Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 485: Gà mái không biết đẻ trứng

Cập nhật lúc: 2025-12-10 08:53:51
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Kim Hồng Mai kéo tay Điền Linh Linh, vẻ mặt tò mò hóng hớt: "Linh Linh, chuyện cô thật ? Mẹ ruột Ninh Ninh đến đòi con thật á? Khương Duyệt nuôi con bé bao lâu nay, liệu chịu trả ?"

 

Điền Linh Linh liếc xéo Kim Hồng Mai: "Cô chịu thì gì? Người ruột! Mẹ ruột đòi con là lẽ đương nhiên!"

 

Kim Hồng Mai chép miệng: "Kể cũng lạ! Khương Duyệt lấy Cố Dã gần hai năm nhỉ, tự đẻ lấy một đứa? Nuôi con , nuôi đến mấy cũng m.á.u mủ ruột rà. Đấy, giờ ruột đến đòi, chẳng lẽ trả cho !"

 

Điền Linh Linh bĩu môi, hừ một tiếng: "Muốn đẻ cũng xem đẻ !"

 

Kim Hồng Mai phấn khích: "Ý cô là ? Khương Duyệt vô sinh á?"

 

"Biết đấy! Cô tướng tá Khương Duyệt xem, loại đẻ trứng!"

 

Kim Hồng Mai thắc mắc: "Tướng tá Khương Duyệt ? Chẳng eo thon m.ô.n.g nở ?"

 

Eo Khương Duyệt nhỏ xíu, m.ô.n.g căng tròn, Kim Hồng Mai dù ưa cô cũng ghen tị c.h.ế.t . Nếu dáng đó, bà mơ cũng tỉnh.

 

"Eo thon m.ô.n.g nở thì tích sự gì? Đẻ con trai thì m.ô.n.g to bè bè mới !" Điền Linh Linh dè bỉu, sang bình phẩm Kim Hồng Mai: "Nhìn cô mà xem, m.ô.n.g to như cái cối xay, thảo nào đẻ sòn sòn mấy thằng con trai! Đấy mới là m.ô.n.g đẻ! Khương Duyệt so với cô!"

 

Kim Hồng Mai mát lòng mát : "Ai bảo chứ! cứ chửa là con trai, đẻ mãi cũng sợ!"

 

"Cô cứ sướng mà hưởng, cái thể chất đẻ con trai của cô khối mơ đấy!" Điền Linh Linh tiếp lời: "Biết Khương Duyệt thấy đàn con trai của cô mà thèm nhỏ dãi, chỉ là c.h.ế.t sĩ diện thôi!"

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Kim Hồng Mai sướng rơn. Nhờ đẻ nhiều con trai mà bà tiếng ở nhà chồng, nhất là mặt mấy bà chị em dâu đẻ vịt giời. Mỗi về quê, bố chồng chiều chuộng hết mực.

 

"Phải , Linh Linh, cô tin ruột Cố Ninh đến đòi con ở thế? Sao chẳng thấy gì nhỉ?" Kim Hồng Mai chủ đề chính.

 

"Là cái cô Trần Mai ở nhà khách , cô chứ? Cô bảo mấy hôm Cố Dã sắp xếp cho ba ở. Cô đưa nước lỏm họ chuyện, cô đoán xem thế nào?"

 

"Thế nào?" Kim Hồng Mai sốt ruột.

 

Gần đây nhà trẻ vắng tanh, cô hiệu trưởng Chu Tiểu Muội ngày nào cũng như quả pháo nổ chậm, mặt hầm hầm. Điền Linh Linh và Kim Hồng Mai cố đ.ấ.m ăn xôi cho con học là để đỡ tốn tiền cơm trưa. Chiều nay Chu Tiểu Muội đập đồ trong văn phòng nên hai vội vàng bế con té sớm.

 

Điền Linh Linh quanh thấy ai, thì thầm: "Ba đó là ông bà nội và bác ruột đằng nhà bố đẻ Cố Ninh đấy!"

 

Kim Hồng Mai kinh ngạc: "Đến đòi con thật á? sớm đến muộn đến, giờ mới đến?"

 

"Cái đó thì chịu..."

