Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 567: Dạy dỗ
Cập nhật lúc: 2025-12-10 11:13:22
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Buổi tối, bà Trương đang sung sướng gặm chân giò heo - món quà hiếu kính của con trai xưởng trưởng xưởng chế biến thịt. Nhờ ơn Khương Duyệt mà dạo ngày nào bà cũng ăn chân giò.
Đang ăn thì bên ngoài ồn ào náo nhiệt, bà Trương vứt ngay cái chân giò xuống, xỏ giày chạy hóng biến.
"Sao thế? Có chuyện gì ?"
Bên ngoài vây xem đông nghịt, bàn tán xôn xao.
"Lưu Quá Độ đánh, bảo t.h.ả.m lắm, bò nổi luôn!" Bà Vương cùng ở khu đại tạp viện kể.
"Sao đánh?" Bà Trương hỏi.
"Chẳng rõ! Mà bảo , lão Lưu Quá Độ tuy lười ham ăn nhưng gan bé tí, gặp là sun vòi , bình thường đắc tội ai . Lần chọc ai mà bảo gãy cả chân!" Bà Vương chép miệng cảm thán.
"Các bà ? Là chồng của cô Khương Duyệt đ.á.n.h đấy! Cái nhà mới chuyển đến !" Một trong đám đông với vẻ hả hê. "Nghe là bộ đội, nắm đ.ấ.m cứng lắm!"
"Chồng Khương Duyệt?" Lại còn là bộ đội?
Bà Trương xong tim thót , sắc mặt đổi hẳn.
"Lão Lưu Quá Độ dạo ngày nào chẳng bám đuôi Khương Duyệt, còn bảo theo đuổi cô , xì, đúng là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga!"
"Ở bên , , xem !" Bà Vương kéo tay bà Trương định lôi .
"Ái da, đau bụng quá, chắc nhà xí, bà một !" Bà Trương đảo mắt, ôm bụng giật tay khỏi bà Vương, vội vàng chạy nhà.
Vào phòng, bà Trương chẳng chần chừ giây nào, bắt đầu thu dọn đồ đạc chuẩn chuồn.
Nói về bà Trương , bà là cư dân thâm niên của khu đại tạp viện, góa chồng nhiều năm, một đứa con trai nghiện cờ bạc, mấy năm bắt vì đ.á.n.h bạc, giờ đang tù.
Bà Trương sống một , chẳng sở thích gì ngoài việc hóng hớt chuyện thiên hạ. Nhà hàng xóm hôm nào mua con gà, nhà tại đ.á.n.h con, bà nắm rõ như lòng bàn tay.
Bà còn đặc biệt thích trộm, nhà nào cãi là bà thể rình ở góc tường cả đêm.
Ngoài việc buôn chuyện, bà Trương còn thích bà mối kiếm tiền hoa hồng.
mối quan hệ, trong tay "mối ngon" nam thanh nữ tú vợ chồng thì thù lao mới hậu hĩnh.
Khổ nỗi bà Trương nghèo rớt mồng tơi, quen mấy lao động chân tay trong khu đại tạp viện, công ăn việc t.ử tế chẳng ai thèm để ý đến bà . Chỉ loại như Lưu Quá Độ mới lẽo đẽo theo nịnh nọt, mong bà kiếm cho cô vợ.
Gần đây trong ngõ cô gái xinh chuyển đến, bà Trương mừng húm, cô gái xinh thế chính là "mối ngon" đây !
Bà dò la con trai xưởng trưởng xưởng chế biến thịt đang kén vợ, tiêu chuẩn hàng đầu là . Nghe xem mắt bao nhiêu cô đều ưng, nếu thấy cô gái đảm bảo chấm ngay, lúc đó chắc chắn bà sẽ nhận phong bao lì xì dày cộp!
Ngay hôm đó bà Trương đến gõ cửa định tìm hiểu tình hình, nhưng mở cửa là hai phụ nữ trung niên, bên trong còn tiếng trẻ con .
Bà Trương thấy một trong hai phụ nữ trạc ba bốn mươi tuổi chăm sóc em bé tận tình nên đoán đứa bé là con của chị .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-567-day-do.html.]
Khi bà rõ mục đích hỏi thăm về cô gái xinh , hai phụ nữ đó cảnh giác, đuổi bà ngoài.
