Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 610: Muốn ôm một cái

Cập nhật lúc: 2025-12-10 11:14:13
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lại ba ngày nữa trôi qua, Khương Duyệt vẫn dấu hiệu tỉnh .

 

Khương Duyệt Cố Dã ngày đêm túc trực bên , cô mở mắt với rằng cô về , nhưng giường vẫn im lìm chút phản ứng, khiến cô sốt ruột vô cùng.

 

khuyên Cố Dã từ bỏ, kết quả tẩn cho một trận nhừ tử, gãy cả răng.

 

"Mày bảo tao từ bỏ? Từ bỏ cái gì? Khương Duyệt cô vẫn còn sống! Cô sẽ !" Cố Dã túm cổ áo nọ, mắt đỏ ngầu như sắp nứt .

 

"Đoàn trưởng Cố, bình tĩnh ! Bệnh nhân hiện tại chút ý thức tự chủ nào, rơi trạng thái thực vật, cứ thế thì cơ bản khả năng hồi phục!"

 

"Câm mồm! Mày câm mồm cho tao!"

 

Cố Dã để nọ tiếp, nắm đ.ấ.m như mưa trút xuống, nọ chỉ ôm đầu né tránh.

 

Khương Duyệt bên cạnh lo lắng, khuyên Cố Dã đừng đ.á.n.h nhưng cô chẳng ai thấy, kéo nhưng chạm .

 

kẻ khuyên Cố Dã từ bỏ là ai, hình như là bác sĩ bệnh viện, cô cũng thấy bực . Cô rõ ràng đang ở đây, chỉ là tỉnh thôi, dựa kết luận cô khả năng hồi phục? Biết giây tiếp theo cô tỉnh thì !

 

Tức lên, cô chẳng thèm cản Cố Dã nữa, giường bệnh xem đ.á.n.h .

 

Tên đáng đánh!

 

Lúc ngoài cửa truyền đến tiếng của trẻ con, tim Khương Duyệt thắt , cô dậy khỏi giường bệnh, ngó cửa.

 

Cửa mở, Dung Âm bế cháu bước , Cố Hoài Cảnh và Cố Lê theo . Thấy Cố Dã đang đ.á.n.h , Cố Lê vội lao tới kéo .

 

"Cậu ngoài !" Cố Lê đẩy đ.á.n.h bầm dập ngoài giữ chặt Cố Dã.

 

"Cố Dã, em bình tĩnh !"

 

"Em bình tĩnh thế nào ? Gần một tháng mà Khương Duyệt vẫn tỉnh!" Cố Dã tuyệt vọng, cả như rút hết sức lực.

 

Dung Âm bế cả gần: "Cố Dã con đừng vội, Khương Duyệt còn con và các cháu, chúng kiên nhẫn đợi thêm chút nữa! A Sở, gọi bố con!"

 

Dung Âm lo lắng tột độ. Cố Dã ăn ngủ suốt mấy ngày nay, nếu bà ép thì chẳng chịu ăn gì. Từ lúc Khương Duyệt đ.â.m hôn mê đến giờ, túc trực bên giường bệnh cả ngày lẫn đêm, cứ thế thì sắt cũng chịu nổi.

 

Giờ Dung Âm chỉ còn cách ngày nào cũng đưa ba đứa cháu , để Cố Dã còn các con chăm sóc, thể để bản gục ngã.

 

"Bá bá!" Cậu cả mếu máo, đôi mắt to ngấn nước, tủi Cố Dã.

 

Mẹ ngủ , bố về nhà, bé nhớ , cũng nhớ bố!

 

Cố Dã ngẩng đầu khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai giống hệt Khương Duyệt, ôm đầu, phịch xuống ghế, cổ họng phát tiếng đau đớn.

 

Cố Hoài Cảnh bên cạnh thở dài: "Mấy hôm nay bọn trẻ lượt ốm, mãi mới đỡ hơn chút. Cố Dã, con là bố của chúng, Khương Duyệt chắc chắn cũng thấy con thế , con phấn chấn lên!"

 

Khương Duyệt thấy Dung Âm bế Cố Sở thì vội vàng chạy gần. Đây là bản năng của , cô quá nhớ các con.

 

Khương Duyệt Cố Hoài Cảnh và Cố Lê chắn đường, cô thể gần Cố Sở, sốt ruột c.h.ế.t.

 

Đặc biệt khi Cố Hoài Cảnh ba đứa nhỏ ốm, lòng cô như lửa đốt, càng lao tới tự tay ôm lấy con .

 

Không khí trong phòng bệnh trầm lắng. Cố Sở mở to mắt, đầu tiên Cố Dã, đột nhiên, bé đầu về phía bên cạnh Cố Dã, mắt bỗng sáng rực lên: "Mama!"

