Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 608: Tai nạn
Cập nhật lúc: 2025-12-10 11:14:11
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe Bùi Tuyết Vân nhắc đến cốt truyện ẩn, ánh mắt Khương Duyệt d.a.o động.
Khi nguyên tác cô chỉ lướt, chủ yếu xem phần cốt truyện về . Lúc thấy kết cục của t.h.ả.m như , cô tức điên lên chửi.
Những đoạn tình sử trăng hoa phía của Bùi Tuyết Vân cô đều lướt qua, mà để ý cốt truyện ẩn gì đó.
lúc nhớ kỹ, Khương Duyệt quả thực nhớ một chi tiết. Sau khi nguyên chủ bọn buôn đưa đến phương Nam, bán lầu xanh ngay mà qua tay mấy mua. Nguyên chủ phản kháng dữ dội, tuyệt thực, còn từng thử bỏ trốn. Những kẻ bắt cô lúc đó hình như là của bang Thanh Xà.
Trong nguyên tác, Bùi Tuyết Vân quan hệ rộng cả hai giới hắc bạch, qua với bang Thanh Xà là bình thường. ở thế giới , Bùi Tuyết Vân chỉ là thường, giao dịch với xã hội đen dễ.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Khương Duyệt hỏi: "Nếu Trịnh Tứ là cốt truyện ẩn, c.h.ế.t?"
Bùi Tuyết Vân khẩy: "Vì nó ngu! Dám vọng tưởng khống chế tao!"
Khương Duyệt: "Khống chế cô gì?"
"Không liên quan đến mày!" Bùi Tuyết Vân quát lớn. "Bớt nhảm ! Đừng tưởng tao mày đang câu giờ!"
Tuy Bùi Tuyết Vân nhưng Khương Duyệt đoán chắc chắn liên quan đến "tiên đoán" của cô .
Khương Duyệt nghiến răng, thử khuyên giải: "Bùi Tuyết Vân, thực chúng thâm thù đại hận gì đúng ? Tại cứ đến mức ?"
"Khương Duyệt mày câm mồm! Nếu tại mày thì tao sớm thành giàu nhất !" Bùi Tuyết Vân hiệu cho hai tên ở cửa: "Giữ chặt nó cho tao!"
Thấy hai tên lao đến, Khương Duyệt vội lùi , quan sát địa hình : "Bùi Tuyết Vân, chỉ cần cô thả , sẽ đưa hết tiền cho cô! Cô mấy năm nay mở nhiều cửa hàng kiếm ít tiền mà, cho cô hết! Cô dùng tiền đó khởi nghiệp, chắc chắn sẽ hơn !"
Nghe , Bùi Tuyết Vân một thoáng do dự, dường như động lòng, nhưng ngay đó nổi giận đùng đùng: "Tất cả những gì mày vốn dĩ là của tao! Cái gì mà mày cho tao? Tao vốn thể hơn mày! Tất cả là tại mày!"
Thấy Bùi Tuyết Vân cầm d.a.o lao tới, Khương Duyệt sợ hãi đầu bỏ chạy.
"Bùi Tuyết Vân, cô bình tĩnh ! G.i.ế.c cô cũng về !"
"Dù hôm nay mày cũng c.h.ế.t!" Bùi Tuyết Vân điên dại. "Thế giới do tao tạo , dựa mà chúng mày đứa nào cũng sống hơn tao! Đứa nào cũng coi thường tao! Chỉ cần g.i.ế.c mày là tao thể từ đầu!"
Nhà kho lớn, Khương Duyệt chạy vài bước chặn . Hai gã đàn ông dồn cô góc tường.
"Khương Duyệt, hôm nay xem mày chạy đằng nào! Ha ha ha, sẽ ai đến cứu mày !"
Bùi Tuyết Vân đắc ý.
"Nói cho mày cũng chẳng , Trịnh Tứ là do tao g.i.ế.c đấy! Hắn cũng là nhân vật tao tạo , nhưng mày đoán xem gì? Hắn bán tao! Bán lầu xanh! Tao khinh! Thế là tao chuốc say mèm, động tay chân cái xe đạp của . Ha ha, say bí tỉ lao đầu xuống cống c.h.ế.t đuối!"
"Giờ tao chỉ hối hận là khi g.i.ế.c quách mấy kẻ khốn nạn nhà họ Bùi!"
Nhớ những khổ cực hơn một năm qua, mắt Bùi Tuyết Vân đỏ ngầu vì hận.
"Tao trâu ngựa bán trứng , vất vả cả ngày, mà mụ già c.h.ế.t tiệt đó chỉ nhăm nhe đòi tiền tao cho con trai mụ, cướp đồ trộm tiền của tao! Dựa bắt tao chịu cái cảnh khốn cùng !"
"Tiền tao vất vả dành dụm mụ trộm sạch, tao chịu đủ !"
Bùi Tuyết Vân gầm lên một tiếng, vung d.a.o đ.â.m về phía Khương Duyệt.
Bị dồn góc c.h.ế.t, còn đường lui, trong mắt Khương Duyệt hiện lên vẻ kinh hoàng, mồ hôi lạnh túa .
