Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 492: Xấu hổ chết mất thôi

Cập nhật lúc: 2025-12-10 08:53:59
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi Khương Duyệt thấy cửa mở và một bóng cao lớn đó, trợn mắt há hốc mồm cô và Cố Dã, cô sợ đến mức rùng một cái. Muốn đập Cố Dã báo hiệu nhưng hai tay đều giữ chặt, cô chỉ còn cách ngửa đầu hết cỡ, cố gắng hiệu. Cố Dã là hôn quá say sưa thấy trai mà vẫn tỉnh bơ phản ứng.

 

"Cố Dã!" Khương Duyệt độn thổ vì hổ. Từ góc độ của cô, cô rõ mồn một vẻ mặt kinh hoàng của Cố Lê. Có thể tưởng tượng từ góc của Cố Lê thì cảnh tượng nóng bỏng đến mức nào.

 

Khương Duyệt hổ đến phát , c.ắ.n mạnh môi Cố Dã. Lúc mới hồn, mở mắt thấy vợ đang trừng , khóe mắt liếc cửa, mới dường như nhận cửa đang mở.

 

khi Cố Dã đầu thì Cố Lê biến mất.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

"Ai thế?" Cố Dã buông vợ , che miệng hỏi. Vừa c.ắ.n đau điếng, lưỡi tê rần.

 

"Anh cả!" Mặt Khương Duyệt đỏ bừng như quả cà chua, tức giận lườm chồng cháy mặt. Vừa nãy khóa cửa, giờ thì mặt , hổ c.h.ế.t mất thôi.

 

"Không ! Anh cả ngoài !" Nghe là Cố Lê, Cố Dã nhướng mày vội vàng an ủi vợ. Anh da mặt vợ mỏng, dỗ nhanh cấm cửa thì khổ.

 

Khương Duyệt véo mạnh tay . Cô sợ Cố Lê rêu rao chuyện em dâu em trai hôn chắc? Cô là đang hổ c.h.ế.t đây !

 

"Thôi mà, , cả cũng là lớn . Ninh Ninh còn xem , cả gì mà xem ?" Thấy vợ giận thật, vội vàng dỗ dành tiếp.

 

"Anh im !" Khương Duyệt tức đến mức trợn trắng mắt. Cố Dã cái kiểu gì thế? An ủi kiểu đấy ? Ninh Ninh là trẻ con hiểu chuyện thì , đằng Cố Lê là đàn ông trưởng thành, sự hổ của cô lên đến đỉnh điểm .

 

"Vậy cẩn thận hơn nhé!" Cố Dã nắm vai vợ, cố gắng dỗ dành.

 

"Còn á?" Khương Duyệt kinh ngạc.

 

"Lần nhất định khóa cửa! Anh hứa!"

 

Khương Duyệt tức tối véo thêm cái nữa: "Chỉ là đáng ghét nhất!"

 

Hai xuống lầu, thấy bà Dung Âm đang chơi với Ninh Ninh, thấy Cố Lê , Khương Duyệt thở phào nhẹ nhõm. Vừa bắt gặp cảnh ngượng ngùng, cô đối mặt với chồng thế nào.

 

"Mẹ, cả ạ?" Cố Dã ý vợ nên chủ động hỏi.

 

"Về đơn vị , nãy nó lên tầng bảo định với các con, ?" Bà Dung Âm ngạc nhiên.

 

"À, con tưởng còn ở một lúc nữa!" Cố Dã giả ngu, liếc vợ thấy sắc mặt cô đỡ hơn nhiều.

 

"Bố cũng nhà ạ?" Khương Duyệt hỏi. Cơm xong bố chồng thư phòng, giờ thấy giày ông còn ở cửa nên cô đoán .

 

"Ừ, hai bố con cùng , về quân khu xử lý công việc." Bà Dung Âm con dâu, đột nhiên quan tâm hỏi: "Khương Duyệt, mặt con đỏ thế?"

 

Khương Duyệt theo phản xạ sờ lên mặt, vẫn còn nóng ran vì hổ. Cô lườm trộm chồng một cái đáp: "Hơi nóng ạ, ạ!"

 

Bà Dung Âm gật đầu: "Mấy hôm nay lò sưởi mạnh, con mặc áo len thế nóng là ."

