“À, Giang Thiết Quân còn một đứa con trai nghiện ngập đủ thứ, nhưng mà đó cũng là chuyện nhỏ, đàn ông mà, ai chẳng chút tật .”
Mặt Giang Hướng Mai lúc đỏ lúc trắng. Cô chỉ nhận Giang Ti Vũ, ai bảo cô nhận cái gã đàn ông bẩn thỉu, hèn hạ, ghê tởm chứ!
Nhìn sắc mặt Giang Hướng Mai đổi liên tục, Giang Thiên Ca khẩy, tiếp tục :
“Cô út, khi nhận Giang Thiết Quân trai, cô định sắp xếp thế nào? Cô út, cô là lương tâm, cháu đề nghị cô cứ đưa họ về nhà sống cùng.”
“Tuy cô và họ quan hệ huyết thống, nhưng sống chung một nhà, sớm tối bên , nhanh sẽ bồi dưỡng tình thể dứt bỏ.”
“Cháu đúng cô út? Dù cô cũng là chính trực, hiệp nghĩa, lương tâm, hề lòng sắt đá, coi trọng tình .”
Nghe Giang Thiên Ca liên tục gọi “cô”, từng câu từng chữ đều là những lời Giang Hướng Mai , Giang Viện Triều cụp mắt che giấu cảm xúc trong mắt.
Xem , Thiên Ca chuyện với ông vẫn còn nhẹ nhàng lắm.
Khóe miệng ông Giang cũng giật giật.
Giang Thiên Ca logic rõ ràng, suy nghĩ nhanh nhẹn, dũng khí, mưu lược, tài ăn cũng sắc bén. Nếu chỉ cô , ông cũng cảm thấy hả hê.
đáng tiếc, Giang Thiên Ca mắng là con gái ruột của ông. Hình như ông cũng mắng ?
Ông Giang ho khan một tiếng, Giang Hướng Mai nghiêm nghị : “Hướng Mai, con xuống. Ti Vũ ba ruột của con bé, nó nên trở về bên cạnh ba nó.”
“Ông nội, con ở , tiếp tục cháu gái của ông.” Giang Ti Vũ , cầu xin ông Giang, đồng thời nắm chặt cánh tay Giang Hướng Mai, gọi: “Cô!”
Thấy Giang Ti Vũ , Giang Hướng Mai cắn răng, lên tiếng: “Ba, chúng ...”
Giang Viện Triều Giang Hướng Mai, nghiêm túc cắt ngang: “Giang Hướng Mai, con gái của Giang Viện Triều , chỉ một, đó chính là Thiên Ca.”
“Em kiên trì nhận Giang Ti Vũ, dù là nhận cháu gái con gái, đó là chuyện của em. Chỉ cần em rể đồng ý, em thể dẫn nó về nhà.”
“Nếu em nhất quyết giữ nó nhà họ Giang, và Thiên Ca sẽ dọn ngoài. Khi nào nó thì khi đó trở về.”
Nghe Giang Viện Triều , Giang Thiên Ca liếc ông với vẻ mặt ghét bỏ.
Vừa khen ông rắn rỏi một chút, kết quả xì ngay lập tức.
Tuy cô cũng thèm sống ở cái nhà cũ , nhưng vì cái gì mà Giang Ti Vũ ở ? Hơn nữa, Giang Ti Vũ ở đây, bọn họ dọn , chẳng khác nào cô nhường chỗ cho cô .
Nghe Giang Viện Triều , ông Giang trầm giọng quát: “Hướng Mai, xuống cho bố!”
Ông Giang nghiêm mặt, ánh mắt nghiêm nghị, lạnh lùng: “Nếu con còn nữa, đừng về đây nữa.”
Thấy ông Giang thật sự tức giận, Lý Kiến Quốc - chồng Giang Hướng Mai đành dậy, kéo Giang Hướng Mai về chỗ.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-da-tro-ve/chuong-157.html.]
Giang Ti Vũ đưa tay nắm lấy Giang Hướng Mai, nhưng Lý Kiến Quốc hất , cô bàn tay trống rỗng của , nước mắt giàn giụa.
Sau đó, cô ngẩng đầu, những trong phòng.
Ông Giang mặt lạnh như tiền, Giang Viện Triều sa sầm mặt, bà Giang mặt , Giang Hướng Mai Lý Kiến Quốc giữ chặt cho chuyện, những khác thấy ánh mắt của cô đều cúi đầu tránh né...
Trong lòng Giang Ti Vũ dâng lên một nỗi sợ hãi và tuyệt vọng vô tận.
Cô sắp nhà họ Giang vứt bỏ .
Vì Giang Thiên Ca, nhà họ Giang vứt bỏ cô !
Giang Ti Vũ về phía Giang Thiên Ca, thấy biểu cảm đắc ý mặt Giang Thiên Ca, sự khủng hoảng và tuyệt vọng trong mắt cô, trong nháy mắt chuyển thành tức giận và hận ý.
Giang Thiên Ca hờ hững cô, ánh mắt mang theo sự giễu cợt trần trụi.
Trở về nơi nào thì về nơi đó.
Còn tiếp tục ở Giang gia? Nằm mơ ban ngày.
Giang Thiên Ca ngoài sân, thấy Trịnh Văn Hoa ở ngoài, cô liền lên tiếng hỏi: “Anh Văn Hoa, đến ?”
Trịnh Văn Hoa: “Đến ạ.”
Giang Thiên Ca gật đầu, “Vậy mời .”
Nghe cuộc đối thoại giữa Giang Thiên Ca và Trịnh Văn Hoa, đều đầu ngoài sân.
Chỉ chốc lát , thấy Trịnh Văn Hoa dẫn một phụ nữ tiến .
Làn da phụ nữ đen sạm, mặc áo màu đỏ chót, quần màu vàng nghệ. Màu sắc sắc rực càng cho làn da của bà càng thêm đen sạm.
Nhìn thấy Trương Lê Hoa đột nhiên xuất hiện, Giang Ti Vũ khiếp sợ đến mức mở to mắt, theo bản năng cô liền Giang Thiên Ca.
Là Giang Thiên Ca gọi Trương Lê Hoa đến!
Tại cô gọi Trương Lê Hoa tới?
...
Nghe là nhà họ Giang tìm bà, Trương Lê Hoa vốn dĩ dọa đến mức kinh ngạc thất sắc, định bỏ chạy.
mà, đến tìm bà liên tục cam đoan, chỉ cần bà đồng ý đến Giang gia dẫn Giang Ti Vũ , Giang gia sẽ truy cứu chuyện của bà, sẽ bắt bà tù.
Lúc bà mới dám đến.