Thiên Kim Giả Hài Hước Như Vậy Sao Có Thể Là Phản Diện? - Chương 116: Người đó có khuôn mặt giống hệt Sở Ngọc
Cập nhật lúc: 2025-10-23 12:26:33
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong tay Lão Trọc Minh đang cầm một quả trứng vàng to bằng quả bóng bàn.
Quả trứng nặng trịch ánh lên sắc kim loại chói mắt.
Ông háo hức c.ắ.n thử một miếng, kết quả suýt rụng cả răng giả vì quá cứng.
Lão Trọc Minh vui sướng reo lên: "Thật là trứng vàng! Mà còn thêm bên trong nữa!"
Chẳng mấy chốc, ông moi mười quả, hớn hở : "Vừa đúng mỗi hai quả!"
là uổng công chuyến . Ông tít mắt, vẻ mặt vô cùng thỏa mãn.
An Mộng cũng mặt mày tươi rói: " là thu hoạch bất ngờ! Mau tìm quanh xem, còn nữa. Nhặt sạch hết, đừng để kẻ lấy !"
"Được!" Cả ba phấn khích, bám sát tường tiếp tục tìm.
Tìm một vòng, vẫn chỉ mười quả đó.
An Mộng tiếc nuối: "Có vẻ ở đây hết , chúng sâu hơn tìm xem."
"Không , chừng thôi cũng đủ khiến vui ." Lão Trọc Minh nhe hàm răng trắng , mấy cái răng cửa rõ ràng là đồ giả.
Hàn Tuyết Như nghiêng đầu, tai khẽ động: "Dì Mộng Mộng, dì thấy tiếng gì lạ ?"
"Tiếng gì?" An Mộng lập tức cảnh giác: "Không Nhân Tiêu đuổi tới đó chứ?"
"Không ." Hàn Tuyết Như nghiêng tai lắng : "Hơi giống tiếng quạt điện."
Cô bé dứt lời, hai con bọ cánh cứng màu vàng sẫm, đôi mắt đỏ rực như máu, lao tới với tốc độ cực nhanh.
An Mộng bật dậy, kéo Lão Trọc Minh chạy thục mạng: "Chạy mau! Đó quạt điện, là tiếng đập cánh!"
Dù ở cách xa như , An Mộng vẫn thể thấy rõ miệng của chúng, từng hàng răng sắc nhọn nối vòng quanh.
Chỉ cần c.ắ.n một cái thôi, e là cả mảng da thịt sẽ xé toạc. Chỉ nghĩ thôi thấy đau đớn.
Sau khi biến thành Tuyết cơ bắp, thể chất của Hàn Tuyết Như tăng vọt như Super Saiyan. Cô bé chạy như gió, vượt xa An Mộng và Lão Trọc Minh.
Tiếng đập cánh phía càng lúc càng gần.
An Mộng hoảng hốt nhảy lên lưng Hàn Tuyết Như, ôm chặt cánh tay cô bé: "Cõng dì với, mau lên!"
" cũng , cũng !" Lão Trọc Minh chạy đến trợn mắt.
Lúc chạy trốn thì còn mặt mũi gì nữa, ông nhảy bổ tới như hổ đói vồ mồi, nhảy lên lưng Hàn Tuyết Như, ôm chặt cánh tay còn của cô bé.
Tuyết cơ bắp tội nghiệp, hai bên nặng thêm hơn ba trăm cân.
Cô bé chạy : "Buông con ! Con mới năm tuổi thôi mà!!!"
"Chạy Tuyết Tuyết, dì Mộng Mộng mãi mãi bên con! Cố lên! Không chạy là c.h.ế.t chắc đấy!" An Mộng cổ vũ.
Lão Trọc Minh bên cạnh nghĩ mãi cũng nặn lời lẽ hoa mỹ nào, vội vàng theo: "Lão nạp cũng !"
Ba như một ngọn núi khổng lồ, đ.â.m sầm xuyên tường cần chọn hướng, xông thẳng ngoài.
Hàn Tuyết Như lao khỏi mê cung, rưng rưng nước mắt thấy Cố Quyên Nhĩ ở phía như thấy mặt trời mới mọc: "Cố đại sư, họ ức h.i.ế.p con!!!"
"Ầm ầm ầm ầm!"
Tiếng động lớn phía , đừng là Cố Quyên Nhĩ, ngay cả những trong địa cung cũng kinh động.
Ba An Mộng dính bụi, Cố Quyên Nhĩ thoáng chốc nhận họ.
Thấy một khối vật thể xác định cuồng loạn lao về phía , cô sợ hãi lùi nửa bước: "Ối trời, cái quái gì thế ?"
Chỉ một bước nhỏ đó thôi, cũng đủ khiến Tuyết cơ bắp tổn thương.
