"Đám  các  đang  gì ?"
"Từ đường! Đây là từ đường của thôn Cây Liễu! Ai cho phép các  đốt lửa?"
"Các    đây là nơi nào ?   báo cảnh sát!   tố cáo các  tội vô pháp vô thiên!"
"Phải bồi thường cho từ đường! Người , mau tới đây!"
Tiếng gào thét ồn ào vang lên.
Mộng Vân Thường
Trưởng thôn Liễu dẫn theo một đám  chạy tới, giơ cao những bó đuốc, ánh lửa rọi sáng cả một vùng.
Trong nháy mắt, Lê Kiến Mộc và Khương Uy   bao vây.
  của Khương Uy cũng   dễ đối phó. Ngay khi nhóm trưởng thôn Liễu đến, thuộc hạ của ông  cũng lập tức kéo tới,  giằng co với  của thôn.
Lửa trong từ đường  sớm  dập tắt  rõ nguyên do, nhưng nhiều thứ bên trong vẫn còn cháy xém,  thể trở  như ban đầu.
Trưởng thôn Liễu lạnh mặt,  chằm chằm  từ đường   phá hủy, giọng điệu rét buốt:
"Ông chủ Khương, ban đầu ông  chỉ   tìm .   ngờ…  phóng hỏa đốt từ đường của chúng ."
"Nơi  là nơi thôn Cây Liễu chúng  thờ phụng tổ tiên bao đời! Ông  thể giàu , nhưng hôm nay  phạm  kiêng kỵ của tổ tiên chúng  . Người thôn Cây Liễu chúng   dễ  bắt nạt như  ! Các  nhất định  cho chúng  một lời giải thích công bằng!"
Khương Uy  nhạt, gương mặt lộ rõ vẻ châm chọc.
Ông   định mở miệng, nhưng đúng lúc đó, Lê Kiến Mộc vẫn luôn im lặng  đột nhiên cất tiếng.
"Không bằng… để cảnh sát  thôn Cây Liễu  rõ  ?"
Lời  thốt , trưởng thôn Liễu lập tức nheo mắt:
"Cô  ý gì?"
Lê Kiến Mộc  vội trả lời.
Cô vẫn luôn di chuyển giữa những ô vuông phía  từ đường, quan sát từng góc một.
 giờ phút , cô dừng bước, lạnh nhạt liếc  trưởng thôn Liễu một cái.
Lê Kiến Mộc duỗi tay, nắm chặt một sợi dây đằng, dùng lực vung mạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/124.html.]
Dây đằng  mặt đất lập tức phát sáng như  châm lửa,  như một sợi dây điện truyền năng lượng, từng tia sáng vàng lan dọc theo sợi dây, bò sát  mặt đất như một con rắn, cuộn tròn, lượn lách,  đột nhiên bùng nổ!
"Bùm bùm bùm!"
Những tiếng nổ dội  màng nhĩ, tám phương tám hướng, tám điểm sụp đổ!
Từ trong lòng đất, từng chiếc quan tài lộ .
Ba chiếc quan tài  cũ nát, dường như  tồn tại hàng chục năm.
Hai chiếc khác  phần mới hơn, nhưng cũng   chôn vùi một thời gian dài.
 đáng sợ nhất là hai chiếc quan tài mới tinh,  vẻ như chỉ   chôn  bao lâu.
Mà quan tài cuối cùng...
Nắp quan tài vẫn  kịp đóng, bên trong, hai   cành liễu quấn chặt, bất lực giãy giụa!
Dư Tiểu Ngư trợn tròn mắt, vẫn  thể tin  tình cảnh của .
Cậu  chỉ vô ý bước hụt một bước, thế mà  trực tiếp rơi  trong quan tài!
Đã , còn tiện tay kéo theo Tiêu Tề bên cạnh.
Quan tài   quá cao, với  thủ của hai  họ, vốn dĩ  thể dễ dàng thoát .
 kỳ lạ là, từ lúc rơi xuống, bọn họ như  nhốt  một  gian khác,  thể  thấy bất cứ âm thanh nào từ bên ngoài.
Muốn hét,  gọi, trời  , đất chẳng .
Lại còn  đám "dây thừng" quái lạ  trói chặt, đến mức  thể lấy điện thoại  xem tình hình.
Lúc , trận pháp  phá vỡ, những chiếc quan tài đồng loạt lộ ,  cách giữa họ với từ đường  đến trăm mét.
Ánh lửa bên từ đường sáng rực, chỉ trong chớp mắt, họ  thấy rõ vị trí của .
Họ đang ở trong quan tài!
Dư Tiểu Ngư run rẩy, giọng  lạc :
"Đội... đội trưởng Tiêu!"