10.
Năm  tám tuổi, giặc ngoại xâm xâm lấn, nhiều tỉnh thành liên tiếp thất thủ, nhiều làng gần đó  tàn sát thảm khốc,  còn  một con gà con ch.ó nào.
 
Cha  nhớ đến kiếp nạn trong  phận của , liều mạng chạy về làng báo tin, nhưng   kẹt  trong làng   .
 
Có kẻ phản bội báo tin,  cha  cấu kết với bọn loạn đảng,  bắt cha   chịu tội.
 
Kết quả chờ cả một đêm, giặc  thấy bóng dáng .
 
Người trong làng nổi dậy phản công, bắt gọn kẻ phản bội, chạy  ngoài làng xem.
 
Quân giặc     vòng vèo trong núi cả một đêm, nhiều tên  ngã xuống đất, mệt mỏi  dậy nổi.
 
Mẹ gấu  hổ danh là thần hộ pháp của miếu nương nương, dẫn theo  gấu lớn và  gấu nhỏ đánh cho quân địch  còn một mảnh.
 
Bàn tay của gấu  đánh một cái,  hình thấp bé của kẻ địch bay  xa hàng chục mét, ngã xuống đất m.á.u me be bét.
 
Cô Tiết thì càng tàn sát  nương tay, gi3t sạch gần ba trăm , hút m.á.u từng  một.
 
Cuối cùng, tất cả đều  chút say máu.
 
"Khụ...  thể uống hết, thật sự  thể uống hết!"
 
Chỉ trong chốc lát, trời đất biến sắc, mây đen dồn dập, sấm chớp vang rền  bầu trời.
 
Mẹ nuôi thấy cô Tiết gi3t chóc quá nhiều,  thể  yên,   mặt.
 
"Ngốc! Gi3t ba trăm  trong một đêm, sẽ gây  thiên kiếp đấy!"
 
Cô Tiết   phục: "Những   đốt phá cướp bóc, ác độc vô cùng, gi3t hại dân lành chúng ,  chỉ ba trăm ?"
 
" chỉ là  trời hành đạo,   sai gì !"
 
" thấy bà ghen tị với sức mạnh của  tăng lên! Sợ  thoát khỏi sự kiểm soát của bà!"
 
"Những  , sẽ sớm biến thành con cháu của , phục vụ cho , xem bà   đấu với !"
 
Mẹ nuôi  lạnh: " là  biến cô thành xác sống, trong cơ thể cô chảy dòng m.á.u của , sống c.h.ế.t kiếp  kiếp khác cũng  phục tùng ."
 
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
"Nếu  chết, thì cả dòng xác sống của chúng  cũng sẽ tan biến theo."
 
Cô Tiết hoảng hốt: "Bà đừng  dọa !"
 
Mẹ nuôi liếc cô: "Không tin, cô  thể thử!"
 
Mẹ nuôi và cô Tiết  đánh , kèm theo những tiếng sấm vang.
 
Người trong làng sợ hãi ôm đầu chạy tán loạn. "Nương nương hiển linh !"
 
"Sét đánh , mau chạy .”
 
“Cô Tiết   là , mà là quái vật hút m.á.u !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thi-nuong-nuong/chuong-10.html.]
 
   từ nhỏ rằng  nuôi và cô Tiết   là , nhưng họ  thương yêu , như  ruột của  .
 
Thấy hai  đánh ,  lòng nóng như lửa đốt.
 
“Mẹ nuôi! Cô Tiết.”
 
“Các  đừng đánh  nữa, ôi ôi ôi!”
 
Cô Tiết ánh mắt đỏ như máu, mọc  móng vuốt và răng nhọn,  với : “Mẹ nuôi  cô Tiết, con chọn ai.”
 
Mẹ nuôi  khinh bỉ: “Cô cũng , cô chỉ là cô, còn  mới là .”
 
“Con gái  chắc chắn sẽ chọn ,  nuôi !”
 
Cô Tiết tức giận mắng: “Nếu   vì bà,   sớm trở thành  kế của con bé ,  Tư  chịu cưới , đều là do bà hại!”
 
Cha  yếu đuối  tự lo ,  nước mắt ròng ròng.
 
“Tố Tố, đừng kích động. Chúng  đều là  một nhà, ba chúng  cùng với bé Mập sống qua ngày,  hơn bất cứ điều gì!”
 
Nghe đến đây, cô Tiết càng tức giận hơn.
 
“Nói gì mà giữ tang cho vợ  mất,   sớm   thích bà  !”
 
 cũng   tại   nuôi và cô nuôi  đánh , hình như vẫn là vì cha .  chỉ   bất kỳ ai trong  họ gặp chuyện, chạy đến giữa họ,  ngăn cản họ  ngờ, một tia sét từ trời giáng xuống đánh thẳng  trán .
 
Lẽ  tia sét   rơi xuống cô Tiết, nhưng   chặn .
 
Mẹ nuôi ôm , cơ thể  đánh cháy đen, gào lên một tiếng, ánh mắt đột nhiên chuyển thành đỏ rực, khóe miệng lộ  những chiếc răng nhọn, ngay cả mái tóc đen bóng cũng biến thành màu bạc.
 
Cô Tiết lúc  mới bình tĩnh , hoảng hốt  : “Bé Mập, con  ? Cô  cố ý! Con   chứ!”
 
   nuôi một tay đẩy .
 
Bé Mập  chịu sét  cô, xem như  báo đáp ân nuôi dưỡng của cô trong những năm qua! Từ giờ trở , cha con họ và cô cũng  còn nợ gì cô nữa!”
 
Đạo sĩ Lý kiểm tra mạch của , lắc đầu với cha và  nuôi: “Hiện giờ con bé   sét thiêu đốt lục phủ ngũ tạng, cho dù  đại la thần tiên đến cũng khó mà cứu .”
 
Mẹ nuôi bế  lên, vung tay : “Con gái nuôi của bổn cung, tự nhiên bổn cung sẽ tự  đến cứu.”
 
Lúc , trăng  lên giữa trời, ánh trăng tròn treo   gian ngôi miếu làng.
 
Mẹ nuôi ôm  nhảy lên mái ngôi miếu làng,  ánh trăng sáng, thở  một viên ngọc cho  miệng .
 
Đạo sĩ Lý kêu lên một tiếng: “Nội đan! Bà  thật sự  tu luyện  thi đan!”
 
Mẹ nuôi  mặt nhỏ nhắn của  trở  bình thường  khi nuốt thi đan, mỉm  dịu dàng : “ , viên đan  chứa đựng công lực ngàn năm của , nhất định  thể cứu  mạng sống của con. “
 
“Còn về cô…… “ Mẹ nuôi giơ tay chỉ  cô Tiết.
 
“Ta là thi nương nương ngàn năm, cho dù mất nội đan, cũng chỉ sẽ bế quan ngủ say, còn các  chỉ là xác sống bình thường, trong cơ thể chảy m.á.u của , đến sáng mai, tất cả sẽ tan thành mây khói!”