 

Thực Điền Linh Linh cũng tò mò. Cố Dã nhận nuôi Ninh Ninh từ hồi mới về sư đoàn 179, ít nhất cũng hơn hai năm , nhà nội Ninh Ninh từng xuất hiện. Trần Mai bảo ba tiếng địa phương nặng trịch, câu câu chăng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-485-ga-mai-khong-biet-de-trung.html.]

 

Điền Linh Linh cho rằng khi nhà đến, mà là nhận nuôi thường giấu biệt tích, sợ con nuôi lớn đòi .

 

"Có lý, Cố Dã và Khương Duyệt trả con nên giấu nhẹm , đường nào mà tìm!" Kim Hồng Mai gật gù tán đồng.

 

"Phen Khương Duyệt hết đắc ý nhé, ha ha, tại cô lắm chuyện nên nhà trẻ mới mất hết học sinh!" Điền Linh Linh khẩy. Bà chống mắt lên xem Cố Ninh đòi về thì Khương Duyệt còn mặt mũi nào mà ai ở khu gia đình !

 

...

 

Về đến nhà, Khương Duyệt bật chăn điện . Trời ngày càng lạnh, vợ chồng cô định lắp lò sưởi sắt lá nhưng bận quá , mai Kinh thành . Tuy nhiên Cố Dã đưa kích thước cho thợ da , chắc về là lắp ngay.

 

Khương Duyệt lôi vali da gầm giường , xếp quần áo của cả nhà . Mùa đông cần tắm mỗi ngày nhưng đồ lót thì thường xuyên.

 

Vali đầy, cô liếc hộp b.ăn.g v.ệ si.nh trong ngăn kéo, phân vân xem nên mang theo . Đây là loại cô tự chế từ bông y tế và gạc nửa năm . Loại tự chế tuy đơn sơ, thấm hút kém, chống tràn nhưng vẫn hơn đứt cái loại đai vệ sinh lót tro bếp giấy vệ sinh thời . Dùng cái đó cô dám mạnh, ngủ dám trở , cứ chốc chốc chạy nhà vệ sinh giấy.

 

Nhìn đống băng vệ sinh, cô chợt ngẩn , tháng "bà dì" ghé thăm ngày nào nhỉ? Sao nhớ ? Thôi kệ, cứ mang cho chắc, nhỡ đến ngày mà thì khổ.

 

Liếc thấy hộp b.a.o c.a.o s.u Durex trong ngăn kéo, cô mím môi, nhét mấy hộp ngăn bí mật của vali.

 

Trời sẩm tối Cố Dã về, thấy vali ghế sô pha liền hỏi: "Thu dọn xong em?"

 

"Vâng, xong !" Khương Duyệt đang xếp đũa, chạy mở vali cho chồng xem. "Toàn là quần áo lót thôi, xem cần mang gì nữa ."

 

Vali nhỏ, Cố Dã liếc qua thấy mấy miếng b.ăn.g v.ệ si.nh nhét cạnh quần áo. Anh cô tự cái vì chê loại bán sẵn khó chịu, hôm nọ còn nhờ xin bông băng ở trạm xá.

 

Nhìn lướt qua quanh, thấy Ninh Ninh để ý, ghé tai vợ thì thầm: "Có mang 'cái đó' ?"

 

Nhìn biểu cảm của là cô ngay hỏi cái gì. Mặt cô đỏ bừng, lí nhí: "Có."

 

"Đâu? Anh xem nào!" Anh kiểm tra xem đủ dùng .

 

Khương Duyệt chỉ ngăn bí mật. Cố Dã kéo khóa : "Mang ba hộp? Sao đủ !"

 

Khương Duyệt đỏ mặt tía tai: "Anh , ghét thế!"

 

Cố Dã ôm lấy cô, hôn chụt một cái: "Mang thêm mấy hộp nữa , cả tuần đấy, ít nhất chuẩn chục hộp!"

 

Khương Duyệt đ.ấ.m nhẹ n.g.ự.c , mắt long lanh hờn dỗi: "Nói linh tinh! Mình ở chung với bố đấy, hổ ?"

 

 

Loading...