Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 477: Thanh toán dứt điểm
Cập nhật lúc: 2025-12-10 08:34:05
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi Chiêm Đức Cao khai báo xong, cả đại sảnh chìm sự im lặng quỷ dị.
Ba duy nhất ảnh hưởng là Khương Duyệt, Cố Dã và Chiêm Tiếu Thiên.
Khương Duyệt mặc áo khoác lông vũ, nóng đến toát mồ hôi. Cô định cởi áo nhưng tay lập tức Cố Dã giữ .
"Em nóng!" Khương Duyệt bất mãn chu môi. Cô kéo khóa xuống Cố Dã cũng cho, nóng c.h.ế.t .
"Mở khóa thôi, đừng cởi!" Cố Dã thừa bên trong cô chỉ mặc một chiếc áo len mỏng bó sát, cực kỳ tôn dáng, sáng nay thấy còn suýt chảy m.á.u mũi.
Khương Duyệt đành kéo áo trễ xuống, lộ bờ vai.
"Quạt !" Cố Dã lệnh cho Chiêm Tiếu Thiên phía .
"Tuân lệnh!" Chiêm Tiếu Thiên cực kỳ lanh lợi tìm một tấm bìa cứng, Khương Duyệt phe phẩy quạt, động tác thuần thục là luyện tập.
Người nhà họ Chiêm đang bận im lặng, chẳng ai buồn liếc Chiêm Tiếu Thiên một cái.
Ngược , đám Cụ Tề và Giám đốc Sở Ngô cứ liên tục về phía Khương Duyệt và Cố Dã, trong lòng dậy sóng kinh hoàng.
Người thanh niên cùng gia chủ nhà họ Chiêm , tướng mạo giống Chiêm Thạch Thanh, phận quá rõ ràng.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
điều khiến kinh hãi hơn cả phận chính là thái độ đối với Cố Dã và Khương Duyệt.
Vừa gọi Khương Duyệt là "Chị", lẽo đẽo theo Cố Dã như cái đuôi, Cố Dã bảo gì nấy. Cố Dã và Khương Duyệt , , mở miệng là "Anh". Đã thế nhà họ Chiêm dường như quen với việc , chẳng hề tức giận ngạc nhiên.
Trong lòng chấn động, địa vị nhà họ Chiêm đủ cao , thể khiến nhà họ Chiêm cúi đầu lệnh thì phận địa vị còn khủng khiếp đến mức nào?
Cụ Tề và những khác khỏi nhớ cảnh Chiêm Đức Cao tên Cố Dã gọi "Nhị thiếu" quỳ rạp xuống.
Sắc mặt ai nấy đều tái nhợt, tay nắm chặt nổi gân xanh, thầm đoán già đoán non: Cố Dã rốt cuộc là ai?
Sự việc rõ ràng, sắc mặt đoàn nhà họ Chiêm đều xanh mét. Chiêm Thạch Hạo thuộc chi ba đá mạnh n.g.ự.c Chiêm Đức Cao.
"Đồ khốn nạn!"
Chiêm Đức Cao đau nhói ngực, phun một ngụm máu.
"Đủ !" Chiêm Thạch Thanh sầm mặt ngăn Chiêm Thạch Hạo , "Chuyện xảy , giờ chú đ.á.n.h c.h.ế.t cũng vô dụng!"
"Hách Phú Quý, mấy năm nay ông mượn danh nhà họ Chiêm điều ác ở Giang tỉnh, chúng sẽ tính sổ với ông từng khoản một!"
"Khoan !" Khương Duyệt ngắt lời Chiêm Thạch Thanh, bước lên phía , "Các ông tính toán gì với Hách Phú Quý quan tâm, Hách Phú Quý trả tiền cho !"
Cố Dã theo sát lưng cô, ánh mắt rời cô nửa bước.
"Đập phá hai cửa hàng của , tổng tổn thất và tiền bồi thường thiệt hại tinh thần là 100 vạn! Thiếu một xu cũng !" Khương Duyệt giơ tờ giấy nợ .
"Hít hà ~" Mọi trong sảnh đều hít sâu một . Không vì Khương Duyệt đòi Hách Phú Quý 100 vạn, mà vì cô dám dùng giọng điệu đó chuyện với Chiêm Thạch Thanh. Phải phận của ông là...
Thế nhưng màn kịch còn bất ngờ hơn.
Chiêm Thạch Thanh ngắt lời chẳng những giận mà còn ôn tồn : "Nợ thì trả, là lẽ đương nhiên!"
"Nghe thấy ? Hách Phú Quý, trả tiền!" Khương Duyệt quát lạnh.
"Cái ... cái công bằng! Nhầm lẫn, chắc chắn là nhầm lẫn !" Hàn Lộ gào lên t.h.ả.m thiết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-477-thanh-toan-dut-diem.html.]
"Phiền c.h.ế.t !" Chiêm Tiếu Thiên giơ tay lên, định chặt một cái cho Hàn Lộ ngất xỉu. Con ả những tâm địa độc ác mà còn ồn ào, đáng đánh!
Hàn Lộ Chiêm Tiếu Thiên dọa, trốn tịt lưng Hách Thiến.
