Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 562: Em cứ diễn đi

Cập nhật lúc: 2025-12-10 11:04:38
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Buổi huấn luyện sáng kết thúc, giờ cơm trưa điểm.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Khương Duyệt cùng mấy bạn cùng phòng cầm hộp cơm về phía nhà ăn. Các huấn luyện viên cũng tập hợp xong, đang cùng hướng. Khóe mắt cô liếc thấy Cố Dã đang , nhưng cô giả vờ thấy, cùng Trương Xuân Hà, Thẩm Tuệ Tuệ rảo bước nhanh hơn.

 

Chính ủy Hà song song với Cố Dã, thấy vẻ lơ đễnh, ánh mắt cứ liếc ngang liếc dọc, khỏi buồn .

 

Có điều cô vợ nhỏ của Cố Dã dường như chẳng để ý đến .

 

Khương Duyệt lấy cơm xong thì lấy canh. Nhà ăn món canh trứng rong biển miễn phí, nhưng bên trong lèo tèo vài sợi rong biển, cũng chẳng thấy hoa trứng .

 

Khương Duyệt thích uống món canh lắm, nhưng cô đang cho con bú, uống canh mới sữa. Gần đây quân huấn, cô sợ căng sữa nên dám uống nhiều, cả buổi sáng cũng chẳng uống mấy ngụm nước.

 

Vừa định lấy cái muôi, một bàn tay to nhanh hơn một bước cầm lấy.

 

Khương Duyệt chẳng buồn ngẩng đầu, đưa bát canh của , múc cho cô một bát đầy.

 

Cũng chẳng thế nào, Khương Duyệt tự múc thì vớt mãi chẳng trứng rong biển, thế mà Cố Dã múc một muôi hơn nửa bát rong biển, bên còn lềnh bềnh hoa trứng.

 

"Trưa nay về nhà ?" Cố Dã hạ giọng hỏi.

 

"Không về!" Khương Duyệt vẫn ngẩng đầu.

 

Tối qua Lưu Quá Độ dọa, sáng nay về nhà cô gọi điện cho Dung Âm, nhờ bà phái xe đến đón ba đứa nhỏ sang bên đại viện quân khu.

 

Như ban ngày cô về nhà thì sẽ gặp tên vô Lưu Quá Độ .

 

Khương Duyệt thực sự sợ Lưu Quá Độ, chỉ là ngày nào cũng gã bám đuôi quấy rối, thật sự . Hơn nữa cô cũng sợ vạn nhất gã giở trò đồi bại, cô cô thế cô, chừng sẽ chịu thiệt.

 

Phòng bệnh hơn chữa bệnh, Khương Duyệt vốn định tối nay mới chuyện với Dung Âm, ngờ Cố Dã đột ngột trở về.

 

Thấy sinh viên tới, Cố Dã thêm gì nữa, đặt cái muôi xuống, cùng Khương Duyệt mỗi một ngả.

 

Khương Duyệt chỗ , thấy mấy cô bạn cùng phòng đều trố mắt chằm chằm, vẻ mặt kinh ngạc ngưỡng mộ tột độ.

 

"Làm gì mà tớ ghê thế?" Khương Duyệt khó hiểu, theo bản năng sờ lên má: "Mặt tớ dính gì ?"

 

Thẩm Tuệ Tuệ kích động hỏi: "Khương Duyệt, là huấn luyện viên Cố múc canh cho ?"

 

Khương Duyệt: "Chắc thế... ?"

 

Vu Nhiên: "Tại huấn luyện viên Cố múc canh cho ?"

 

Khương Duyệt: "...Thì tại thầy cũng múc canh, tớ vặn tới nên múc cho tớ ... thôi!"

 

Thẩm Tuệ Tuệ: "Không đúng! Huấn luyện viên Cố múc cho khác, chỉ múc cho một !"

 

Khóe miệng Khương Duyệt giật giật. Cô với Cố Dã tổng cộng hai câu, cạnh quá 30 giây, thế mà cũng để ý!

 

Lúc cô cũng tiện rõ quan hệ với Cố Dã cho bạn bè , chỉ đành trừ cho qua chuyện: "Ha ha, thế !"

 

Vu Nhiên và Thẩm Tuệ Tuệ vẫn tiếp tục bàn tán xem tại huấn luyện viên Cố múc canh cho Khương Duyệt, cuối cùng kết luận là do buổi sáng tập đội ngũ, Khương Duyệt biểu hiện xuất sắc nên thầy chú ý.

 

Khương Duyệt cúi đầu và cơm, cô sợ thêm nữa sẽ phì mất.

 

Ăn xong, Khương Duyệt cùng bạn cùng phòng rửa hộp cơm. Lúc Hứa Thành Phong tới, gọi: "Bạn Khương Duyệt, em theo một lát!"

 

"Vâng, ạ!" Khương Duyệt đáp.

 

"Khương Duyệt, lão Hứa tìm giờ gì thế?" Thẩm Tuệ Tuệ tò mò hỏi.

 

Khương Duyệt nhún vai: "Không nữa!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-562-em-cu-dien-di.html.]

