【Dù nơi  là điểm du lịch nhưng làng  vẫn là nơi ở của  già. 】
【Quê  cũng , nhưng giờ du lịch phát triển, nhiều  trẻ cũng về, so với  đây   hơn nhiều. 】
Buổi chiều họ  tự do,  thể  ngoài tham quan cảnh , tìm hiểu nơi .
Dù gì bảy ngày tới họ sẽ sống ở đây.
Ngôn Chi Chi  đầu, Tề Thừa An theo ,  đến Ninh Duyệt.
Cố Minh sát cạnh Ninh Duyệt, danh nghĩa là bảo vệ chị , nhưng thực  ai cũng  lý do.
Lục Tử Hào bám chặt lấy Liễu Thất Thất, ban đầu cô  cũng khá sợ nhưng giờ    cô phát bực.
"Anh là đàn ông mà  thể can đảm chút ,  trốn  lưng em mà  thấy  hổ ?"
Người    mà tìm   yêu, cô  sẽ lấy họ của  !
Lục Tử Hào  lấy lòng: "Mỗi  đều  nỗi sợ riêng mà,  sợ mấy thứ , tâm lý   vượt qua ."
"Chị , tha cho   ?"
Chị ! Gọi ai là chị đấy! Biết ăn   !
Liễu Thất Thất thẳng tay đ.á.n.h một phát  lưng  , Lục Tử Hào  đ.á.n.h đến lăn tròn.
Ngôn Chi Chi và Tề Thừa An   với  khí lãng mạn, Cố Minh và Ninh Duyệt ở giữa  đấu khẩu  hòa hợp, chỉ  hai  ở phía  đ.á.n.h  như phim võ thuật.
Hai  đ.á.n.h qua đ.á.n.h , Lục Tử Hào  lẽ  đ.á.n.h quen ,  pháp tránh né của   thực sự tuyệt vời.
【C.h.ế.t tiệt! Thân pháp của Lục Tử Hào thật tuyệt,    chơi game !   thể kết hợp với  !】
【Có đạo diễn phim võ hiệp nào thấy hai   , cho họ  phim luôn ,  pháp thế  mà   đoàn phim thì tiếc quá. 】
【Ba cặp ba bầu  khí khác ,    gì luôn. 】
Trên đường , họ chủ yếu gặp  lớn tuổi, nhưng  vẻ cuộc sống ở đây khá , khách du lịch cũng  ít, thấy sáu  họ, nhiều  hứng thú hẳn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-kwbf/chuong-350.html.]
Tuy nhiên, phần lớn   đều lịch sự,  ảnh hưởng đến việc  phim của họ.
Trời dần tối, du khách cũng dần rời khỏi đảo, ít   ở  qua đêm, và  lượng nhà ở  nhiều.
Trên đường về, Ngôn Chi Chi vẫn  đầu.
Đột nhiên, cô dừng .
【Sao thế,  tự nhiên dừng , phía   gì ?】
【Quay camera  phía  ! Xem phía   gì xảy . 】
【Trời ơi! Buổi tối mấy con búp bê  trông đáng sợ quá,  cảm giác mắt chúng phát sáng, còn là ánh sáng  xa. 】
Tề Thừa An bước đến bên cạnh Ngôn Chi Chi: "Em  chuyện gì ?"
Ngôn Chi Chi kỳ lạ : "Sao em cứ  cảm giác  ai đang  chúng , thật là kỳ lạ."
Có ai đang  chúng ?
Nghe câu đó, da gà   đều nổi lên, Lục Tử Hào lập tức run rẩy.
"Vậy,    chúng  là   ma?   sợ."
Đột nhiên, tiếng cành cây  giẫm gãy vang lên, Ngôn Chi Chi  đầu  và thấy một  nấp trong rừng,  đó    phát hiện liền  đầu bỏ chạy.
Cô lập tức đuổi theo: "Đừng chạy! Đứng  cho !"
Tề Thừa An: !!! Em  cần liều thế ! Cứ thế mà đuổi theo !
Anh nhanh chóng đuổi theo, Ninh Duyệt cũng định đuổi theo nhưng   một cái "tạ" giữ .
Cái "tạ" đó chính là Cố Minh.
"Buông ! Ngôn Chi Chi và Tề Thừa An đều chạy  rừng , em  yên tâm về họ." Ninh Duyệt cố gắng gỡ tay Cố Minh  nhưng  .
Cố Minh cũng  hoảng loạn,   cũng  di chuyển nhưng    dọa đến tê liệt cả .