Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 496: Thôi xong, không nhận ra chồng mình

Cập nhật lúc: 2025-12-10 08:54:03
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khương Duyệt đồ xong xuống, mùi bữa sáng thơm phức bay lên từ phòng bếp, dì Vương đang bận rộn trong đó.

 

Vừa xuống đến chân cầu thang, cô thấy hai bóng cao lớn cùng bước cửa. Cả hai cao bằng , khuôn mặt giống như đúc, còn cùng mặc áo sơ mi trắng, quần quân đội xanh.

 

Khương Duyệt khựng , sang bên trái. Người đàn ông cao lớn tuấn, đôi mắt thâm trầm mê hồn, rõ ràng là Cố Dã. khi ánh mắt cô chuyển sang bên , đàn ông đang mỉm với cô cũng trai đến ngạt thở, và hình như cũng là Cố Dã...

 

Thôi xong, cô phân biệt là chồng !

 

Khương Duyệt đành im tại chỗ, chờ Cố Dã tự bước tới. Nếu cô tùy tiện chạy mà nhận nhầm thì hổ c.h.ế.t mất.

 

May mà cô hấp tấp. Cô cứ tưởng với là Cố Dã, ai ngờ bên trái mới là bước về phía cô!

 

Hầy, cũng tại hai em nhà giống quá thể, chỉ ngoại hình mà cả vóc dáng cũng y hệt. Lúc nãy họ ngược sáng, mặt khuất trong bóng râm nên cô mới hoa mắt.

 

Khi Cố Dã bước gần, thấy đôi mắt phượng đẽ đặc trưng , Khương Duyệt mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

"Sao ngủ thêm chút nữa?" Thấy vợ chằm chằm chớp mắt, Cố Dã hỏi. Cô vợ nhỏ sáng sớm thấy mà kinh ngạc thế ?

 

"Tỉnh thì dậy thôi!" Khương Duyệt ngước chồng, ánh mắt dịu dàng, nụ rạng rỡ.

 

, đây mới là chồng cô chứ!

 

Thấy trán lấm tấm mồ hôi, cô tự nhiên rút khăn tay lau cho : "Các chạy bộ về ?"

 

"Ừ!" Cố Dã cúi đầu xuống để vợ đỡ kiễng chân.

 

Cố Lê thấy đôi vợ chồng son coi như khí mà ân ái mặt, điều lẳng lặng lên tầng.

 

"Mẹ bảo đêm qua Ninh Ninh ngoan lắm, ngủ một mạch đến sáng, em đừng lo nhé!" Cố Dã nắm tay vợ. Tối qua Khương Duyệt cứ lo con gái lạ nhà sẽ thức dậy tìm , để cô yên tâm.

 

"Vâng!" Khương Duyệt hỏi: "Bao giờ ?"

 

"Lát nữa!" Cố Dã rũ mắt vợ. Chắc cô rửa mặt đ.á.n.h răng xong, thở thơm mát mùi kem đ.á.n.h răng bạc hà, khóe mắt vẫn còn vương chút mị hoặc của đêm qua, ánh mắt long lanh lơ đãng trêu ngươi khác.

 

Ông Cố Hoài Cảnh và bà Dung Âm dạo trong sân xong bước nhà, thấy Cố Dã đang ở nhà vệ sinh tầng một cạo râu. Chính xác hơn là Khương Duyệt đang cạo râu cho .

 

Cố Dã bôi bọt trắng xóa cằm, Khương Duyệt cầm d.a.o cạo tỉ mỉ cạo cho .

 

Nhìn con trai út xổm tấn, mắt nhắm hờ hưởng thụ, vẻ mặt hiền lành ngoan ngoãn, ông bà Cố về phòng ngủ, phiền đôi trẻ.

 

"Ông bảo Cố Dã với Khương Duyệt tình cảm thế, mãi sinh con nhỉ? Hay là vấn đề gì?" Bà Dung Âm bắt đầu suy diễn.

 

"Bà nghĩ linh tinh ! Chúng nó còn trẻ, vấn đề gì ?" Ông Cố Hoài Cảnh liếc thấy cháu gái vẫn đang ngủ giường, vội hiệu cho vợ nhỏ . Ông quên mất con bé, nãy to quá.

 

"Hay là khó thụ thai?" Bà Dung Âm một lòng mong cháu đích tôn. Đêm qua bà mơ thấy Khương Duyệt sinh cho bà đứa cháu trai bụ bẫm, tít mắt trong mơ, tỉnh dậy vẫn thấy thèm thuồng.

