Thế nhưng lời  tiếp theo của bà   khiến  như rơi xuống vực sâu: " ngươi,  thể  triều  quan. Cho dù là Đại Tề ,  những triều đại  đó.”
“Từ xưa đến nay, chế độ  rõ ràng. Làm quan ở ngoài triều, đều là nam nhân. Nữ nhân  quan cũng , nhưng đều ở trong cung. Vì  nếu ngươi   quan,  tiên   hậu cung của Hoàng thượng."
“Hoặc là  phi tần, hoặc là  cung nữ. Chỉ cần ngươi đủ cố gắng, ở trong cung cũng  thể gây ảnh hưởng đến triều chính."
Nghe xong những lời ,   khỏi  khổ.
Lời  , chẳng khác gì những gì Nghiêm lão thái thái  .
Không ngờ, dù là nữ nhân nắm giữ thiên hạ, cũng vẫn giữ những suy nghĩ cổ hủ như .
Rõ ràng   dùng tài năng của  khiến cho bá quan văn võ tâm phục khẩu phục,  mà vẫn   hậu cung, bắt đầu từ phi tần  cung nữ,  cái trò "hậu cung can chính" đó ?
Hoàng đế mới chỉ là một đứa trẻ mười hai tuổi, bảo   phi tần của , thật nực .
Xuyên  đến đây,  cũng  lý tưởng,  hoài bão, chẳng lẽ chỉ vì kết cục  ?
Giờ  mới nhận , cái nền văn hóa ăn sâu bén rễ  đáng sợ đến nhường nào.
Hừ lạnh một tiếng, nhún vai, lắc đầu  : "Vậy  trong mắt , nữ nhân chỉ nên hèn mọn, lệ thuộc như  ?” 
“Ngay cả Thái hậu nắm giữ thiên hạ, cũng  dựa  linh vị của tiên đế, mới dám    chuyện, đúng ?"
Nói xong,   thèm để ý đến sắc mặt của Thái hậu nữa, ngửa mặt lên trời  lớn, xoay  bỏ .
Giờ khắc ,  dường như thật sự thấu hiểu câu thơ của Lý Bạch năm xưa  học.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-ha/chuong-8.html.]
"Ngửa mặt lên trời  lớn bước  cửa,  đây há   tầm thường."
Con đường   thông,  sẽ tìm con đường khác.
Có gì đáng ngại?
 ngay khi  sắp bước xuống bậc thang, một giọng  từ phía  gọi  .
"Tốt lắm, ngươi  vượt qua khảo nghiệm của ."
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Ta kinh ngạc  đầu . 
Thái hậu   đổi sắc mặt, mỉm  với : "Dương Tử Lăng là một trong những đại thần mà  coi trọng nhất, những ngày , ngày nào  cũng ca ngợi ngươi,   đến phát chán .” 
“Điều khiến  kinh ngạc nhất, là   ngươi  tư tưởng,  hoài bão, xem những chuyện bình đẳng, công bằng là lẽ đương nhiên, xem quyền lợi mà muôn dân nên  là chuyện bình thường. Cứ như thể, ngươi vốn đến từ một triều đại  , mà ở đó,   đều bình đẳng.”
“Hôm đó  suy nghĩ  lâu, mới tìm  một từ để hình dung ngươi, tiên tiến."
“Hắn  rằng tư tưởng của ngươi thật sự tiên tiến, cứ như  sớm   thiên hạ   sẽ  về  .” 
“Nếu   quá mức hoang đường,  thậm chí còn cho rằng ngươi là  đến từ mấy ngàn năm .” 
“Cuộc tranh luận về nam nữ   chính là thử thách cuối cùng mà  dành cho ngươi, và ngươi  thể hiện vô cùng xuất sắc. Ta  thưởng thức ngươi, vì     những điều mà   ,  những điều mà    khi còn trẻ.” 
“Ngươi   sai,   ràng buộc bởi gông cùm của thời đại và những xiềng xích văn hóa cố hữu, nhưng chỉ  nhẫn nhịn tiến về phía  như ,  mới  thể che mưa chắn gió cho ngươi của ngày hôm nay, ngươi   đúng ?”
Ta sững sờ.
Ta  bao giờ nghĩ rằng những lời    thể  thốt  từ miệng vị Thái hậu đại diện cho ý chí của vương triều phong kiến .