Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 569: Ám muội

Cập nhật lúc: 2025-12-10 11:13:24
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Dã nhướng mày, khẽ vuốt chóp mũi Khương Duyệt, : "Chẳng em từng thời đại đang phát triển, nắm bắt cơ hội ?"

 

Khương Duyệt: "...Ừ, đúng là em như !"

 

"Thế nên nhanh lên! Đừng chậm trễ!" Cố Dã hôn nhẹ lên đôi môi hồng của cô.

 

Khương Duyệt cũng mỉm đồng ý: "Vâng!"

 

Tiếng "" mềm mại nũng nịu, ánh mắt cô chan chứa tình ý, lập tức đ.á.n.h trúng trái tim Cố Dã. Anh còn nhịn nữa, cúi hôn lấy cô.

 

Hơi thở hòa quyện, môi lưỡi quấn quýt. Khác với nụ hôn kiềm chế lúc trưa ở trường, Cố Dã hôn sâu.

 

Đến khi nụ hôn triền miên kết thúc, thở Khương Duyệt chút rối loạn. Hai cánh tay trắng nõn như ngó sen của cô quàng lên vai như dây leo, thủ thỉ: "Cố Dã, đợi kết thúc đợt quân huấn , em Quảng Thành một chuyến, rảnh cùng em ?"

 

"Đi gì? Tham gia Hội chợ Quảng Châu ?" Cố Dã hỏi.

 

Hội chợ Quảng Châu mỗi năm một sẽ tổ chức tháng Mười. Anh Dung Âm quy mô năm nay lớn hơn năm ngoái, thương nhân nước ngoài đến cũng đông hơn.

 

"Em ý định đó, tiện thể gặp A Kim luôn!"

 

Từ khi quen A Kim năm ngoái, "bàn tay vàng" , suốt một năm qua cửa hàng của cô liên tục mẫu quần áo mới. Đây là cuối thập niên 70, tuy cải cách mở cửa nhưng trong nước dù là mức tiêu dùng hàng hóa đều còn lạc hậu.

 

Mức sống của dân chung cao, nguồn cung ứng vật tư càng thiếu thốn, đừng đến quần áo mốt mới, ngay cả lương thực còn chẳng đủ ăn.

 

Tuy nhiên, thời đại càng thiếu thốn thì d.ụ.c vọng của con càng dồn nén, đợi đến khi cánh cửa mở sẽ là lúc bùng nổ điên cuồng.

 

Ví dụ như năm ngoái, quần bò ống loe thịnh hành khắp cả nước, thanh niên hầu như ai cũng một chiếc.

 

"Được, đến lúc đó em báo với để sắp xếp thời gian." Cố Dã đồng ý.

 

cũng tiêm phòng cho cô: " dám đảm bảo một trăm phần trăm nhé! Nếu thì em đừng thất vọng!"

 

"Vâng ạ!" Khương Duyệt ôm cổ Cố Dã, kéo về phía , hôn chụt một cái thật mạnh lên má .

 

"Được em?" Cố Dã vùi đầu hõm cổ cô, hít hà hương thơm cô, tâm trí sớm bay bổng, giọng khàn khàn đầy dụ hoặc.

 

"Chị Tôn và sang thì thế nào?" Khương Duyệt trêu chọc đến thở hổn hển, nhưng vẫn chút do dự.

 

Mới đến 8 giờ tối, ba đứa nhỏ cùng chị Tôn và dì Lưu đều ngủ, lỡ họ thấy thì hổ c.h.ế.t mất.

 

"Không ! Họ sẽ sang ! Chẳng lẽ chút ý tứ đó họ cũng ?" Cố Dã hôn lên môi cô, đôi mắt đen tràn ngập d.ụ.c vọng khó kìm nén.

 

"Vâng..." Tiếng trả lời của Khương Duyệt mềm mại, ánh mắt e lệ.

 

Giai đoạn cuối t.h.a.i kỳ cơ thể cô nặng nề, Cố Dã sợ cô khó chịu, cũng sợ ảnh hưởng đến con nên luôn nhẫn nhịn. Giờ sinh xong cũng gần ba tháng, tính họ nửa năm gần gũi.

 

Cố Dã ve vuốt vòng eo thon thả của vợ, yêu thích buông tay.

 

Vóc dáng Khương Duyệt hồi phục , gần như y hệt lúc mang thai, yểu điệu mảnh mai. Dù m.a.n.g t.h.a.i ba, bụng lớn nhưng nhờ thể chất đặc biệt mà bụng cô hề rạn.

 

Chẳng những rạn da, bụng cô còn phẳng lì như thiếu nữ, làn da trắng nõn mịn màng như mỡ đông.

 

Tối nay Khương Duyệt còn về ký túc xá, tuy thể tận hứng nhưng ít nhiều cũng giải tỏa nỗi nhớ nhung.

 

Cố Dã luyến tiếc buông cô , ôm cô xuống, thủ thỉ: "Tối nay đừng về nữa ? Sáng mai hãy về!"

 

Khương Duyệt đan mười ngón tay tay , mím môi trêu chọc: "Anh xem kìa, đường đường là huấn luyện viên mà dụ dỗ sinh viên qua đêm về ngủ!"

