Chị dâu Thi tiết kiệm, quần Ninh Ninh mặc ngắn thì chị nối thêm một đoạn gấu để con bé mặc tiếp. Mua quần áo mới cũng mang đậm phong cách thời đại : cố tình mua rộng hơn hai để năm nay mặc , sang năm vẫn mặc .
Kết quả là Ninh Ninh mặc bộ nào cũng rộng thùng thình như bao tải.
Khương Duyệt thích thế, cô Ninh Ninh mặc quần áo vặn, xinh .
Dù hiện tại Ninh Ninh sống cùng vợ chồng cô, nhưng cả hai đều coi con bé như con ruột. Ba đứa nhỏ gì, Ninh Ninh cũng sẽ cái đó.
Ninh Ninh thường xuyên gọi điện cho Khương Duyệt, đòi chuyện với các em. Ba đứa trẻ ê a, bốn chị em "ông gà bà vịt" mà cũng vui vẻ vô cùng.
Mua đồ xong, Khương Duyệt vội về, kéo Cố Dã dạo trong bách hóa.
Đến Bắc Kinh gần hai tháng, ngoài giờ học cô cũng dạo, lúc thì một , lúc thì cùng Thẩm Tuệ Tuệ, Vu Nhiên.
Khương Duyệt phát hiện cửa hàng ở Bắc Kinh tuy nhiều nhưng hầu hết là quốc doanh. Cô hỏi Dung Âm mới đến nay Bắc Kinh một cửa hàng tư nhân nào.
Tính cửa hàng trang phục tư nhân của cô ở huyện Tình Sơn đúng là hộ kinh doanh cá thể đầu tiên của cả nước!
Hả?
Trong đầu Khương Duyệt chợt lóe lên một ý nghĩ.
"Sao thế em?" Thấy Khương Duyệt dừng , Cố Dã sang , thấy biểu cảm kỳ lạ của vợ.
"Không gì!" Ánh mắt Khương Duyệt lóe lên, cô nở nụ bí hiểm với .
Cô sẽ cho Cố Dã là cô nghĩ lý do xin giấy phép kinh doanh cá thể sớm như , thể là do cô "ké" vận may nam chính của !
"Đi thôi!" Khương Duyệt khoác tay Cố Dã. Mọi xung quanh họ với ánh mắt kỳ lạ nhưng cô mặc kệ, chỉ ngước rạng rỡ.
Thời quan hệ nam nữ vẫn còn khá bảo thủ, vợ chồng đường cũng giữ cách, nắm tay, khoác tay, nhất là cử chỉ mật nào, nếu sẽ chỉ trỏ.
Khương Duyệt quan tâm ánh mắt khác. Cố Dã ban đầu cũng ngại, nhưng tình cảm mặn nồng, một đàn ông cổ hủ như cũng bắt đầu thích cảm giác vợ nhỏ dựa dẫm.
Hai nắm tay xuống lầu, vui vẻ thì tiếng cãi nho nhỏ.
Ban đầu họ để ý vì ở nơi đông như bách hóa thì cãi là chuyện thường.
hai đang nhỏ bỗng nhiên phụ nữ to tiếng, uất ức hổ lóc: "Đồ vô lương tâm, bảo sẽ đối với , giờ mua cho bộ quần áo cũng tiếc ?"
Người đàn ông dỗ dành mà còn bực bội quát : "Cô gọi đây là mua một bộ quần áo ? Tháng cô mua ba bộ ! Hai tháng lương của tong đấy! Chưa kể tiền ăn tiêu linh tinh, mỗi tháng còn đưa tiền tiêu vặt cho cô, cô coi là cái gì? Máy in tiền ?"
Người phụ nữ dường như ngờ mắng, òa nức nở, nước mắt như mưa, càng kích động cãi to hơn.
"Anh thế là ý gì? Anh hối hận ? Lúc dụ dỗ theo như thế! vì mà ly hôn, rốt cuộc bao giờ mới chịu ly hôn cưới ?"
Khương Duyệt mà thấy sai sai, hóa là một đôi gian phu dâm phụ!
Thời ngoại tình mà dám công khai bức hôn ở chốn đông thế đúng là hiếm thấy. Khương Duyệt tò mò xem mặt mũi đôi "ngọa long phượng sồ" , bèn liếc qua. Cô phát hiện phụ nữ đang mặt về phía trông quen.