Làm đây? Hôm nay cô thực sự c.h.ế.t trong tay Bùi Tuyết Vân ?
Thấy lưỡi d.a.o nhắm thẳng tim , Khương Duyệt theo bản năng dùng vai đỡ.
cơn đau dự kiến ập đến, cô thấy tiếng nhạo của Bùi Tuyết Vân: "Sao hả Khương Duyệt, mày cũng sợ ?"
Khương Duyệt ngước Bùi Tuyết Vân, mặt cắt còn giọt máu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-608-tai-nan.html.]
Nói sợ là dối, nhưng giờ sợ hãi cũng vô dụng.
"Bùi Tuyết Vân, rốt cuộc cô gì?"
"Thực mày cũng đúng, tao g.i.ế.c mày bây giờ thì cũng chắc khởi động cốt truyện!" Bùi Tuyết Vân mân mê con d.a.o trong tay, như Khương Duyệt.
"Khương Duyệt, mày ? Thực tao nghĩ một cách để trở về cuộc sống thực của chúng !"
"Mày về ?" Giọng điệu Bùi Tuyết Vân quỷ dị.
Tim Khương Duyệt đập thót một cái, lông mi run rẩy dữ dội: "Về thế giới thực?"
" thế!" Bùi Tuyết Vân lấy từ trong túi một cuốn sổ bìa cứng, mở chỉ cho Khương Duyệt xem: "Chỉ cần hai chúng cùng c.h.ế.t ở thế giới là thể trở về!"
Khương Duyệt: "...Cô chắc chắn chứ?"
Bùi Tuyết Vân : "Tao chắc!"
Khương Duyệt ngay mà, với trạng thái tinh thần của Bùi Tuyết Vân, gì cũng chẳng bình thường!
"Bùi Tuyết Vân..." Khương Duyệt định khuyên Bùi Tuyết Vân từ bỏ ý định viển vông đó thì đột nhiên một cơn đau nhói truyền đến. Cô cúi xuống, thấy một con d.a.o găm cắm phập n.g.ự.c .
Đầu óc Khương Duyệt trống rỗng, cơn đau khiến cô kịp phản ứng gì, chỉ ngơ ngác con d.a.o ngực, chất lỏng ấm nóng trào , thấm ướt áo.
"Ha ha ha, Khương Duyệt, mày c.h.ế.t !" Bùi Tuyết Vân điên cuồng.
Sắc mặt Khương Duyệt nhanh chóng xám ngoét. Lúc , bên tai cô bỗng vang lên giọng quen thuộc.
"Khương Duyệt!"
Khương Duyệt ngước mắt lên, chỉ thấy một bóng cao lớn lao về phía . Trên khuôn mặt tuấn tú khắc sâu đáy lòng cô là sự hoảng loạn từng thấy.
"Cố Dã..."
Ánh mắt Khương Duyệt bắt đầu tan rã. Trước khi ngã xuống, cô thấy Cố Dã như phát điên đá bay Bùi Tuyết Vân và hai gã đàn ông .
Cố Lê chạy theo Cố Dã , gì đó nhưng cô còn rõ nữa.
"Khương Duyệt, đừng sợ! Anh ở đây, đưa em bệnh viện ngay! Đừng rời xa !" Cố Dã đỡ lấy Khương Duyệt, bế thốc cô lên, dám chậm trễ giây nào lao ngoài.
Anh ngừng tăng tốc, nhưng ngờ vẫn chậm một bước.
Anh tận mắt thấy Bùi Tuyết Vân đ.â.m con d.a.o đó n.g.ự.c Khương Duyệt. Khoảnh khắc , đầu óc nổ "ong" một tiếng, nỗi sợ hãi từng bóp nghẹt trái tim , đau đớn đến nghẹt thở.
Cố Dã cúi đầu vết m.á.u loang lổ n.g.ự.c Khương Duyệt và ánh mắt đang dần tan rã của cô, nước mắt giàn dụa mặt : "Khương Duyệt, em rời xa ! Em cố lên!"
Khương Duyệt giơ tay lên nhưng còn chút sức lực nào, ngay cả mở miệng cũng khó khăn, huyết sắc môi nhanh chóng biến mất: "Cố... Cố Dã, đừng buồn..."
Chính Khương Duyệt cũng ngờ đột ngột như thế .
Cô mới một gia đình nhỏ hạnh phúc cùng Cố Dã, tìm thấy mái ấm và hạnh phúc ở thế giới , còn ba đứa con đáng yêu, thế mà c.h.ế.t...
Cô sống đủ, cùng Cố Dã bạc đầu giai lão, thấy ba đứa con cô dùng cả tính mạng sinh lớn lên khỏe mạnh...
Lòng Khương Duyệt tràn đầy sự cam tâm, cô c.h.ế.t!
"Khương Duyệt, em cố thêm chút nữa, sắp đến bệnh viện !" Cố Dã bao giờ sợ hãi như lúc .
"Cố Dã, em lạnh quá, ôm chặt em với!" Khương Duyệt nhiều điều với Cố Dã nhưng kịp nữa . Trong ý thức cuối cùng, cô thấy đôi mắt đỏ ngầu và khuôn mặt đầy nước mắt của .