Hạ phu nhân đẩy cửa, định bước : "Hôm nay dì giúp việc xin nghỉ, ga giường con  ,   giúp con."
"Không cần  !" Hạ Thần lập tức giơ tay ngăn , vẫn giữ nguyên nụ ,  nhẹ nhàng: "Tiểu Ninh bảo con lớn ,  tự  dọn phòng,  thể lúc nào cũng nhờ   hết ."
Nghe thấy cái tên "Ninh Hiểu Ninh", sắc mặt Hạ phu nhân khẽ cứng .
Bà mím môi, giọng  thoáng  chút run rẩy: "Vậy... cũng .  con uống thuốc ? Dì giúp việc  để thuốc trong bếp, con nhớ uống ."
Hạ Thần vỗ vỗ đầu, như  nhớ  chuyện gì: "A, đúng ! Dì  còn sắc thuốc trị cảm cho con nữa! Phải uống nhanh cho khỏi,  thể để Tiểu Ninh  lây ."
Hạ phu nhân nhân cơ hội   phòng con trai, cẩn thận nhét một lá bùa bình an  trong gối đầu của Hạ Thần.
Bà  định  dậy thì cửa phòng đột nhiên bật mở, Hạ Thần nhanh chóng bước , đôi mày nhíu  đầy khó hiểu.
"Mẹ,   gì thế? Con  bảo cứ để con tự dọn dẹp mà, lát nữa Tiểu Ninh tới thấy  bảo con là  ấm    việc nhà mất!"
Anh  bĩu môi, lập tức kéo chăn , cẩn thận gấp   nữa.
Hạ phu nhân tinh ý nắm bắt  điều bất thường trong lời con trai. Bà khựng , nghi ngờ hỏi:
"Con   gì? Ai sẽ tới?"
"Tiểu Ninh ạ! Mẹ, con   với   mà, hôm nay Tiểu Ninh đến thăm nhà. Chúng con cũng sắp kết hôn !" Hạ Thần  rạng rỡ, hai mắt sáng lấp lánh, lắc lư tay bà nũng nịu. "Mẹ đừng   khó cô  đấy nhé! Cô  là cô dâu  nhất  đời ,  cứ đợi mà hưởng phúc !"
Hạ phu nhân im lặng  con trai, trong lòng dần buông bỏ hoài nghi.
Hạ Thần thường xuyên lặp  những chuyện  qua,  lẽ   cũng . Có khi hôm nay    đang hồi tưởng  đầu tiên đưa Ninh Hiểu Ninh về  mắt cũng nên.
Lúc đó, Hạ Thần cũng hào hứng như bây giờ.  đến khi thật sự gặp mặt, bà   khỏi thất vọng.
Ninh Hiểu Ninh   cách cư xử  bàn ăn,  cố gắng lấy lòng bà bằng những câu chuyện nhạt nhẽo vô vị. Cô  mua những nguyên liệu nấu ăn đắt đỏ, nhưng   thể lọt  mắt xanh của bà –  vốn quen thuộc với những món ăn tinh tế.
EQ  cao, gia giáo bình thường, cách đối nhân xử thế và tầm  đều  hạn hẹp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/188.html.]
Vậy nên dù ban đầu  cố tỏ  hòa nhã vì con trai, cuối cùng bà vẫn  nhịn  mà lạnh nhạt với cô .
Sau đó…
Hạ phu nhân khẽ thở dài.
Nếu sớm  Hạ Thần  cố chấp như ,  lẽ bà  chấp nhận đứa con dâu  từ sớm .
 bây giờ, dù  hối hận cũng vô ích.
Bà nhẹ giọng dặn dò: "Uống thuốc xong thì nghỉ ngơi sớm ."
Hạ Thần phớt lờ lời , nhoẻn miệng :
"Mẹ,   gì lạ ? Con còn  đợi Tiểu Ninh đến mà! Hay là  thấy mệt ? Nếu  thì  nghỉ một lát , lát nữa Tiểu Ninh tới con sẽ gọi  dậy!"
Hạ phu nhân  con trai,   gì đó   thôi, cuối cùng chỉ lắc đầu  về phòng.
Đến giờ Tý, cả Hạ gia chìm trong tĩnh lặng.
Cửa phòng Hạ Thần bỗng vang lên ba tiếng gõ nhẹ.
Mộng Vân Thường
Trong lúc chán nản, mơ màng sắp ngủ,   lập tức bừng tỉnh, đôi mắt sáng rỡ.
"Tiểu Ninh, em đến !"
Ngoài cửa là một cô gái mặc đồ trắng, gương mặt thanh nhã như bách hợp. Cô  khẽ mỉm , váy trắng phấp phới, làn da nhợt nhạt đến gần như trong suốt.
Cô  giơ tay lên  hiệu suỵt.
Hạ Thần vội vàng gật đầu, kéo cô   phòng, cẩn thận đóng cửa .
Sau đó,   cao giọng :
"Tiểu Ninh,  hôm nay em đến muộn ? Chẳng  chúng  hẹn  ăn tối ? Anh đợi em mãi, còn  ăn gì đây !"