"Thư Lâm Lang?" Khương Duyệt nhướng mày, kinh ngạc.
Cô nhớ , phụ nữ khuôn mặt xinh chẳng là bạn học cấp ba của Cố Dã, cô hoa khôi lớp đó !
Cố Dã chỉ liếc qua thu ánh mắt, rõ ràng hứng thú và cũng chẳng định ôn chuyện xưa với cô bạn cũ.
Khương Duyệt tuy tò mò và sốc nhưng cô ấn tượng về Thư Lâm Lang nên cũng thêm, định cùng Cố Dã rời .
lúc , Thư Lâm Lang ngước lên thấy Cố Dã, mừng rỡ kêu lên: "Cố Dã!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-576-bat-qua-tang-ngoai-tinh.html.]
Đã thế thì Cố Dã thể giả vờ thấy nữa. Anh đầu , định chào xã giao một câu , nhưng khi thấy đàn ông , bước chân khựng .
"Ngụy Minh!"
"Cố Dã?"
Hai đàn ông đồng thời kinh ngạc, vẻ mặt thể tin nổi.
Cố Dã ngờ gã đàn ông tồi tệ thấy là bạn học cũ Ngụy Minh.
Ngụy Minh ngờ đụng mặt Cố Dã ở đây, còn Cố Dã bắt quả tang chuyện ngoại tình xa của . Sắc mặt đổi liên tục, lúc đỏ lúc trắng, đặc sắc vô cùng.
Không khí hiện trường bỗng chốc trở nên gượng gạo tột độ. Thấy Cố Dã nhíu mày, ánh mắt lạnh , Ngụy Minh hổ đến mức chui xuống đất.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Cố Dã, như nghĩ , tớ giải thích..." Ngụy Minh thanh minh nhưng khựng ánh mắt lạnh lùng của Cố Dã.
"Cậu cần giải thích với !" Cố Dã khẩy đầy mỉa mai, thu ánh mắt, nắm tay Khương Duyệt bỏ .
Ngụy Minh chôn chân tại chỗ theo bóng lưng Cố Dã, sắc mặt khó coi như đưa đám.
"Ngụy Minh..." Thư Lâm Lang kéo tay áo .
Vừa thấy Cố Dã xách bao lớn bao nhỏ, quần áo đồ ăn đủ cả, cô ngưỡng mộ ghen tị, cô cũng sống sung sướng như thế...
"Cút!" Ngụy Minh đang bực tức chỗ xả, hất mạnh tay .
Thư Lâm Lang hất ngã xuống đất, ngẩng đầu Ngụy Minh đầy tủi hờn, lóc: "Ngụy Minh còn lương tâm ? Sao trút giận lên em?"
Khương Duyệt cuối, thấy cảnh Thư Lâm Lang lóc t.h.ả.m thiết, còn Ngụy Minh thì vẻ mặt chán ghét.
Cô quan tâm đến cuộc cãi vã của hai đó nữa, cùng Cố Dã xe cất đồ.
Trên xe, hai cũng nhắc đến chuyện Ngụy Minh và Thư Lâm Lang.
Về đại viện quân khu ăn trưa xong, vợ chồng con cái lái xe về tứ hợp viện.
Buổi chiều, Cố Dã về đơn vị.
"Khương Duyệt, đây."
Lúc đó Khương Duyệt đang cắm cúi bài tập để mai nộp, hôm qua kịp nên giờ tranh thủ.
Cô ngẩng đầu lên, chỉ "ừ" một tiếng.
Cố Dã đợi một lúc, thấy vợ ý định dậy tiễn, : "Anh thật đấy!"
"Biết !"
Khương Duyệt đáp xong, mãi thấy tiếng bước chân, ngẩng lên thì thấy Cố Dã đang với ánh mắt oán trách.
"Ơ, vẫn còn ở đây?" Khương Duyệt ngạc nhiên.
Cố Dã: "...Em quên chuyện gì quan trọng ?"
"Hả?"
Cố Dã càng thêm u oán: "Lần về em lạnh nhạt với quá, em thế!"
Bị Cố Dã lên án bất ngờ, Khương Duyệt ngơ ngác: "Em lạnh nhạt với bao giờ?"