Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 593: Trở về căn nhà nhỏ

Cập nhật lúc: 2025-12-10 11:13:56
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khương Duyệt hề trở thành tâm điểm bàn tán của khu gia binh, mà đương nhiên, cô cũng chẳng quan tâm.

 

Sống đời thì tránh khỏi miệng lưỡi thế gian, nếu cứ để ý xem gì về thì ngày nào cũng ôm cục tức mà c.h.ế.t mất.

 

Lúc , Khương Duyệt và Cố Dã đang ở nhà chị dâu Triệu, lượt lấy quà : "Đây là của chị dâu, đây là t.h.u.ố.c lá biếu Triệu, cái cho Triệu Thúy..."

 

"Em xem hai đứa , đường xá xa xôi về thăm một chuyến mà còn mang bao nhiêu là đồ... Triệu Viễn Kỳ, thế, mất lịch sự!" Chị dâu Triệu phát tay Triệu Viễn Kỳ một cái, cho thằng bé bóc hộp kẹo.

 

"Không chị! Em kẹo rời đây, cho cháu !" Khương Duyệt lấy một nắm kẹo từ trong túi đưa cho Triệu Viễn Kỳ.

 

"Cháu cảm ơn thím!" Triệu Viễn Kỳ vui vẻ cầm kẹo chạy biến .

 

"Gọi bố mày về !" Chị dâu Triệu gọi với theo.

 

Cố Dã bế Cố Sở xuống. Chị dâu Triệu cứ chằm chằm thằng bé, tay chân ngứa ngáy bế, nhưng sợ thằng bé sợ. Hồi Tết Dương lịch chị cùng Liên Dung Dung lên Bắc Kinh, cũng định bế ba đứa nhỏ nhưng lúc đó chúng lớn, khôn lắm, cho lạ bế.

 

Khương Duyệt đón lấy Cố Sở, ôm lòng, bảo chị dâu Triệu sờ tay bé: "A Sở, gọi Triệu con!"

 

Cố Sở toét miệng , đôi mắt to như hai quả nho đen cong cong, cái miệng nhỏ mấp máy: "Ê a!"

 

"Bé cưng của chúng gọi quá!" Chị dâu Triệu tít mắt.

 

Cố Dã trò chuyện với chị dâu Triệu: "Chị dâu, dạo nhà vẫn cả chứ ạ?"

 

Chị dâu Triệu : "Ổn, vẫn cả!"

 

Khương Duyệt và Cố Dã vẫn luôn giữ liên lạc với nhà họ Triệu nên cũng nắm tình hình.

 

Năm ngoái Triệu Kiến Quốc thi trượt đại học, nhất quyết chịu học mà đòi bộ đội. Đoàn trưởng Triệu chịu, nhờ Cố Dã công tác tư tưởng mới thuyết phục ông.

 

Đợt tuyển quân tháng Mười, Triệu Kiến Quốc đăng ký tham gia, vượt qua vòng khám sức khỏe và thẩm tra lý lịch, trở thành một tân binh vinh quang.

 

"Kiến Quốc ở đơn vị lắm. Bố nó định xin điều chuyển nó về gần nhà hơn nhưng nó chịu, bảo lính ở cũng như !" Chị dâu Triệu câu xót xa tự hào.

 

Sau kỳ huấn luyện tân binh, Triệu Kiến Quốc phân công đến vùng cao nguyên, khí hậu khắc nghiệt, mới lên phản ứng cao nguyên nghiêm trọng, ốm đau liên miên.

 

Đoàn trưởng Triệu nhờ quan hệ chuyển con về, nhưng chính Triệu Kiến Quốc đồng ý.

 

Cố Dã chuyện vì Đoàn trưởng Triệu từng nhắc với . Cố Hoài Cảnh là Quân trưởng đại quân khu, điều chuyển một chỉ là chuyện nhỏ.

 

"Chị dâu đừng lo, giác ngộ của Kiến Quốc cao như , tiền đồ chắc chắn rộng mở!" Khương Duyệt .

 

Mọi trò chuyện thêm một lúc thì tiếng bước chân dồn dập ngoài cửa, là Đoàn trưởng Triệu về.

 

Cố Dã và Đoàn trưởng Triệu gặp , tay bắt mặt mừng thiết vô cùng.

 

Đến giờ cơm tối, chị dâu Triệu bếp. Khương Duyệt đưa Cố Sở cho Cố Dã bế, phụ giúp chị dâu.

 

"Khương Duyệt, em đừng động tay , một chị !" Chị dâu Triệu Khương Duyệt bẩn tay. Đang giữa mùa đông, trời lạnh, chị bảo Khương Duyệt bếp lò sưởi ấm.

 

"Chuyện em , chị dâu suy nghĩ thế nào ?" Lần Khương Duyệt về huyện Tình Sơn, một là thăm bạn bè , hai là thị sát cửa hàng.

 

Cô từng đề nghị chị dâu Triệu đến việc tại công ty chi nhánh ở huyện lỵ.

 

"Khương Duyệt , chị thật lòng nhé. Chị , chữ bẻ đôi , đến công ty việc thì chị cũng chẳng gì, cầm đồng lương thấy yên tâm!"

 

Thấy Khương Duyệt định , chị dâu Triệu bảo: "Em cứ chị hết !"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-593-tro-ve-can-nha-nho.html.]

