Ta sống an  ở trong sân nhỏ một thời gian, thế mà ca ca   chủ động đến tìm .
Thật kỳ lạ.
Kiếp   dù  lấy lòng  thế nào,  cũng đều lạnh nhạt.
Biết  thích sách cổ,  tốn bao công sức đến phòng sách cũ tìm, tìm kiếm mấy ngày trời, tiêu hết tiền tháng của  mới mua  một quyển tặng .
Hắn  nhàn nhạt : "Không bằng quyển Lâm Dao tìm ." Rồi tiện tay đặt sang một bên.
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
Hắn thích dùng Túc Mặc, nhưng Túc Mặc cứng khó mài, thư đồng mài  ,  luôn vì thế mà  vui.
Ta  chuyện liền khổ luyện mài mực, quên ăn quên ngủ, luyện đến khi cánh tay đau nhức, ngón tay nổi chai, mới  chút thành quả.
Dùng mực do  mài,  vẽ xong bức tranh hài lòng .
Khi đối diện với ánh mắt mong đợi của ,   thu về nụ , chỉ  một câu: "Cũng tạm ."
"Vẫn là mực Huy Châu mà Lâm Dao mang đến dễ dùng hơn."
Lâm Dao, Lâm Dao, trong mắt ,  mãi mãi  bằng một ngón tay của   mà  cùng lớn lên từ nhỏ.
Không ngờ, bây giờ   chủ động đến tìm .
"Huynh trưởng,  chuyện gì ?"
Ta  , mỉm  mang theo một tia xa cách.
Hắn cũng   là   nhiều,  bày biện trong phòng  , "Không  gì, chỉ đến thăm ,  phủ nhiều ngày ,  thích nghi ?"
Ta đối phó với những lời xã giao của .
Có lẽ thấy    nhiều hứng thú,  cũng   vòng vo nữa:
"Đây là ngọc bội  mới  , sờ  khá ấm,   mấy ngày nay  đến đây  thể luôn  thích nghi lắm, đeo   lẽ sẽ  hơn."
Khoảng thời gian  ở Hầu phủ, vì    gặp  nên quả thật  lấy cớ là cơ thể  khỏe.
Hắn bảo tùy tùng đưa ngọc cho .
Thật là lạ. Ngọc quả thật chất lượng , nước ngọc  .
Kiếp   nhớ  cũng theo kiểu đưa cho  một khối ngọc, nhưng kém xa khối .
Hắn cũng tặng cho Du Lâm Dao một khối,  hơn  nhiều so với khối của   đây.
Khi đó  nhận  ngọc bội còn  vui mừng, tưởng rằng cuối cùng ca ca cũng chấp nhận  .
Kết quả   Du Lâm Dao khoe ngọc bội của nàng  mặt , so sánh hai bên, cao thấp rõ ràng,   buồn bấy nhiêu ngày.
Còn khối ngọc hiện tại , trông cũng tương đương với khối của Du Lâm Dao.
Thậm chí còn hơn hẳn, khối của nàng   gì  tác dụng chạm  liền ấm áp thế .
Ta kinh ngạc   một cái,  kinh ngạc   lo lắng.
Kiếp  trở về,    gì .
Hắn    mà mất tự nhiên.
Có thể chính  cũng cảm thấy đột nhiên đối  với   kỳ quái, còn  đợi   lời cảm ơn  vội vàng viện cớ rời .
Suy  nghĩ , chỉ  một khả năng:
Người , chính là thích  ngược!
Người  dốc hết lòng đối  với ngươi, ngươi  vứt bỏ như giẻ rách;
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-hau-phu/chuong-2.html.]
Người   thèm để ý đến ngươi, ngươi  vội vàng chạy đến.
Không lấy thì phí!
Ta buộc ngọc bội  thắt lưng.
Làm ấm cơ thể dưỡng  còn  thể chọc tức .
Thật !
Quả nhiên  sai.
Du Lâm Dao thấy ngọc bội của , tức đến nỗi  giữ nổi bộ dạng thỏ trắng nhỏ yếu nữa.
Ta giả vờ như  thấy.
"Ôi chao, ngọc bội ca ca tặng , chỗ nào cũng , chỉ là quá nóng."
"Ê tỷ tỷ, ca ca yêu thương tỷ như , ngọc bội tặng tỷ chắc chắn nhiệt độ   nhỉ, cho  sờ thử …"
Du Lâm Dao tức giận  nhẹ, nàng vốn định đeo ngọc bội lén lút khoe khoang với  rằng ở phủ  nàng  cưng chiều nhất.
Không ngờ     mất mặt.
Nàng hất tay áo, giật ngọc bội xuống, "bốp" một tiếng ném lên bàn.
Trên bàn  vải, vốn dĩ   chuyện gì.
  lẽ là nàng xui xẻo, ngọc rơi  bàn lập tức xuất hiện một vết nứt.
Thời gian  đúng lúc.
"Lâm Dao,  đang  gì ?"
Huynh trưởng bước  hoa sảnh,  vặn chứng kiến cảnh .
Thấy ngọc bội do  tốn công sức mua về   trân trọng, sắc mặt  khó coi.
Du Lâm Dao vẻ mặt hoảng loạn,  định bào chữa,   nhanh chóng lên tiếng:
"Ca ca, đều tại ,  nhận  ngọc bội ca ca tặng  vui,  chia sẻ với tỷ tỷ,  ngờ  chọc giận tỷ tỷ…"
"Phùng Xuân  nên nhất thời vui mừng mà quên mất,  thông cảm cho tỷ tỷ, nếu tỷ tỷ thích ngọc bội  của Phùng Xuân, Phùng Xuân sẽ tặng ngay cho tỷ tỷ, chỉ hy vọng ca ca và tỷ tỷ đừng cãi ."
Nói   lưu luyến cởi ngọc bội xuống, dùng khăn tay cẩn thận bọc .
Ngọc sáng bóng, bất cứ ai  cũng  chủ nhân  bảo quản nó  .
"Không , ca ca,  ... ..."
Du Lâm Dao  ngờ   dùng cách của nàng  để đánh bại nàng, nhất thời ngôn ngữ lộn xộn.
Ca ca   nàng  hết, ấn ngọc bội  định đưa  trở  về chỗ , "Lâm Dao, ngọc bội    tốn  nhiều công sức mới mua ,  còn là màu  thích nhất."
"May mắn của   nay vẫn  ,  còn tìm Đại sư Huệ Tế khai quang,   chỉ cần đeo cẩn thận   là  thể chuyển vận, thế mà …
"Thôi ,    thật khiến  thất vọng."
Nói xong phủi tay áo rời .
Kịch  diễn xong,  cũng  cần ở  nữa.
Ta liếc  Du Lâm Dao, lắc đầu, thở dài một tiếng:
"Ôi, tỷ tỷ, tỷ vẫn quá bốc đồng."
Cũng học theo ca ca, phủi tay áo rời .
Trong sảnh, tiếng chén  vỡ loảng xoảng khắp nơi.