"Chị dâu, chị là đúng đấy. Tối qua lạnh kinh khủng, ở cái nơi đồng m.ô.n.g quạnh đó, bọn em suýt c.h.ế.t cóng!" Khương Duyệt xua tay. Cô chẳng mong , trời lạnh thế ngủ ở nhà sướng hơn, ai rảnh rỗi mà chui chỗ đó.
Giờ nghĩ tiếng quạ kêu cô vẫn còn tê da đầu, kể mấy nấm mồ hoang, nửa đêm thấy cũng rợn tóc gáy.
Chị dâu Triệu mang thịt và rau sang cho Khương Duyệt. Tối qua Cố Dã sợ vợ ngủ dậy muộn kịp chợ nên nhờ chị dâu mua giúp. Mùa đông rau cỏ hiếm hoi, ngoài cải thảo thì chỉ củ cải, bắp cải.
"Khương Duyệt, mấy hôm cô bảo kim chi cải thảo, hôm nay rảnh ?" Chị dâu Triệu sang đây chủ yếu là để học món .
"Sáng nay , em qua xưởng may một chuyến. Chiều chị nhé! Chiều em sang tìm chị!"
Tin tức quản đốc Chu và Trương Đến Bảo bắt chắc lan truyền, Khương Duyệt định qua xưởng may xem tình hình thế nào.