 

"Khương Duyệt còn trẻ, nhà đẻ ai chỉ bảo, liệu ..." Bà Dung Âm hạ giọng thì thầm, hết câu thấy Ninh Ninh mở mắt, vội vàng im bặt.

 

Chuyện chỉ nên bàn kín với chồng thôi. Ninh Ninh còn nhỏ, nhỡ mách với Khương Duyệt, con dâu hiểu lầm bà giục sinh nghi ngờ cô đẻ thì to chuyện.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-496-thoi-xong-khong-nhan-ra-chong-minh.html.]

"Ninh Ninh dậy ? Có vệ sinh con?" Bà Dung Âm xuống mép giường, ân cần hỏi.

 

Ninh Ninh thích bà nội xinh bụng . Bà nội khác hẳn bà nội ở khu gia đình bà nội ở huyện Tình Sơn, đặc biệt xinh .

 

Bà Dung Âm đưa Ninh Ninh vệ sinh. Cô bé ngủ một mạch đến sáng, chất lượng giấc ngủ thật.

 

"Bà nội ơi, cháu cho bà một bí mật nhé, nhưng bà đừng với ai nha!"

 

Lúc bà Dung Âm mặc quần áo cho Ninh Ninh, cô bé ghé tai bà thì thầm.

 

"Được , cháu , bà tuyệt đối giữ bí mật!" Chiều qua hai bà cháu chơi, tối ngủ cùng, kể chuyện chơi trò chơi, xem cô bé coi bà như bà nội ruột nên mới chia sẻ bí mật.

 

"Trong bụng cháu thực sự em trai em gái đấy ạ, cháu thấy !" Ninh Ninh giường, khuôn mặt đỏ hồng giấc ngủ trông nghiêm túc.

 

Bà Dung Âm nhướng mày. Chiều qua con bé cũng thế bà mừng hụt, đó bố phủ nhận .

 

"Thật á?" Lần để tâm lắm, chỉ nghĩ trẻ con linh tinh.

 

"Thật mà! Em trai và em gái sắp đến nhà !" Biểu cảm của Ninh Ninh thể nghiêm túc hơn.

 

Nghe , bà Dung Âm sang với chồng: "Thế em trai em gái ?"

 

"Đẹp lắm ạ! Giống ba, giống !" Thấy bà , Ninh Ninh cũng theo, ôm cổ bà nịnh nọt: "Cũng giống cả bà nội nữa!"

 

Câu bà Dung Âm sướng rơn. Chẳng cần là lời trẻ con sự thật, cứ coi như điềm lành .

 

Bà Dung Âm dắt Ninh Ninh khỏi phòng thì thấy Cố Dã mặc xong lễ phục, Khương Duyệt đang chỉnh huy chương và phù hiệu vàng n.g.ự.c áo cho .

 

"Ba trai quá!" Ninh Ninh học từ " trai" từ , hễ dịp là khen bố ngay.

 

Cố Dã xoa đầu con gái, thấy tít mắt liền hỏi: "Có chuyện gì mà vui thế?"

 

Bà Dung Âm Ninh Ninh bí hiểm: "Không , đây là bí mật của hai bà cháu!"

 

Vợ chồng Cố Dã thấy thế cũng trừ, hỏi thêm.

 

Ăn sáng xong, ba đàn ông nhà họ Cố xuất phát. Khương Duyệt và chồng đến xưởng may.

 

Trưa Cố Dã về ăn cơm. Bà Dung Âm dẫn con dâu và cháu gái ăn vịt Bắc Kinh chính hiệu ở Tiền Môn.

 

Hơn 3 giờ chiều hai con về đến nhà. Vừa cửa, Khương Duyệt thấy trong nhà khách. Cánh đàn ông về hết, ghế sô pha còn một ông lão tóc bạc phơ.

 

Ông lão mặc quân phục, tuy cao tuổi nhưng thẳng lưng, tinh thần quắc thước, đặc biệt là đôi mắt sắc bén như thấu tâm can khác.

 

"Bố đến ạ! Khương Duyệt mau đây!"

 

Bà Dung Âm thấy bố chồng liền nghiêm trang đón tiếp, kéo tay con dâu giới thiệu: "Khương Duyệt, đây là ông nội của Cố Lê và Cố Dã. Bố, đây là Khương Duyệt, vợ thằng Dã!"

 

Nhìn khí chất ông cụ, Khương Duyệt đoán ngay phận. Cô nghiêm túc chào: "Cháu chào ông nội ạ!"

 

Ninh Ninh cũng bà nội dạy, lễ phép chào: "Cháu chào cụ ạ!"

Loading...