Thiên Kim Giả Hài Hước Như Vậy Sao Có Thể Là Phản Diện? - Chương 130: Người bạn da đen Sở Thiên Khuyết

Cập nhật lúc: 2025-10-30 12:21:47
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong cơn nửa tỉnh nửa mê, trái tim Cố Quyên Nhĩ tự chủ đập mạnh. Cảm giác như sắp c.h.ế.t đuối, thể trôi nổi điểm tựa.

 

Cố Quyên Nhĩ đang ngủ, nhưng ý thức đặc biệt tỉnh táo. Tình trạng cực kỳ bất thường.

 

tu đạo, thần thức chỉ còn cách cảnh giới đỉnh cao một bước nhỏ. Trên đời , vốn thứ gì thể ảnh hưởng đến thần thức của cô. Thế nhưng, hiện giờ rõ ràng một luồng lực lượng đang lôi thần thức cô khỏi thể.

 

Luồng khí tức đó... quen thuộc. Bởi vì lâu đây, cô dung hợp hai luồng tương tự như thế.

 

Đây là... Thiên Đạo của thế giới đang triệu hồi cô!

 

...

 

Trong cảnh tượng mờ ảo đó, Cố Quyên Nhĩ thấy mấy mặc vest đen đến nhà giam, đón Tần Mạnh đang điên điên khùng khùng khỏi nhà tù. Họ còn mang theo một t.h.i t.h.ể trông giống Tần Mạnh như đúc. Trên mấy kẻ đều tỏa tử khí nặng nề.

 

Cố Quyên Nhĩ chăm chú và nhận một gương mặt quen thuộc.

 

Là Tạ Lợi!

 

Cố Quyên Nhĩ nhíu mày.

 

Châu Sở Sở , cô khổ tâm khuyên nhủ nhiều như mà Tần Mạnh vẫn c.h.ế.t. Chắc hẳn là Sở Ngọc thấy việc dệt ác mộng vui quá, nên giữ để từ từ giày vò.

 

Người đàn ông dẫn đầu Tần Mạnh lên xe, với Tạ Lợi: "Bảo ngươi tiếp cận phụ nữ để lấy đồ của tổ chức, mà đến giờ vẫn xong. là phế vật!"

 

Tạ Lợi mặt cảm xúc đáp trả: "Ngươi giỏi thì tự . Nữ Kiều cảnh giác, hơn nữa bên cạnh cô còn một phụ nữ lợi hại. Nếu sử dụng ma thuật sẽ phát hiện."

 

"Ngụy biện! Thiên Thần Tổ coi trọng hiệu suất, ngươi lấy thứ của tổ chức trong thời gian quy định, nghĩa là vô năng! Ta cho ngươi cơ hội cuối cùng." Người đàn ông dừng , lạnh giọng: "Trong vòng một tuần nếu vẫn lấy đồ, thì cùng cô c.h.ế.t !"

 

Ánh mắt Cố Quyên Nhĩ lạnh . Người gan lớn thật, dám động đến con gái cô.

 

Tạ Lợi nhướng mày nhẹ, khẩy, mặt .

 

Người đàn ông dường như quen với thái độ của , kìm nén cơn giận, lạnh: "Hy vọng một tuần ngươi vẫn ."

 

"Đi thôi, còn bắt Hồng Khoan." Người đàn ông dẫn của nhanh chóng rời .

 

Cảnh tượng mờ dần.

 

Cố Quyên Nhĩ bật dậy, mở bừng mắt.

 

Trời sáng rõ.

 

Thiên Đạo sẽ vô cớ dẫn thần hồn cô xem những thứ . Tần Mạnh và Hồng Khoan quan trọng. Quan trọng là Cố Tuyên Kiều.

 

Cố Quyên Nhĩ bỗng cảm giác phó thác lúc lâm chung, nổi hết da gà. Cô vội vàng nhảy xuống giường, vệ sinh cá nhân xong chạy xuống tìm Cố Tuyên Kiều.

 

chỉ thấy An Mộng đeo kính râm của cô, cùng Hàn Tuyết Như, Sở Ngọc, Cao Nhạc và Châu Sở Sở đang đ.á.n.h bài. Ngay cả Bạch Chiếu cũng đang híp mắt, tay là một bộ bài .

 

"Tiểu Kiều Kiều ?" Cố Quyên Nhĩ quét mắt quanh phòng, thấy . Mới sáng sớm biến mất ? Việc của tổ chức bận rộn đến ?

 

An Mộng cầm bài, ngẩng đầu : "Ồ, sáng nay trai tên Tạ Lợi gọi điện thoại đến, rủ đại ca ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/chuong-130-nguoi-ban-da-den-so-thien-khuyet.html.]

"Cái gì?" Cố Quyên Nhĩ kinh hãi: "Đi lúc nào? Hẹn ?"