 

Nói ánh mắt bà lướt qua bụng con dâu một cái dời ngay.

 

"Khương Duyệt, chuyện con lúc nãy, nếu con chê già bao đồng thì để tìm xưởng may ở Kinh thành giúp cho, con thấy thế nào?"

 

Khương Duyệt ngờ chồng chủ động đề nghị giúp chuyện áo thun xuất khẩu, mắt cô sáng rực lên vì vui sướng: "Con cảm ơn ạ!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-492-xau-ho-chet-mat-thoi.html.]

 

"Người một nhà cảm ơn gì chứ!" Bà Dung Âm , "Có mang mẫu theo ?"

 

"Có ạ, con mang hết theo đây!" Khương Duyệt vội chạy vali lấy bản thiết kế và cuốn sổ ghi chép yêu cầu của khách hàng.

 

"Để liên hệ xưởng may, tin gì báo con ngay. Yên tâm, lô hàng cứ giao cho , đảm bảo xong đúng hạn!" Bà Dung Âm nhận lấy đồ, sang Cố Dã: "Chiều nay con báo danh ?"

 

Cố Dã về sớm để dự lễ tuyên dương công trạng sáng mai, chiều nay đến ban tổ chức báo danh và nắm lịch trình.

 

"Vâng."

 

Bà Dung Âm liếc con trai, hỏi: "Bao giờ ?"

 

"Lát nữa con !" Cố Dã xem đồng hồ.

 

"Sao giọng con như đầy lưỡi thế?" Bà Dung Âm nhận giọng con trai là lạ.

 

"Không ạ!" Cố Dã cố gắng chuyện bình thường dù lưỡi vẫn tê rần vì cú c.ắ.n "yêu" của vợ.

 

Khương Duyệt bên cạnh thẳng lưng, mắt thẳng, giả vờ như liên quan gì đến cái lưỡi đầy của chồng.

 

"Thôi !" Thấy hỏi gì, bà Dung Âm cũng thôi.

 

"Khương Duyệt, con cùng đến xưởng may nhé, dẫn con tham quan!" Bà Dung Âm sợ con dâu ở nhà một buồn nên rủ cùng.

 

"Vâng ạ!" Khương Duyệt thích mê bà chồng tâm lý , hiểu ý cô cùng.

 

Thế là cả nhà chia hành động. Cố Dã về lúc hơn 5 giờ chiều, vợ và về, chỉ Cố Lê ở nhà.

 

"Anh!" Chào trai một tiếng, Cố Dã định lên lầu. Cố Lê em trai một cái tiếp tục đẽo gỗ trong sân.

 

Khương Duyệt và bà Dung Âm về gặp xe ông Cố Hoài Cảnh ngay cổng quân khu. Về đến nhà, bố chồng hỏi: "Đi chơi vui con?"

 

"Vâng, con dạo với một vòng ạ."

 

Vào sân, Khương Duyệt thấy một đàn ông cao lớn đang cầm d.a.o đẽo gỗ, mày kiếm mắt sáng, trai ngời ngời. Cô tít mắt định tới thì tiếng chồng: "Cố Lê, con về bao giờ thế?"

 

"Con về một lúc." Cố Lê ngẩng lên, bắt gặp ánh mắt Khương Duyệt thì gật đầu chào, vẻ mặt bình thản như chuyện gì.

 

Khương Duyệt rụt cổ . Không hổ chuyện lúc chiều, mà vì cô suýt nhận nhầm Cố Lê là chồng . Nếu chồng gọi tên, cô định chạy vỗ vai hỏi "Cố Dã đẽo cái gì đấy" . Thế thì quê độ c.h.ế.t mất!

 

Tại hai em giống quá thể!

 

Mọi sự bối rối của cô. Ông bà Cố sóng vai nhà, còn Ninh Ninh dừng mặt Cố Lê, hỏi giọng non nớt: "Bác cả ơi, bác đẽo cái gì thế ạ?"

 

"Thỏ con, cho Ninh Ninh đấy! Đợi lát nữa là xong nhé!" Cố Lê đáp.

 

Khương Duyệt ngạc nhiên, Cố Lê mà cũng đồ chơi cho Ninh Ninh á? Ninh Ninh quà thì chịu nữa, Khương Duyệt đành nhà một .

 

 

Loading...