Theo kinh nghiệm từ hôm qua,  khi chạy xong, cơ bản là sẽ  còn thời gian ăn sáng.
Là bạn cùng phòng  thiết, Vương Kha Nhiên lo lắng Hà Tiến  đói, nên  tranh thủ mua  hai cái bánh bao,  ở giao lộ chờ  .
Hà Tiến  khi  thành hình phạt,  đầy mồ hôi bước đến, nhưng    nửa đường, sắc mặt bỗng nhiên  đổi. Anh  dừng sững , mắt trợn trừng  về phía  lưng Vương Kha Nhiên.
"Căn tin  bánh bao nhân cải thảo thịt heo, thơm lắm!  mỗi  chỉ mua  bốn cái thôi, hai cái  là phần ăn của  chia cho  đấy. Nhớ nợ  một bữa nhé!" Vương Kha Nhiên  nhận  điều bất thường,    đưa bánh bao cho Hà Tiến.
 Hà Tiến chẳng còn tâm trí nào để ý đến bánh bao nữa. Mồ hôi túa  như hạt đậu, giọng   trầm xuống:
"Đừng nhúc nhích."
Vương Kha Nhiên thoáng sững sờ, theo ánh mắt của Hà Tiến  sang, lập tức cứng .
Ngay bên cạnh con đường nhỏ, một con rắn lớn đang trườn qua bụi cỏ.
Toàn  nó  màu sắc sặc sỡ, hoà lẫn với đám hoa cỏ xung quanh, nếu   kỹ thì khó mà phát hiện .  ánh mắt lạnh lẽo   khiến   sởn gai ốc.
Nghe , rắn càng rực rỡ thì độc càng mạnh.
Hai  cứng đờ,  ai dám nhúc nhích, giằng co với con rắn hồi lâu.
 lúc , mấy tân sinh viên khác   thành phạt chạy cũng  chạy tới.
Họ   chuyện gì đang xảy ,  chạy  oán giận giáo quan.
Một   thấy Vương Kha Nhiên và Hà Tiến  đơ như tượng, tò mò trêu:
"Này, hai   gì mà  đấy ? Cầm bánh bao  tượng nhân đôi hả? Hahaha! Móa… Móa nó!!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/158.html.]
Chưa kịp  xong,  đó  há hốc mồm khi thấy con rắn lớn lao vút  khỏi bụi cỏ.
Mục tiêu đầu tiên của nó, chính là   mở miệng.
Con rắn quẫy mạnh  mặt đất,  hình mềm mại trườn nhanh như lụa, khiến đám nam sinh sợ đến hồn bay phách lạc, bỏ chạy toán loạn.
Người   chuyện trở thành kẻ  rắn nhắm trúng đầu tiên.
 dù  chạy xong ba vòng mệt  chết,   vẫn bộc phát tốc độ cực hạn,  chạy  nghĩ kế thoát .
Thấy con rắn sắp đuổi kịp,   bất ngờ vươn tay, kéo mạnh Vương Kha Nhiên đang chạy phía .
Bất ngờ  kịp phòng , Vương Kha Nhiên  giật ngã, đập  xuống đất.
Con rắn lập tức lao đến.
… giây tiếp theo, nó  cắn xuống.
Mộng Vân Thường
Không  cảm giác đau đớn, cũng   quấn chặt.
Vương Kha Nhiên run rẩy  đầu , thấy con rắn  vươn cổ dài  gần nửa thước, đầu lưỡi thè  liên tục, phát  tiếng "tê tê", nhưng dường như  gì đó khiến nó do dự,  dám tiến lên.
Khoảng cách giữa  và rắn chỉ chừng một mét, nhưng cả hai đều  im.
Những   chạy  xa phát hiện phía    động tĩnh gì, tò mò ngoái đầu  , thấy cảnh tượng kỳ lạ  thì hoảng hốt.
Sao hai tên đó  lớn gan đến mức  chạy?
Vương Kha Nhiên nuốt khan một ngụm nước bọt…