 

"Đi hơn mười phút , trung tâm thương mại Tân Thế Kỷ. Sao ? Tìm đại ca chuyện ?" An Mộng ngẩng đầu, nghi hoặc Cố Quyên Nhĩ. Ngay khoảnh khắc cô lơ là, ba con ma và một con hồ ly thừa cơ đổi bài như chớp.

 

Cố Quyên Nhĩ nảy một ý nghĩ, nên cho An Mộng ? Giây tiếp theo cô tự vỗ trán. Sao thể lơ là trong chuyện quan trọng như tìm con gái chứ?

 

"Coi như việc." Cố Quyên Nhĩ vớ lấy một quả táo, ăn xông ngoài.

 

...

 

Chớp mắt Cố Quyên Nhĩ xuất hiện ở Tân Thế Kỷ. Thần thức đảo qua một vòng, cô nhanh chóng tìm Cố Tuyên Kiều và Tạ Lợi đang trong quán cà phê. Trong tầm mắt, còn hai da đen khả nghi...

 

Khoan ...

 

Người da đen?!

 

Cố Quyên Nhĩ kỹ hai đàn ông đen nhẻm . Đây chẳng Sở Thiên Khuyết và Lý Chính ?

 

Trời ạ, đến giờ bọn họ vẫn còn đen nhẻm thế ?! Khóe miệng bỗng nhiên lời nhếch lên, Cố Quyên Nhĩ vội vàng tường, ôm miệng thật to.

 

Người qua đường kinh hãi Cố Quyên Nhĩ đang run rẩy vịn cột điện. Tưởng cô điện giật, còn định dùng cây lau nhà tách tay cô khỏi cột. Cây lau nhà giơ lên, Cố Quyên Nhĩ đột nhiên thẳng, đầu thẳng . Không khí lúng túng đến mức đóng băng.

 

Cố Quyên Nhĩ vội vàng chuồn , chạy thẳng quán cà phê. Không rằng, cô ngay xuống bên cạnh Sở Thiên Khuyết và Lý Chính.

 

Sở Thiên Khuyết giật , chột mặt , sợ Cố Quyên Nhĩ nhận . Mình đen như thế , chắc là ai nhỉ?

 

"Cố..." Lý Chính mở lời gọi Sở Thiên Khuyết đá một cái, ánh mắt hiệu cảnh cáo.

 

Lý Chính vội vàng đổi giọng, uốn lượn kiểu "ngoại quốc": "Ơ... lẽ vị tiểu thư nhầm bàn chăng?"

 

"Còn giả vờ cái gì, hai còn ký tên của tài liệu kìa!" Cố Quyên Nhĩ liếc mắt, chút nể tình vạch trần hai .

 

Lấy bánh ngọt phục vụ mang lên, Cố Quyên Nhĩ ăn dựng tai trộm cuộc chuyện của Cố Tuyên Kiều và Tạ Lợi. Sáng sớm cô ngoài gấp, chỉ ăn một quả táo.

 

Lý Chính đau lòng bánh kem dâu của rơi nanh vuốt của Cố Quyên Nhĩ, âm thầm gọi thêm một cái.

 

Sở Thiên Khuyết hối hận đóng tài liệu , quyết định công ty đổi sang ký bằng tiếng Pháp. Anh hít sâu một hỏi: "Tìm chuyện gì?" Khoảng thời gian vì còn đen, luôn dám xuất hiện.

 

Đèn flash bên cạnh bỗng lóe lên một cái. Sở Thiên Khuyết gân xanh nổi lên ở thái dương, trơ mắt Cố Quyên Nhĩ chụp bằng chứng tội đáng hổ của lưu trữ .

 

"Không tìm , việc." Cố Quyên Nhĩ liếc về phía bàn Cố Tuyên Kiều và Tạ Lợi.

 

Cố Tuyên Kiều xuất hiện, Sở Thiên Khuyết phát hiện cô . Anh trong lòng khẽ động, hỏi: "Nghe cô dọn đến ở chung với cô ?"

 

"À, chẳng nhà ngày càng đông , căn nhà thuê cũ quá nhỏ, đủ chỗ ở." Cố Quyên Nhĩ Cố Tuyên Kiều và Tạ Lợi những lời vô vị. Chậc... Con gái thật chuyện. Nếu cô là đàn ông, chắc chắn dụ dỗ .

 

"Biệt thự cô Cố cung cấp tuy , nhưng tính riêng tư và bảo vệ cao. một căn nhà ở phía nam thành phố, nếu cô ngại..." Sở Thiên Khuyết kịp xong Cố Quyên Nhĩ cắt ngang: "Anh thấy đàn ông thế nào?" Cố Quyên Nhĩ chỉ Tạ Lợi hỏi.

 

Sở Thiên Khuyết liếc , thấy quen mắt: "Cũng , xứng đôi với cô Cố."

 

"Anh thấy họ xứng ?" Cố Quyên Nhĩ kinh ngạc, ánh mắt mang theo vài phần thông cảm. Chàng rể ngu ngốc quá rộng lượng, cỏ đầu xanh mà vẫn thấy hai hợp .

 

 

Loading...