"Không vì chuyện sáng nay cãi huấn luyện viên chứ?" Vương T.ử Nghiên lo lắng .

 

"Hả? Tớ cãi huấn luyện viên bao giờ?" Khương Duyệt ngơ ngác. Sáng nay Cố Dã gọi cô lên mẫu, cô phối hợp từ đầu đến cuối cơ mà!

 

"Cái bảo huấn luyện viên mẫu , chẳng là cãi !" Vương T.ử Nghiên lo lắng: "Liệu huấn luyện viên giận, mách nhà trường ?"

 

Khương Duyệt: "...Không !"

 

Trước cô còn chọc Cố Dã tức đỏ mặt tía tai đập cửa bỏ , hôm nay cô chỉ yêu cầu mẫu thôi, đời nào giận!

 

"Tớ hỏi xem !" Thấy Hứa Thành Phong vẫn đợi ở cửa nhà ăn, Khương Duyệt vẫy tay chào bạn bè tới.

 

"Thầy Hứa, thầy tìm em việc gì thế ạ?" Thấy Hứa Thành Phong dẫn về phía , Khương Duyệt tò mò hỏi.

 

"Không tìm em, là tìm em! Tòa nhà 1 phòng 102! Đi !" Hứa Thành Phong Khương Duyệt đầy ẩn ý.

 

Khương Duyệt: "..."

 

Nụ của lão Hứa hình như hiền từ quá mức thì !

 

Tòa nhà 1 là tòa nhà hành chính, tầng 1 phòng trực ban, khi bắt đầu quân huấn, các huấn luyện viên buổi tối sẽ nghỉ tại đây.

 

Đến phòng 102, Khương Duyệt hít sâu một , định gõ cửa luôn thì khóe mắt liếc thấy đầu hành lang bên , bèn gõ cửa hô to: "Báo cáo!"

 

Bên trong khựng một chút, đó truyền giọng quen thuộc: "Vào !"

 

Khương Duyệt liếc đầu hành lang, bên còn ai.

 

Cô đẩy cửa bước . Đây là phòng đơn, kê một chiếc giường đơn cạnh cửa sổ, một cái bàn, một cái ghế. Trên bàn ca tráng men, vài tờ báo và một cuốn sách quân sự đang mở.

 

Người đàn ông cao lớn tuấn đang đó, vẻ đang gì đó, khi đầu bút trong tay vẫn buông.

 

"Huấn luyện viên, thầy tìm em ạ?" Đôi mắt to của Khương Duyệt đảo lia lịa.

 

"Ở đây ai ! Chỉ hai chúng thôi!" Cố Dã cạn lời, buông bút, duỗi dài đôi chân, dáng vẻ lười biếng.

 

"Huấn luyện viên, thầy ý gì? Không ai thầy gọi em đến đây?" Khương Duyệt lùi hai bước, ôm ngực, vẻ kinh hãi, đôi mắt to ngập nước chằm chằm Cố Dã đầy sợ hãi: "Có thầy định chuyện gì mờ ám với em !"

 

Cố Dã: "...Em cứ diễn tiếp !"

 

Khương Duyệt mếu máo: "Huấn luyện viên thế là , diễn gì chứ? Hu hu..."

 

Vừa câu còn đang chất vấn Cố Dã, câu Khương Duyệt đổi thái độ, phịch lên đùi , thút thít: "Huấn luyện viên, n.g.ự.c em sắp nổ tung !"

 

"Cái gì? Em bảo cái gì sắp nổ?" Cố Dã nhất thời load kịp, trán hiện lên một hàng dấu hỏi chấm.

 

Khương Duyệt cầm tay Cố Dã ấn thẳng lên n.g.ự.c , sắc mặt Cố Dã lập tức đổi.

 

"Sao cứng như đá thế ?"

 

"Hôm nay con sang nhà ông bà nội, em về , hu hu, căng tức c.h.ế.t !" Hôm nay để tránh Lưu Quá Độ, Khương Duyệt gửi ba đứa con sang nhà ông bà, cô định ăn xong sẽ nhà vệ sinh vắt sữa, ngờ Cố Dã đến, thế thì tranh thủ nũng với !

 

"Anh khóa cửa!" Thấy vợ nhỏ uốn éo , Cố Dã vội vàng bảo cô dậy để chốt cửa, nhỡ ai xông thì nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa sạch tội.

 

Năm phút , Khương Duyệt quấn dải băng buộc ngực, cuối cùng cũng thấy nhẹ nhõm hơn. Cô quấn dải băng vì sợ sữa chảy thấm ướt áo, lúc đó thì hổ c.h.ế.t mất.

 

"Tối nay mấy giờ em về?" Cố Dã ôm Khương Duyệt, hít hà hương thơm cô. Mùi hương thanh nhã vốn giờ quyện thêm mùi sữa nồng nàn, càng thêm quyến rũ.

 

"Ăn tối xong, đầu ngõ đợi em nhé!" Khương Duyệt định chuyện Lưu Quá Độ với Cố Dã lúc , nếu với tính khí của , chắc chắn sẽ tìm gã tính sổ ngay.

 

Lúc ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân.

 

 

Loading...