"Chị em thương chị vất vả, tấm lòng chị xin nhận! chị thích việc buôn bán , em hiểu ?"

 

Khương Duyệt ngước mắt lên. Năm , chị dâu Triệu lời khuyên của cô, định mở quán cá nướng, nhưng giấy phép mãi xin nên chị bán khoai nướng. Mãi đến năm ngoái, quán cá nướng mới mở .

 

Chị dâu Triệu một xoay xở trong quán bận tối mắt tối mũi, nửa cuối năm ốm một trận, quán cũng đóng cửa.

 

Chuyện Khương Duyệt , mãi đến Liên Dung Dung và chị dâu Triệu cùng lên Bắc Kinh, cô mới Liên Dung Dung kể .

 

Lúc đó Khương Duyệt xót xa vô cùng, mấy ngày đó cô còn đặc biệt đưa chị dâu Triệu bệnh viện lớn ở Bắc Kinh kiểm tra sức khỏe tổng quát.

 

"Sau trận ốm năm ngoái, chị cũng liều mạng thế nữa. Mỗi ngày chỉ chuẩn hai mươi con cá nướng, bán hết là đóng cửa, như thế sức khỏe chị chịu , cũng đỡ mệt!" Chị dâu Triệu ha hả : "Mà em đúng thật, phụ nữ chúng , tìm việc để , sự nghiệp riêng, cái cảm giác thỏa mãn , thật sự việc quanh quẩn ở nhà hầu hạ chồng con thể so sánh !"

 

Thấy chị dâu Triệu tích cực lạc quan như , Khương Duyệt cũng khuyên thêm nữa: "Chị dâu nghĩ như thế là !"

 

Chị dâu Triệu nhắc đến chuyện Triệu Thúy thi đỗ trường cấp ba 1 của huyện, Triệu Kiến Quân năm nay cũng thi đại học. Hai vui vẻ, khí bữa cơm tối nhẹ nhàng và ấm cúng.

 

"Trận ốm năm ngoái của chị, lão Triệu thể hiện phết, hỏi han ân cần chăm sóc chị từng tí một. Lão , là sợ chị c.h.ế.t ai hầu hạ lão thôi!" Chị dâu Triệu thì thầm khen chồng với Khương Duyệt.

 

"Bà linh tinh cái gì đấy!" Đoàn trưởng Triệu thấy, lườm vợ một cái vui: "Bà mà c.h.ế.t thì tìm cô nào trẻ cưới về kế cho mấy đứa con bà!"

 

"Đừng mơ!" Chị dâu Triệu lườm chồng.

 

Khương Duyệt , cặp vợ chồng già ngoài miệng thì cãi chí chóe nhưng thực tình cảm thắm thiết lắm!

 

Ăn xong cơm tối, chị dâu Triệu hỏi Khương Duyệt: "Có về nhà cũ xem ?"

 

Khương Duyệt ngẩn . Nhà cũ?

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Ngay đó cô hiểu , chị dâu Triệu đang đến ngôi nhà ở khu gia binh mà cô và Cố Dã từng sống, nơi chứa đựng bao kỷ niệm của cô, Cố Dã và Ninh Ninh.

 

Chị dâu Triệu kéo tay Khương Duyệt về phía căn nhà nhỏ, giới thiệu: "Hai em chuyển , căn nhà bỏ một thời gian. Sau đó gia đình Tham mưu Liêu bên sư đoàn chuyển ở."

 

"Cốc cốc cốc!"

 

Chị dâu Triệu cửa gõ.

 

Một lát , bên trong tiếng bước chân, một bé gái bảy tám tuổi mở cửa. Thấy chị dâu Triệu, cô bé vui vẻ : "Bác Triệu!"

 

"Nhiều Đóa , bố cháu nhà ? Giới thiệu với cháu, đây là cô Khương, ngôi nhà đây là nhà cô đấy!"

 

"Cháu chào cô Khương ạ!" Nhiều Đóa lễ phép chào, mời hai nhà, gọi vọng trong: "Mẹ ơi, bác Triệu và cô Khương đến chơi ạ!"

 

Lúc trời tối. Mùa đông trời tối nhanh, trong sân cũng tối om, chỉ ánh đèn hắt từ trong nhà chiếu sáng một gian.

 

Khương Duyệt thể thấy ngôi nhà đổi nhiều so với lúc cô . Cây hoa quế vẫn xanh , bếp lò góc tường ánh lửa bập bùng, mùi hạt dẻ nướng thơm lừng xộc mũi.

 

Một phụ nữ dịu dàng thanh tú từ trong nhà bước , thấy Khương Duyệt liền chào: "Chào cô Khương!"

 

Khương Duyệt cũng đáp : "Chào chị!"

 

"Lần đầu tiên bước đây, thích nơi ! Cô cứ yên tâm, sẽ giúp cô chăm sóc ngôi nhà thật !"

 

Nghe câu , mắt Khương Duyệt chợt cay cay.

 

Lúc , cô cảm nhận đang đến gần, đầu thì bắt gặp ánh mắt dịu dàng của Cố Dã.

 

Khương Duyệt mỉm với . Trời mới , lúc mới lên Bắc Kinh, cô nhớ ngôi nhà nhỏ trong khu gia binh đến nhường nào. Nơi đây là tổ ấm đầu tiên của cô và Cố Dã!

 

 

Loading...