Bà Trương chẳng moi tin tức gì, định bụng phục kích ở đầu ngõ chặn đường cô gái, nhưng cô gái đó xe đạp nhanh như gió, bà canh chừng mấy ngày cũng chặn .
như dự đoán của bà Trương, từ khi cô gái đó chuyển đến, cánh đàn ông độc vợ trong ngõ và khu đại tạp viện đều xôn xao bàn tán về cô.
Chỉ cần cô gái xuất hiện, mắt bọn đàn ông cứ dán chặt cô.
Bà Trương cố ý tung tin đồn rằng tìm hiểu kỹ về cô gái, nắm rõ tình hình trong tay.
Quả nhiên, con trai xưởng trưởng xưởng chế biến thịt xách hai túi quà to tướng đích tìm đến, nhờ bà mối.
Quà thì bà Trương nhận, nhưng giới thiệu thì... đến giờ bà còn chuyện với cô gái đó câu nào, giới thiệu kiểu gì?
Tuy nhiên, nhờ lân la dò hỏi khắp nơi, bà Trương cũng chút thông tin: hóa cô gái đó là sinh viên Đại học Bắc Kinh, kết hôn, ba đứa trẻ trong nhà đều là con ruột của cô.
Tin bà Trương thất vọng tràn trề. Đã sinh con, kết hôn thì mất giá , giới thiệu cho con trai xưởng trưởng để kiếm tiền hoa hồng nữa?
Cũng tại con trai xưởng trưởng từ khi gặp Khương Duyệt thì mất ăn mất ngủ, ngày nào cũng giục bà Trương mối lái, tiền nước cho ít. Bà Trương tham lam, tiếc của nên bịa chuyện nhà cô gái về để câu giờ.
chuyện Khương Duyệt con vẫn lan truyền trong ngõ, con trai xưởng trưởng cũng , bèn tìm bà Trương hỏi cho nhẽ.
Bà Trương bịa đặt lung tung, bảo Khương Duyệt chồng mà chửa, đàn ông bỏ rơi, một nuôi ba đứa con. Người quân nhân đến là bố cô, sợ chuyện của con gái lộ nên mua nhà của lão Thái gia, đưa con gái và cháu ngoại về đây ở ẩn, định tuyển rể cho con gái. Chỉ cần chấp nhận chuyện cô chồng mà chửa, đối xử với bọn trẻ là .
Bà Trương bịa chuyện như thật, vốn định lừa con trai xưởng trưởng, ai ngờ lọt tai tên lười Lưu Quá Độ, gã động lòng phàm, bắt đầu mơ mộng hão huyền.
Mấy ngày nay bà Trương cũng thấy Lưu Quá Độ ngày nào cũng rình Khương Duyệt ở đầu ngõ. Tuy Khương Duyệt để ý nhưng Lưu Quá Độ hớn hở, như thể sắp thành công đến nơi. Tối qua gã còn mang hai hộp đào ngâm đến biếu bà , bảo là hai ngày nữa nhờ bà sang dạm ngõ giúp.
Bà Trương đương nhiên tin Khương Duyệt sẽ ưng Lưu Quá Độ, nhưng nể tình hai hộp đào ngâm, bà cũng chẳng ngăn cản gã mơ giữa ban ngày.
bà Trương ngờ chồng Khương Duyệt về nhanh thế.
Chuyện hỏng bét , bà chỉ mong Lưu Quá Độ đ.á.n.h c.h.ế.t luôn cho xong, đừng khai bà .
Bà Trương giờ sợ c.h.ế.t khiếp, , chuồn lẹ!
Bà lôi cái túi dứa gầm giường , vơ vét hết đồ đạc đáng giá nhét , xách lên định chạy.
Vừa lén lút khỏi cửa, đột nhiên thứ gì đó bay vèo tới đập mặt bà .
"Á!" Bà Trương kịp kêu lên sợ quá ngã phịch xuống đất.
"Bà chính là bà Trương, chính bà với tao Khương Duyệt đàn ông bỏ rơi, cũng là bà bảo bố Khương Duyệt tuyển rể cho con gái, bất kể phận thế nào, chỉ cần chấp nhận chuyện chồng mà chửa và với bọn trẻ là !" Lưu Quá Độ đ.á.n.h sưng như đầu heo, đau nhức, mặt sưng vù như cái bánh bao ngâm nước, rên rỉ t.h.ả.m thiết.
Khương Duyệt xong tức điên , vớ lấy cái gậy cài cửa phang tới tấp Lưu Quá Độ.
Ánh mắt Cố Dã lạnh như băng, tỏa sát khí bà Trương đang bẹp đất.