Trịnh Linh thoáng khựng :
"Sinh khí?"
"Sinh khí của con   hạn. Tiêu hao sinh khí sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe và tuổi thọ."
"...Mèo ma?"
"Ừ." Lê Kiến Mộc gật đầu, "Một con mèo  hành hạ đến chết, oán khí quá nặng cũng  thể hóa thành quỷ."
Lê Thanh Thanh lập tức cắt ngang:
"Ý  là Triệu Song ngược đãi mèo ? Mình   mà! Người phụ nữ đó  thể nào là   ! Cậu rảnh rỗi cứu cô   gì?"
Lê Kiến Mộc lắc đầu, giọng bình thản: "Không  cô  hành hạ mèo đến chết, chỉ là vô tình dính  nhân quả. Nếu , giờ   hôn mê bất tỉnh ."
Mọi   , nửa hiểu nửa ,  gật đầu.
Cô  sang Lê Thanh Thanh, ánh mắt lạnh nhạt: "Sau    chuyện cẩn thận một chút. Miệng lưỡi   sẽ ảnh hưởng đến khí vận."
Lê Thanh Thanh sờ mũi, hừ một tiếng,  bộ  thèm quan tâm, nhưng  bỗng nhiên   phắt : "Khoan !"
Cả nhóm đồng loạt  sang.
Lê Thanh Thanh nghiến răng : "Mèo  hành hạ đến c.h.ế.t sinh  oán khí, Triệu Song  ngược đãi mèo nhưng  dính  nhân quả... còn kẻ hành hạ mèo thì  sớm hôn mê bất tỉnh..."
Mộng Vân Thường
Cô  nuốt nước bọt, giọng lạc : "Vậy  hành hạ mèo... chẳng lẽ là ông chủ quán thịt xiên nướng ? Quán đó... bán..."
"Khoan !" Trương Văn Tĩnh trợn tròn mắt,  quanh  nuốt khan, giọng  run: "Các ... ý các  là thịt xiên của quán đó... là thịt mèo á?"
Cô  liếc sang Lê Kiến Mộc, như mong chờ một tia hy vọng.  Lê Kiến Mộc chỉ bình tĩnh gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/100.html.]
"Nôn—"
Trương Văn Tĩnh bụm miệng chạy thẳng  nhà vệ sinh.
Cô  lớn lên ở gần đây, quán thịt xiên  nổi tiếng như thế, bản   từng ăn  ít ... Nghĩ đến mà ruột gan đảo lộn.
Mấy  còn   tiếng nôn mửa từ nhà vệ sinh, đưa mắt  ,  ai dám  gì thêm.
—
9 giờ sáng, tất cả tân sinh viên tập trung tại sân thể dục.
Chủ nhiệm khoa điểm danh,  chọn lớp trưởng tạm thời. Không ngoài dự đoán, Trương Văn Tĩnh  giao trọng trách .
Cô  quen thuộc với trường đại học Bắc Thành,   quan hệ  với các giảng viên,  việc hiệu quả nên ai cũng thấy hợp lý.
Chủ nhiệm  xong vài câu liền rời , nhường sân cho nhóm giáo quan huấn luyện quân sự.
10 giờ, giáo quan xuất hiện.
Mỗi  đều mặc quân phục rằn ri, dáng  cao ráo, trông  lớn hơn sinh viên là mấy. Gương mặt ai nấy đều nghiêm túc, khí chất mạnh mẽ.
Hàng ngũ sinh viên vốn đang xôn xao, trong nháy mắt trở nên yên lặng, ánh mắt nhiều  lấp lánh.  đám giáo quan rõ ràng   ý định nhân nhượng chỉ vì  hoan nghênh.
"Nghiêm!"
Chỉ một tiếng quát,  bộ sân lập tức chìm  im lặng.
Trong hai tiếng tiếp theo, sinh viên  xếp hàng ngay ngắn,  quen với quy củ huấn luyện, học đếm , nhớ mặt đồng đội bên cạnh…
Những việc tưởng chừng đơn giản nhưng  khiến  ít  kiệt sức.