Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 550: Nếm thử
Cập nhật lúc: 2025-12-10 09:41:30
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sân vườn tu sửa . Tiền viện trồng cây hoa quế, giàn nho, cây hồng, sát tường rào trồng hoa hồng và các loại hoa cỏ khác.
Đang mùa nho chín, từng chùm nho tím ngắt treo lúc lỉu giàn thật thích mắt.
Vào nhà chính, thứ rực rỡ hẳn lên. Ngoại trừ chiếc bàn bát tiên gỗ hoàng hoa lê gửi từ huyện Tình Sơn lên, đồ nội thất còn đều do chồng sắm sửa giúp.
Khương Duyệt dạo một vòng từ , quá đỗi hài lòng với ngôi nhà .
Hơn nữa nơi cách Đại học Bắc Kinh xa, bộ năm phút là tới, xung quanh khí sinh hoạt nhộn nhịp.
"Cố Dã, mấy hôm nữa em khai giảng, chúng chuyển sang đây luôn nhé!" Khương Duyệt giàn nho trong sân, với tay định hái chùm nho với Cố Dã.
Cố Dã khựng một chút, trả lời.
Anh đang ngắm Khương Duyệt nhón chân với chùm nho. Mùa hè cô mặc áo ngắn tay, khi vươn để lộ một đoạn eo thon trắng ngần.
chiều cao hạn, dù nhón chân hết cỡ, đầu ngón tay cô cũng chỉ chạm tới chùm nho chứ hái .
Thế là cô gọi viện binh: "Cố Dã, hái giúp em chùm nho với!"
"Được!" Cố Dã ngẩng đầu , bếp lấy cái kéo. Anh cao lớn chân dài, tay cũng dài, chỉ cần giơ tay lên là với tới chùm nho giàn.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Cố Dã, cắt chùm tím tím kìa, cả chùm bên cạnh nữa!"
Trong sân giếng nước, cũng vòi nước máy. Cố Dã rửa sạch một chùm đưa cho Khương Duyệt.
Khương Duyệt ngắt một quả nếm thử, lập tức nhăn mặt. Ôi chao, chua quá!
Cô ngẩng đầu thấy Cố Dã để ý, vội che miệng nhả , chớp chớp mắt, nghiêm túc sang Cố Dã : "Ngọt lắm, Cố Dã nếm thử !"
Cô lấy một quả đút miệng Cố Dã, vẻ mặt xa chờ đợi.
Cố Dã c.ắ.n vỡ quả nho, nhướng mày, mắt đen chằm chằm Khương Duyệt, mặt đổi sắc gật đầu: "Ừ, đúng là ngọt thật!"
Khương Duyệt đang chờ xem khuôn mặt trai của chồng nhăn nhúm vì chua sẽ thế nào, thấy bình thản khen ngọt thì kinh ngạc: "Quả của ngọt á? Sao quả em ăn ..."
Chữ "chua" kịp thốt , Khương Duyệt thấy nụ nửa miệng của Cố Dã liền im bặt, ánh mắt đảo liến thoắng.
C.h.ế.t dở, suýt nữa lỡ miệng!
"Có nếm thử xem quả ăn ngọt thế nào ?" Cố Dã từng bước ép sát Khương Duyệt. Cô lùi cho đến khi lưng chạm tường, Cố Dã chống hai tay lên tường, giam cô trong vòng tay .
Cố Dã cúi đầu, Khương Duyệt ngước lên, bốn mắt . Hơi thở nam tính quyến rũ phả mặt cô. Khương Duyệt ngây ngốc hỏi: "Anh ăn hết còn , em nếm kiểu gì?"
Khóe miệng Cố Dã nhếch lên, ý tràn ngập trong đôi mắt . Anh cúi xuống, dùng môi chặn lấy cái miệng nhỏ nhắn của cô, triền miên hôn một hồi lâu mới buông . Ánh mắt dịu dàng lưu luyến, giọng khàn khàn dụ hoặc: "Nếm ?"
"Nếm !" Khương Duyệt thở hổn hển, đôi mắt ngập nước Cố Dã. Cô nghi ngờ vẫn khỏi chứng "ngốc nghếch t.h.a.i kỳ" nên mới hỏi câu ngớ ngẩn như .
mà, Cố Dã lừa cô, quả nho ăn đúng là ngọt thật!
"Lạ nhỉ, quả em ăn chua thế, cùng một chùm mà quả ăn ngọt?" Khương Duyệt nghiêng đầu thắc mắc.
"Chắc quả em ăn ... suy dinh dưỡng!" Cố Dã nheo mắt .