 

Khương Duyệt sững sờ, chạm ánh mắt to tròn của con trai, mừng sợ: "Con ơi, con thấy ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-610-muon-om-mot-cai.html.]

 

"Mama!"

 

Cố Sở đột nhiên gọi , mấy trong phòng bệnh chỉ bé với ánh mắt xót xa, nghĩ nhiều, cho rằng bé gọi Khương Duyệt đang giường bệnh.

 

Từ khi Khương Duyệt gặp chuyện, ba đứa nhỏ nhớ ngằn ngặt ở nhà, chỉ khi đưa đến bệnh viện thấy Khương Duyệt mới đỡ hơn một chút.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Cố Hoài Cảnh nhân cơ hội khuyên giải Cố Dã: "Cố Dã con nghĩ xem, Khương Duyệt xảy chuyện , các con cần nhất là bố như con, nếu con cũng gục ngã thì bọn trẻ ?"

 

Dung Âm cũng thêm: " đấy, con nghĩ cho các con chứ!"

 

Cố Lê cụp mắt khuyên nhủ: "Em dâu gặp chuyện, cả nhà đều buồn, chúng cũng giống em, hy vọng cô sớm tỉnh , chúng sẽ từ bỏ! em thể cứ mãi thế , nếu em dâu tỉnh thì sức khỏe em cũng sụp đổ mất!"

 

Cố Dã ôm đầu, lọt tai .

 

Trong khi ông bà nội và bác cả đang khuyên bảo bố, Cố Sở vui vẻ vươn tay về phía Khương Duyệt.

 

"Mama!" Cố Sở ôm một cái, ngày nào cũng giường để ý đến bé, bé nhớ quá.

 

Khương Duyệt Cố Sở toét miệng với , vui sướng tột độ cũng vươn tay , nhưng cô chạm con.

 

"Mama!" Cố Sở vẻ khó hiểu, ở ngay đây mà, ôm bé?

 

"Bảo bối nhớ ? Mẹ ở đây !" Dung Âm thấy Cố Sở cứ gọi , tưởng cháu gần gũi với Khương Duyệt giường bệnh nên bế bé gần.

 

Mấy ngày đầu Khương Duyệt mới gặp chuyện, ba đứa nhỏ ngất, ai dỗ cũng nín. Cuối cùng hết cách đành bế phòng bệnh cho chúng tiếp xúc gần với , nắm tay, áp má. Kể cũng lạ, chỉ cần ngửi thấy mùi là ba đứa nín ngay, ngoan ngoãn ngủ.

 

, khi Dung Âm bế Cố Sở đến bên giường bệnh, bà phát hiện bé Khương Duyệt giường mà cái đầu nhỏ cứ ngoảnh , về phía bên cạnh Cố Dã, miệng toe toét, tay chân khua khoắng liên hồi, vẻ vui sướng.

 

"A Sở gì thế con?" Dung Âm cảm thấy chút kỳ lạ.

 

"Mama!" Mắt Cố Sở cong tít, đang với bé kìa.

 

Dung Âm theo hướng Cố Sở nhưng chẳng thấy gì cả. Bỗng nhiên, tim bà đập thình thịch.

 

Người bảo trẻ con mắt sạch, thể thấy những thứ lớn thấy, chẳng lẽ...

 

"A Sở, con thấy ?" Dung Âm ướm hỏi cháu, giọng run run: "Mẹ ở đây ? A Sở chỉ cho bà nội xem ?"

 

Cố Dã sững sờ, đột ngột ngẩng đầu lên, đáy mắt vằn đỏ tia máu.

 

Cố Sở còn quá nhỏ, mới mười tháng tuổi, chỉ gọi bố gọi , dù thông minh hơn trẻ bình thường cũng thể trả lời Dung Âm. Tuy nhiên biểu cảm của bé thể giả , cứ hướng về một phía gọi , chân tay đạp loạn xạ đòi bế, điều khiến Dung Âm phần nào khẳng định suy đoán của .

 

"Bà cái gì thế?" Cố Hoài Cảnh hỏi vợ. "Khương Duyệt chẳng đang đây ?"

 

Ông hiểu.

 

"Mama!" Cố Sở chỉ tay, nhưng bé cứ dang hai tay về phía , động tác là đòi bế.

 

hướng Cố Sở đòi bế chẳng ai.

 

Dung Âm nổi da gà khắp , Cố Hoài Cảnh và Cố Lê ánh mắt cũng ngưng trọng.

 

Cố Dã bật dậy, tim đập dữ dội, nhanh chóng đón lấy con trai từ tay Dung Âm, kích động hỏi mặt: "Khương Duyệt, là em ? Em đang ở đây ?"

 

 

Loading...