Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 486: Thật may mắn vì được gả cho anh!

Cập nhật lúc: 2025-12-10 08:53:53
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Dã cợt nhả, ghé sát mặt vợ: "Có gì mà hổ? Bố hiểu chuyện !"

 

Khương Duyệt giật giật khóe miệng: "Ăn cơm !" Cô chẳng tiếp tục cái chủ đề nữa.

 

Ăn xong bữa tối trời tối đen như mực. Thấy Cố Dã dọn bát đũa định rửa, Khương Duyệt vội xách ấm nước nóng theo. Trời lạnh quá, chum nước bên giếng đóng băng cả , rửa nước lạnh lúc mà rụng tay.

 

"Nước lạnh lắm, pha thêm ít nước nóng mà rửa ạ!"

 

Tuy Cố Dã sợ lạnh nhưng vợ xót, lòng ngọt lịm như ăn mật.

 

"Lát nữa sang nhà chị dâu một chuyến, lâu thế nhờ chị để mắt giúp nhà cửa."

 

"Vâng!" Khương Duyệt tựa vai , thì thầm tai: "Mấy thứ cất kỹ ?"

 

Ý cô là mấy thỏi vàng. Lúc nãy dọn hành lý cô thấy hai cái vali vàng và chỗ vàng moi từ cái bàn cũ biến mất tăm.

 

"Ừ, yên tâm !"

 

Anh giấu ở , cô cũng hỏi, thể hiện sự tin tưởng tuyệt đối. Vợ chồng sống với tin tưởng, cứ nghi kỵ đề phòng thì sống nổi.

 

Điều cô thấm thía từ chuyện nhà chị dâu Triệu. Vợ chồng chị dâu Triệu kết hôn 20 năm, 4 mặt con, ngoài thấy gia đình êm ấm, chồng đoàn trưởng lương cao bổng lộc nhiều. thực tế chị dâu Triệu tâm sự với Khương Duyệt là hai vợ chồng thường xuyên cãi vì tiền.

 

Lương Đoàn trưởng Triệu cao thật nhưng gửi về quê nuôi bố , mà thực chất là đưa cho em ở quê phụng dưỡng . Trừ khoản đó, còn nuôi cả gia đình đông con ở thành phố chật vật. Mấy đứa con trai đang tuổi ăn tuổi lớn, ăn thủng nồi trôi rế, tháng nào cũng thiếu phiếu gạo bỏ tiền túi mua thêm, cuối tháng là túng thiếu.

 

Chị dâu Triệu nhiều khuyên chồng bớt gửi tiền về, để em ở quê gánh vác bớt trách nhiệm phụng dưỡng cha , chứ thể cứ bắt lo hết. Đoàn trưởng Triệu sĩ diện, thấy xa chăm sóc cha nên vẫn kiên quyết gửi tiền đều đặn. Hai cãi mãi, cuối cùng thành dám nhắc đến chuyện tiền nong nữa.

 

Khương Duyệt xong ngạc nhiên, giờ cô cứ tưởng lương chồng chị nộp hết cho vợ. Sau hỏi Cố Dã cũng , chắc Đoàn trưởng Triệu giấu kỹ vì sĩ diện. Điều giải thích tại chị dâu Triệu khao khát buôn bán kiếm tiền đến thế. Có ông chồng sĩ diện hão, chị đành tự lực cánh sinh.

 

Rửa bát xong xuôi, Cố Dã áng chừng nhà bên ăn xong liền dẫn vợ con sang.

 

Vào nhà thấy chị dâu Triệu đang rửa bát, con gái Triệu Thúy lau bàn, còn cánh đàn ông trong nhà thì chơi xơi nước, Khương Duyệt thầm cau mày. mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh, cô là ngoài tiện ý kiến. Kiểu gia đình nam chúa nhà, nữ nội trợ thời nào cũng .

 

"Khương Duyệt đến , chơi tí nhé! rửa nốt chỗ là xong!" Chị dâu Triệu rửa bát cho cả đại gia đình, tay đỏ ửng vì lạnh.

 

"Chị dâu, kem dưỡng da tay em đưa chị dùng hết ? Hết bảo em, em còn đấy!" Khương Duyệt tay chị nứt nẻ mà xót.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-486-that-may-man-vi-duoc-ga-cho-anh.html.]

 

"Vẫn còn, tiếc dám dùng nhiều!" Chị dâu Triệu .

 

Đoàn trưởng Triệu đang chuyện với Cố Dã xen : "Em dâu , tay chị dâu em là tay lao động, việc nặng từ bé quen , bôi kem dưỡng gì? Mấy thứ đó chỉ dành cho tiểu thư tư sản thôi! Chị dâu em cần !"

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Khương Duyệt mà chướng tai: "Anh Triệu nhỉ, tay lao động là tay ? Ai sinh chẳng là con vàng con bạc của cha , bảo chị dâu xứng dùng kem dưỡng da tay!"

 

Thấy Khương Duyệt nổi cáu, Đoàn trưởng Triệu xòa: "Em dâu hiểu lầm , ý là chị dâu em thích dùng mỹ phẩm thôi."

 

Chị dâu Triệu vội can: "Khương Duyệt, đừng ông , chị thích kem dưỡng em tặng lắm, cả kem bôi mặt nữa, chị vẫn dùng đều đấy!"

 

Thấy vợ sắp cãi với ông kết nghĩa, Cố Dã vội lảng chuyện: "Lão Triệu, mai Kinh thành, nhờ ông bà bên để mắt hộ cái nhà nhé."

 

"Được thôi!" Đoàn trưởng Triệu nhận lời ngay.

 

Cuối năm trộm cắp hoành hành, cẩn thận vẫn hơn. Khu gia đình tuy an ninh nhưng đông, năm nào cũng vụ mất trộm.

 

Trò chuyện một lúc, vợ chồng Khương Duyệt về.

 

"Vẫn còn giận ?" Thấy vợ mặt sưng mày xỉa, Cố Dã vỗ nhẹ má cô. Gió lạnh quất mặt như d.a.o cắt cũng xẹp cái miệng đang dẩu lên của cô.

 

"Anh em thương chị dâu, nhưng đó là chuyện nhà , chị gì thì ngoài xen tiện." Cố Dã khuyên giải.

 

"Em !" Khương Duyệt dụi mặt lòng bàn tay , giọng mũi: "Em chỉ đang nghĩ, em thật may mắn vì gả cho !"

 

Ánh mắt Cố Dã chấn động, bàn tay đang vuốt má vợ khựng . Anh hỏi: "Em nghĩ thế thật ?"

 

Khương Duyệt áp lòng bàn tay lên mu bàn tay , nắm lấy tay , mắt cong cong hôn nhẹ lòng bàn tay : "Đương nhiên !"

 

Cố Dã bật . Hơi thở cô phả lòng bàn tay tê dại. Anh kéo cô lòng ôm chặt. Nụ rạng rỡ như ánh mặt trời của dường như tan chảy cả trời băng tuyết.

 

"Khương Duyệt, cảm ơn em!"

 

Cảm ơn em đến bên đời . Có em là may mắn lớn nhất cuộc đời !

 

 

Loading...