"Chỉ bằng các mà cũng xứng công bằng ? Lúc bắt nạt khác nghĩ đến hai chữ công bằng?" Khương Duyệt lạnh.
"Được , bớt nhảm. 100 vạn, hôm nay lấy ! Bây giờ còn 5 tiếng nữa là trời tối, nếu 5 tiếng thấy tiền bồi thường..."
Chiêm Tiếu Thiên gằn hai tiếng, phụ họa: "Kết cục của các sẽ t.h.ả.m lắm đấy!"
Khương Duyệt: "..."
"Chỗ giao cho các chú, bọn cháu đây!" Cố Dã thấy Khương Duyệt toát mồ hôi, mặt đỏ bừng vì nóng liền đưa cô .
"Được! Giải quyết xong việc ở đây, chúng sẽ tìm cháu!" Thái độ của Chiêm Thạch Thanh với Cố Dã vô cùng ôn hòa.
Cố Dã và Khương Duyệt chẳng buồn những khác, thẳng ngoài.
Lúc ngang qua Hàn Dao, Khương Duyệt dừng , sang với Chiêm Tiếu Thiên: "Chính cô đấy, để ý Cố Dã, Cố Dã ly hôn với chị để cưới cô !"
Cố Dã: "..."
Chiêm Tiếu Thiên lập tức bĩu môi khinh bỉ: "Xấu đau đớn thế , mắt cao lắm, mà để ý cô ?"
Hàn Dao tức điên: "Mày... mày bảo ai ?"
Chiêm Tiếu Thiên: "Đương nhiên là bảo cô ! Đồ xí! Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga!"
Khương Duyệt tiếp: "Nhà họ còn bảo chỉ cần Cố Dã cửa nhà họ Hách là thể đảm bảo tiền đồ vô lo! Quan vận hanh thông!"
Chiêm Tiếu Thiên phá lên: "Đùa , chỉ bằng bọn họ? Cũng ngượng mồm mà đòi đảm bảo tiền đồ cho ? Anh cần họ bảo kê ? Hahaha c.h.ế.t mất!"
một lúc, Chiêm Tiếu Thiên khựng : "Khoan , họ định lôi chuyện quen nhà , dùng quan hệ nhà để đảm bảo tiền đồ cho đấy chứ?"
Nhìn biểu cảm của Khương Duyệt, Chiêm Tiếu Thiên giật giật khóe miệng. Hắn ngay mà! Lũ ngu xuẩn !
"Vừa nãy cô còn bắt chị quỳ xuống dập đầu một trăm cái, bắt Cố Dã quỳ xuống nhận sai với họ, còn bảo..."
"Còn bảo gì nữa?" Biểu cảm Chiêm Tiếu Thiên cứng đờ, nhà họ Chiêm cũng sang, sắc mặt ai nấy đều khó coi.
"Hàn Dao Hàn Lộ bảo Chiêm Đức Cao cam đoan với họ, sẽ khiến Cố Dã lính nữa!" Đi đến nơi nhưng Khương Duyệt ý định lương thiện bỏ qua cho chị em nhà Hàn. Có nợ tính ngay tại chỗ, chị em họ dám sỉ nhục cô và Cố Dã thì gánh chịu hậu quả. Đây là cái giá cho sự kiêu ngạo hống hách của họ!
"Bốp!" Lại đá mạnh Chiêm Đức Cao. Lần là Chiêm Thạch Thanh. Ông vốn điềm đạm, cư địa vị cao ít khi nổi giận, lúc cũng nhịn chỉ mặt Chiêm Đức Cao mắng: "Chỉ bằng mày á?"
Cố Dã là ai chứ, thù dai nhất hạng. Nếu vì lời ngông cuồng của tên ngu xuẩn mà ghi thù lên đầu nhà họ Chiêm thì phiền toái to !
Hơn nữa tên ngu xuẩn chỉ bắt Cố Dã, Khương Duyệt quỳ xuống, mà còn dám bảo khiến Cố Dã lính nữa?
"Không, , là Hàn Dao, Hàn Lộ, là chúng ! Là Hách Phú Quý, Hách Thiến bọn họ ! Bọn họ bảo Cố Nhị thiếu đắc tội bọn họ, khiến Cố Nhị thiếu mất chức lính, đuổi cổ !" Đến nước , Chiêm Đức Cao chẳng còn màng sĩ diện, đổ hết tội lên đầu nhà họ Hách.
Vừa ông hộc hai ngụm máu, mặt vàng như giấy.
Chiêm Thạch Thanh tức quá hóa : "Hay cho lão Hách Phú Quý, quyền lực của ông lớn thật đấy! là coi là thổ hoàng đế Giang tỉnh !"
"Không, , ..." Hách Phú Quý đại thế mất, ngã xuống đất, run như cầy sấy, đôi mắt âm hiểm giờ còn chút tinh thần, cả sụp đổ .
Ông hiểu, rõ ràng bao năm nay vẫn thuận buồm xuôi gió, chỉ mượn chút danh tiếng nhà họ Chiêm mà xưng bá ở tỉnh lỵ Giang tỉnh bấy lâu nay, tại ... tại thành nông nỗi ?