"Để em thử quả nữa!" Khương Duyệt chọn một quả, định bỏ miệng thì đảo mắt, đưa tới bên miệng Cố Dã: "Em sợ chua, ăn !"
Cố Dã , từ chối, c.ắ.n một miếng: "Chua!"
"Thế em ăn !" Khương Duyệt chua đến ghê răng nữa.
Cố Dã thử thêm mấy quả, ngoại lệ quả nào cũng chua loét.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-550-nem-thu.html.]
"Xem quả em ăn suy dinh dưỡng, mà là may mắn vớ quả duy nhất phát triển !" Khương Duyệt bái phục vận may của chồng, cô tùy tiện chọn một quả cho mà trúng ngay quả ngọt duy nhất.
"Chua thế ai ăn , vứt thôi!"
Cố Dã tìm cái giỏ tre bỏ nho : "Vứt phí, mang về nhà xem gì !"
Khương Duyệt và Cố Dã từ trưa, báo với bảo mẫu là về ăn cơm. Khương Duyệt ăn mì bò nên hai rời tứ hợp viện thẳng đến tiệm cơm quốc doanh bên ngoài Đại học Bắc Kinh.
Đang giờ cơm nhưng quán đông lắm, lác đác vài sinh viên đang ăn.
Hai gọi hai bát mì bò, trả tiền và phiếu đợi, giỏ nho để chân.
Lúc Cố Dã cắt thêm mấy chùm nữa nên giỏ nho đầy ắp. Bàn bên cạnh phụ nữ đeo kính dày cộp hỏi: "Nho các bạn mua ở thế? Có ngọt ?"
"Nho nhà trồng đấy ạ, ngọt ! Chua lắm!" Nhớ vị chua lúc nãy, Khương Duyệt tứa nước miếng.
"Chua ? Cho nếm thử ?" Người phụ nữ tỏ vẻ hứng thú.
"Được chứ ạ!"
Chị ăn thử một quả, mặt nhăn tít nhưng vẻ mặt vui sướng: "Nho chua bán cho ?"
Khương Duyệt tò mò: "Chị thấy chua ?"
" thích ăn chua, càng chua càng !" Chị đẩy gọng kính, hì hì.
Khương Duyệt: "..."
"Bao nhiêu tiền, gửi!" Người phụ nữ giống đùa, lục túi lấy tiền.
"Không lấy tiền ạ, chị thích thì em biếu chị!" Khương Duyệt lấy tiền, nho chua thế hiếm thích, cô tặng luôn cho chị .
"Thế ngại quá!" Chị nhất quyết đòi trả tiền.
"Không cần ạ!" Thấy chị chỉ mang cái túi nhỏ, Khương Duyệt đưa cả giỏ tre cho chị : "Cầm cả giỏ ạ!"
Người phụ nữ cảm kích: "Cảm ơn em nhiều nhé!"
Chị xách giỏ nho, ngẩng đầu hỏi: "Hai em là sinh viên Đại học Bắc Kinh ?"
"Vâng, coi như là thế ạ!" Khương Duyệt mới nhận giấy báo trúng tuyển, nhập học nên tính là sinh viên chính thức.
Lúc bàn bên cạnh tiếng khẩy: "Là thì là là, thì là , cái gì mà 'coi như là thế'! Lại thêm một đứa thích 'dát vàng' lên mặt, tưởng là sinh viên Bắc Đại, xì!"
Khương Duyệt ngước , là một nam một nữ trạc tuổi sinh viên. Thấy cô sang, hai đó liếc xéo đầy khinh thường.
Cố Dã lạnh lùng quét mắt qua. Anh vốn lưng , hai bất chợt chạm ánh mắt sâu thẳm lạnh lẽo như đầm nước của , sống lưng bỗng lạnh toát.
Ánh mắt gã đàn ông đáng sợ quá!
Đó là ý nghĩ cùng xuất hiện trong đầu hai họ, lập tức rụt cổ , dám hó hé thêm lời nào.
Người phụ nữ đeo kính Khương Duyệt thì hiểu ngay: "Em là tân sinh viên năm nay đúng ?"
Khương Duyệt : "Vâng ạ!"
"Em tên gì, khoa nào? Hôm nào chị tìm em trả cái giỏ!"
"Không cần ạ!" Khương Duyệt thông tin cụ thể, chỉ : "Cái giỏ đáng bao nhiêu tiền, biếu chị luôn đấy!"
Chỉ là một khúc nhạc đệm nhỏ, ăn xong bát mì khỏi quán, vợ chồng Khương Duyệt cũng quên béng chuyện .