Cô bé thở hổn hển, hất hai , vật xuống đất: "Chạy... chạy nổi nữa... Hủy diệt hết ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/chuong-116-nguoi-do-co-khuon-mat-giong-het-so-ngoc.html.]
Cố Quyên Nhĩ thể họ Phù Ngọc Kim Thiền Tử ăn mất não chứ?
Cô lập tức quăng một sợi dây leo, quấn lấy ba kéo chạy.
An Mộng hú vía: "Cố đại sư, đó là con bọ gì ? Trông ghê quá !" Nó to bằng nửa cái đầu . Cô từng thấy con bọ nào lớn như , ăn hormone ?
"Phù Ngọc Kim Thiền Tử trưởng thành. Chúng sẽ chui đầu, ăn sạch não điều khiển thể con ." Cố Quyên Nhĩ trả lời.
Mấy xong rùng ớn lạnh.
An Mộng ôm tai hét lớn: " não, nó ăn !"
Cố Quyên Nhĩ khóe miệng co giật, đầu tiên tự mắng như thế.
"Tại chúng cứ đuổi theo chúng ?" Hàn Tuyết Như bệt đất, kéo lê , giọng thều thào. Cơ bắp cô bé cứng như sắt, sợ mài mòn.
Cố Quyên Nhĩ nhíu mày: "Ở đây nhiều trứng như chứng tỏ Phù Ngọc Kim Thiền Tử đang trong giai đoạn sinh sản. Lúc , chúng thường rời trứng quá xa . Kỳ lạ, tại chúng cứ đuổi theo chúng ?"
Lão Trọc Minh mặt cắt còn giọt máu, run rẩy hỏi: "Cái đó... Cố thí chủ, trứng của hai con bọ trông như thế nào?"
Cố Quyên Nhĩ móc một quả trứng c.h.ế.t từ quần đùi: "Gần giống quả nhưng là màu vàng kim. Cảm giác chạm y hệt như vàng thật."
Ba đồng loạt toát mồ hôi.
Thì bọn họ cướp trứng của chúng! Thảo nào bọn chúng đuổi theo buông.
Lão Trọc Minh đau lòng, miếng vàng đến miệng bay mất.
Ông vén áo, để lộ mười quả trứng vàng: "Cô xem xem, mấy quả trứng của chúng ?"
Cố Quyên Nhĩ liếc mắt một cái, mắt suýt trợn lồi: "Ối trời ơi, ông hại c.h.ế.t !"
"Cùng lắm thì trả thôi mà!" Lão Trọc Minh ném trứng về phía .
"Đừng..." Cố Quyên Nhĩ ngăn kịp.
Mười quả trứng rơi xuống đất, "bốp bốp bốp" vỡ tan tành.
Âm thanh vỡ vụn khiến mấy sởn gai ốc.
Lão Trọc Minh kinh hãi: "Không, . Vỏ trứng đó cứng như kim loại, dùng răng c.ắ.n còn nổi! Sao tự nhiên giòn như ?"
"Ổ trứng của Phù Ngọc Kim Thiền Tử bằng nước bọt, giúp trứng giữ lớp cứng bên ngoài. Ông lấy trứng lâu như , nước bọt đó khô hết !" Cố Quyên Nhĩ ngước hai con Phù Ngọc Kim Thiền Tử.
Khoảnh khắc vỏ trứng vỡ, hai con bọ phát điên. Đôi mắt đỏ rực bùng lên sát ý kinh .
Cố Quyên Nhĩ vội vàng móc một nắm lớn cành đào từ túi quần: "Nhanh, cầm lấy! Quất nó, quất c.h.ế.t nó !"
"Khoan, khoan ... Ọe..." Mặt Lão Trọc Minh xanh lè. Nghĩ đến việc nãy dùng răng c.ắ.n vỏ trứng, ông ngừng buồn nôn.
Chẳng đó là hôn gián tiếp với con bọ ?
Mấy cầm cành đào vung vẩy lao thẳng về phía căn nhà phía .
Có cành đào che chắn, Phù Ngọc Kim Thiền Tử dám hành động liều lĩnh.
Vào trong nhà, Cố Quyên Nhĩ vội dán một lá bùa lên cửa.
Hai con Phù Ngọc Kim Thiền Tử luân phiên đ.â.m sầm cửa tạo tiếng động lớn, nhưng thể phá cửa xông .
Cuối cùng, mấy cũng tạm thời an .
Hàn Tuyết Như vỗ ngực, đầu , khỏi thốt lên: "Mẹ A Ngọc, là A Ngọc!"
Cố Quyên Nhĩ ngây .
Cô theo ánh mắt của Hàn Tuyết Như, một pho tượng cao lớn đang sừng sững ở đó.
Ông cao hơn Sở Ngọc, nhưng khuôn mặt giống hệt .