 

"Ai bảo vợ thế !" Cố Dã lấy hổ, bàn tay to nâng cằm cô lên, mật hôn nhẹ.

 

"Thôi để tối mai , tối nay em báo với trong phòng, các bạn còn phần cửa cho em đấy!" Khương Duyệt suy tính nếu tối nay về thì ảnh hưởng .

 

" , Cố Dã, về mấy ngày?" Khương Duyệt chống tay nhổm dậy, xuống khuôn mặt tuấn tú của chồng.

 

"Ba ngày, tối ngày !" Cố Dã nghịch lọn tóc dài của cô, quấn quanh ngón tay .

 

Khương Duyệt bĩu môi, chút thất vọng: "Nhanh thế ạ!"

 

"Đơn vị mới thành lập, đang xây dựng nề nếp nên nhiều việc chút, qua đợt thôi!" Thấy vợ nhỏ thất vọng, Cố Dã an ủi.

 

"Vâng ạ!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-569-am-muoi.html.]

Khương Duyệt đồng hồ thấy còn sớm, định dậy mặc quần áo: "Cố Dã, tối nay ngủ ở nhà ?"

 

"Em ở nhà thì ở nhà!" Cố Dã cũng dậy, để trần rắn chắc, chống tay xuống giường lộ rõ những thớ cơ bắp cuồn cuộn cánh tay.

 

Khương Duyệt lườm yêu một cái: "Tối mai nhé!"

 

Cố Dã híp cả mắt.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Thấy Khương Duyệt xuống giường, Cố Dã cũng mặc quần áo . Thấy cô đột nhiên im bất động, hỏi: "Sao thế?"

 

Khương Duyệt nhăn mặt, ánh mắt phức tạp : "Bây giờ chúng hậu viện thăm con, ... kỳ ?"

 

"Kỳ cái gì?" Cố Dã nhướng mày, hiểu ý cô.

 

"Thì là... chị Tôn và ..." Khương Duyệt ngượng ngùng.

 

"Chúng là vợ chồng mà, sợ cái gì!" Cố Dã chẳng để tâm.

 

Da mặt Khương Duyệt dày bằng , cô đẩy : "Anh bế con sang đây !"

 

Cố Dã nín : "Được !"

 

Nghe tiếng bước chân Cố Dã về phía hậu viện, Khương Duyệt dậy chỉnh trang quần áo. Một lát , bế một đứa bé .

 

"Sao mỗi thằng ba thế ?" Khương Duyệt hỏi.

 

"Anh cả chị hai ngủ cả , mỗi út thao láo mắt chờ đấy!" Cố Dã buồn chạm nhẹ mũi con trai.

 

Cái miệng nhỏ của thằng bé chu tìm theo hướng ngón tay bố.

 

"Thế là đói , chị Tôn bảo ăn một tẹo sữa ngoài, chờ mãi đấy!" Cố Dã trao con cho vợ.

 

"Cũng may chỉ mỗi thằng ba đòi ăn, chắc là đủ đấy nhỉ?" Cố Dã hỏi.

 

Khương Duyệt lườm , ánh mắt giận thương: "Anh còn nữa!"

 

Cố Dã đầy ẩn ý.

 

Anh rót cốc nước ấm đưa cho vợ xuống cạnh cô.

 

Cố Dã ngắm góc nghiêng của Khương Duyệt rời mắt. Hơn nửa tháng nay, thực sự mơ cũng nhớ đến cô.

 

Nghĩ đến tối nay ôm cô ngủ, trong lòng thấy khó chịu.

 

Thằng ba ăn no nê, Cố Dã đón lấy con, bế dựng lên vỗ ợ một cách thành thục.

 

Thời gian còn sớm, Khương Duyệt chuẩn về trường.

 

Cố Dã và Khương Duyệt cùng cửa, dì Lưu dặn dò đường cẩn thận khóa trái cổng.

 

Hai chậm rãi bộ trong màn đêm về phía trường học. Đến cổng Đại học Bắc Kinh, kẻ . Bác bảo vệ Vương thấy Khương Duyệt liền chào hỏi.

 

Cố Dã theo , bác Vương thấy là huấn luyện viên nên chỉ thêm vài chứ liên tưởng gì đến quan hệ giữa hai .

 

Đã hơn 10 giờ, khuôn viên trường về đêm yên tĩnh, ánh đèn đường mờ ảo, thi thoảng vẫn thấy sinh viên sách cột đèn.

 

Cố Dã đưa Khương Duyệt đến lầu ký túc xá nữ.

 

"Anh về !" Khương Duyệt khóa xe xong, chuẩn ký túc xá thì bỗng một luồng nóng ập tới, lưng cô dựa lồng n.g.ự.c rắn chắc vạm vỡ.

 

"Hôn cái nữa !" Cố Dã thì thầm tai cô.

 

"Thôi mà, thấy đấy!" Khương Duyệt cố gỡ tay .

 

Sinh viên trường chăm học lắm, giờ vẫn còn khối đang sách, cô sợ gặp quen.

 

"Một cái thôi!" Tối nay thỏa mãn nên giờ Cố Dã chỉ hôn vợ thêm chút nữa.

 

Khương Duyệt quanh, thấy vắng vẻ mới , nhón chân hôn nhẹ lên môi một cái.

 

ngay đó cô phát hiện lừa.

 

 

Loading...