"Ồ, hóa  bên trong  ." Ngôn Chi Chi ngẩng đầu lên, trong phòng  một NPC, ba  còn  ăn mặc  sạch sẽ, chắc là ba đồng đội.
Thấy hình dạng của Ngôn Chi Chi,   đều sợ hãi.
"Chị ơi! Tha cho chúng  một mạng! Chúng   thù  oán, chị g.i.ế.c chúng  thì là mang tội g.i.ế.c  đấy, xuống âm phủ sẽ  phạt nặng."
"Chúng  chỉ đang  chương trình thực tế thôi, nếu thật sự  x.úc p.hạ.m chị, chị  thể tìm đạo diễn,   thể đưa  điện thoại của đạo diễn, cả ngày sinh tháng đẻ của ông  cho chị, tất cả là do ông  gây ."
Đạo diễn: ... Các   vấn đề  ! Ai cũng đổ trách nhiệm lên .
Nói xong, bốn  đồng loạt quỳ xuống, Ngôn Chi Chi  họ  giật  lùi  một bước.
Nhìn thấy bốn  đàn ông  lóc sụt sùi, Ngôn Chi Chi cũng cảm thấy  ngại ngùng,  vẻ như cô  dọa họ quá mức.
Nghe thấy Ngôn Chi Chi   gì, họ liếc  một cái,  đột ngột  dậy và chạy  ngoài.
Ngôn Chi Chi    kịp phản ứng, c.h.ế.t tiệt! Bị họ lừa !
"Chạy mau, chạy mau! Chạy nhanh như chạy đua với sinh mệnh!"
Họ nhanh chóng hội tụ với những  khác đang chạy trốn phía , đủ loại NPC, tất cả đều hoảng sợ và lo lắng.
"Tại  ban đầu  thiết kế đoạn đường  dài như  chứ!"
Nhà ma   lớn, từ cửa  đến cửa    cách thẳng là 3km, huống chi họ  thể  thẳng,  rẽ ngoằn ngoèo,  phức tạp.
【Cảm giác như đang trong một cuộc chạy trốn lớn, Ngôn Chi Chi mãi mãi là thần!】
【Ngôn Chi Chi vẫn luôn theo  họ, những  phía  chạy nhanh lên một chút!】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-kwbf/chuong-131.html.]
【Những NPC  thật đáng thương, chắc là  đầu tiên gặp tình huống như , chuyện hôm nay chắc chắn sẽ là bóng ma tâm lý suốt đời của họ,    khi  dám  nhà ma nữa. 】
Ngôn Chi Chi vì  gặp trở ngại gì nên  nhanh  bắt kịp họ, những  phía    chạy nhanh,   chạy chậm,  chạy chậm  ở phía   chậm tốc độ của cả nhóm.
"Cô  đến , cô  đến ! Chạy nhanh lên!"
"Đã chạy  nhanh ,  phía  chạy  nổi nữa!"
Ngôn Chi Chi lo sợ họ dẫm đạp lên  nên cố ý giảm tốc độ, dù  thì ba đồng đội của cô cũng ở trong nhóm,   nhiệm vụ là đưa đồng đội  ngoài , đồng đội tự  chạy  cũng  mà.
Sau hơn hai mươi phút đầy kịch tính, cuối cùng họ cũng đến cửa . Khi  thấy ánh sáng mặt trời, tất cả   như  thấy hy vọng.
Họ bắt đầu tăng tốc,   rằng để thoát  thì  thể vượt qua giới hạn của bản .
Khi cảm nhận  ánh nắng chiếu , ai nấy đều  vẻ mặt như  sống sót  tai nạn.
"Trời ơi! Dù con ma   giỏi đến  cũng  thể   ánh nắng ."
"Chuyện hôm nay sẽ là ám ảnh suốt đời của ,    sẽ   ngoài khi trời tối nữa, ngủ  bật đèn,  vệ sinh cũng     cùng, trời ạ!  quên mất  sống một !"
" nhớ cha   ."
Mọi  ôm đầu  nức nở, ba khách mời mặt vẫn còn đầy vẻ kinh hoàng.
Họ đột nhiên nhớ đến một : "Không   là  một nữ khách mời đến , các bạn quên cô   ."
Mọi  đột nhiên im lặng, dường như thật sự  quên mất nữ khách mời mới ,  lẽ cô  vẫn còn ở trong đó!