Kết thúc huấn luyện, Trịnh Linh và Lê Thanh Thanh lập tức  bệt xuống đất.
"Má ơi, nghỉ một lát ! Chân  nhũn như mì sợi !"
Trương Văn Tĩnh  bên cạnh,  trêu:
"Thể lực các  kém quá đấy,   rèn luyện chung với  ."
Trịnh Linh xua tay liên tục:
"Thôi thôi,    tự ngược đãi! Mới một ngày  như sắp chết, ngày nào cũng vận động chắc mất mạng thật mất!"
Ngoài bọn họ,  ít bạn học cũng  bẹp  đất.
Có vài nam sinh  sang hỏi Cát Tân Nguyệt:
"Cậu khỏe thật đấy, chẳng thấy mệt gì cả!"
Cát Tân Nguyệt ngại ngùng, nhưng vẫn thật thà đáp:
" ở nhà  nông quen ."
"Siêu thật!"
Mấy nam sinh giơ ngón tay cái khen ngợi,  tiện thể bắt chuyện, ánh mắt lén lút  về phía Lê Kiến Mộc.
Cuối cùng, một trong  họ lấy hết can đảm hỏi:
"Bạn học Lê  nghiêm chuẩn thế, nhà   trong quân đội ?"
Lê Kiến Mộc  định trả lời—
"Bạn học Tiểu Lê!"
Tiếng gọi vang lên, cắt ngang cuộc trò chuyện.
Mọi   đầu , thấy Chu Soái xách theo một túi đồ, bước nhanh tới.
"Tân sinh viên năm nay đông thật,    mấy sân thể dục mới tìm  lớp của các em đấy." Chu Soái đưa túi đồ cho Lê Kiến Mộc.
Cô mở , bên trong là mấy chai nước  màu sắc rực rỡ.
Cô chọn lấy chai màu xanh lục, mấy chai còn  đưa cho Trịnh Linh.
"Cảm ơn."
Vặn nắp chai nước, cô  sang  với nhóm Trịnh Linh: "Mình còn  việc, bữa tối  ăn cùng các  ."
"Được thôi!  tối nhớ về sớm nhé." Trương Văn Tĩnh vẫy tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/104.html.]
Mọi   theo bóng Lê Kiến Mộc và Chu Soái rời .
Một nam sinh mặt mày ủ rũ, than thở: "Người  là ai thế? Là bạn trai của bạn học Lê ?"
Mấy nữ sinh phòng 302 liếc   bật .
"Đừng mơ nữa, dù   bạn trai,  cũng chẳng  cửa ."
Tiểu Lê của bọn họ  lợi hại, nam sinh bình thường căn bản  xứng đôi.
Mấy  trai vẻ mặt đau khổ, đồng loạt ngã  bãi cỏ, ai nấy đều than trời than đất, cứ như  đoạt mất giấc mộng thanh xuân.
Chu Soái đến tìm Lê Kiến Mộc để lấy bùa bình an, tiện thể mang theo một tin tức.
"Cha  Tiền Nguyệt  chút tiền, cũng  ít quan hệ,    tìm  gây áp lực lên cục cảnh sát. Sáng nay Lý Đại Đảm   đưa  đó  nữa." Chu Soái giang tay, chậm rãi kể, "Buổi chiều   gọi điện cho ,  là  khai  bộ chuyện xảy  ở trang viên Viễn Sơn . Đương nhiên, mấy cảnh sát  căn bản  tin."
Đừng  là cảnh sát, nếu  tận mắt trải qua, ngay cả Chu Soái cũng chẳng dám tin.
"Tóm ,  thời gian  em nên chuẩn  tinh thần ,  khả năng cảnh sát sẽ tìm đến hỏi em."
"Ừm, em  ." Lê Kiến Mộc gật đầu.
Trước khi , Chu Soái còn dặn dò thêm một câu:
Mộng Vân Thường
"Đại sư, em mấy ngày   phát sóng trực tiếp, fan nhắn tin hỏi  suốt đấy. Nếu  thời gian thì phát , đừng để bọn họ đợi lâu."
Thực   cần   nhắc, cô vốn  định tối nay sẽ lên sóng.
Chu Soái rời , Lê Kiến Mộc ghé qua cửa hàng tiện lợi mua ít đồ ăn vặt,  trở về phòng trọ.
Cô mở túi đồ ăn, bật app phát sóng trực tiếp  điện thoại.
Buổi livestream bắt đầu.
[Streamer "Thanh Huyền Môn" bạn theo dõi  online, mau  xem nào!]
Hai ngày  lên sóng, Lê Kiến Mộc vốn nghĩ  chỉ là một streamer mới, chẳng nổi tiếng gì,  khi   cũng chẳng để ý.
Không ngờ  bật livestream,   vài ID quen thuộc nhanh chóng xuất hiện.
[ISP khuyên   lương: Tưởng em gái  lời , đổi sang  streamer hát nhảy ,  vẫn là huyền học thế ?]
[Viện trưởng bệnh xà tinh: Bao giờ em mới tới bệnh viện của bọn  khám đây? Anh đảm bảo  để bệnh nhân khác bắt nạt em.]
[Hoa Hoa thích Họa Họa: Đại sư, cảnh sát kiểm tra ! Miếng ngọc bội đó đúng là đồ cổ! Lý Lỵ  dối, giờ ngọc  về  tay em. Cảm ơn đại sư nhiều lắm!]
Lê Kiến Mộc lướt qua mấy bình luận trêu chọc của ISP và viện trưởng, bình tĩnh :
"Nếu  vật quy nguyên chủ,   nhớ giữ gìn cẩn thận. Không  đến giá trị của nó, chỉ riêng tâm ý của bà cô, cô cũng  thể phụ lòng. Nếu bà  tặng ngọc bội cho cô, điều đó  nghĩa là bà hy vọng cô  thể kiên cường, độc lập, mang theo ngọc bội mà sống thật hạnh phúc."