Máu tươi từ khóe miệng Triệu Nhất Thịnh chảy xuống, hốc mắt trừng to.
Mọi thứ diễn quá nhanh, từ lúc chiếc xe xuất hiện đến khi va chạm đầy mười giây.
"Xảy chuyện gì ?"
"Ai lái xe thế? Không lái thì đừng lái nữa!"
"Có ai gọi cấp cứu ?!"
Tiếng la hét hỗn loạn vang lên.
muộn.
Lê Kiến Mộc lắc đầu, ánh mắt sắc bén nhanh chóng lướt qua thi thể. Phần của Triệu Nhất Thịnh nghiền nát .
Dì chủ quán tào phớ c.h.ế.t trân, tay run run che miệng. Bà , bà mới gì?
Lê Kiến Mộc ở lâu, cô dậy, lách qua đám đông đang ùn ùn kéo đến xem náo nhiệt.
"Xe là của ai?"
"Sao thấy tài xế?"
"Chuyện gì quái lạ ?"
Càng lúc càng nhiều xôn xao bàn tán. Một bắt đầu cảm thấy sợ hãi, khí lạnh lẽo lan tràn.
Lê Kiến Mộc để tâm đến đám đông, ánh mắt cô hướng về một góc, nơi một nữ sinh đang lặng lẽ.
"Đáng giá ?"
Nữ sinh giật sang. Khi nhận Lê Kiến Mộc linh khí, sắc mặt cô tái . nhanh, cô gật đầu thật mạnh, trong mắt ánh lên tia m.á.u đỏ rực:
"Đáng giá!"
Lê Kiến Mộc gật đầu, giọng bình thản:
"Tự giải quyết cho ."
Nữ sinh sững . Đến khi cô định mở miệng, Lê Kiến Mộc xoay rời .
Hốc mắt nữ sinh đỏ lên, đôi môi run rẩy:
"Cảm ơn cô."
Lê Kiến Mộc đầu, chỉ khẽ vẫy tay.
Phía , nữ sinh siết chặt tay, buông .
Cô nghiến răng, ánh mắt lạnh lẽo.
Triệu Nhất Thịnh chết.
vẫn còn hai nữa!
...
Sau khi tan tiết đầu tiên, các nhóm chat trong trường đều tràn ngập tin tức về cái c.h.ế.t của Triệu Nhất Thịnh.
Mọi bàn tán xôn xao, kèm theo vô ảnh chụp hiện trường với những góc độ thê thảm khác .
Trương Văn Tĩnh ghé gần, nhỏ giọng hỏi:
"Tiểu Lê, tin nhắn ? Mọi đều trong chiếc xe gây tai nạn tài xế. Có khi nào... là ma ?"
Lê Thanh Thanh dụi mắt ngáp một cái, giọng uể oải:
"Ở lắm ma ? Ban ngày ban mặt dám g.i.ế.c ? Nói chừng kẻ nào đó hack hệ thống xe, điều khiển từ xa cũng nên."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/210.html.]
Lúc , Trương Văn Tĩnh giải thích:
"Là xe kiểu cũ, loại công nghệ cao đời mới ."
Trịnh Linh lướt mắt sang Lê Thanh Thanh, nhạo:
"Cậu ngủ cả tiết mà tin tức vẫn nhanh nhạy quá nhỉ, rõ rành rành luôn đấy."
Tiết là tiết tiếng Anh.
Lê Thanh Thanh sống ở nước ngoài bảy năm, thi đại học xong mới về nước. Trình độ ngoại ngữ của cô chẳng kém gì giáo viên, ngày đầu tiên nhập học khiến cả trường trầm trồ. Bởi , cô ngủ trong lớp, giáo viên cũng chỉ mở một mắt nhắm một mắt cho qua.
Lúc , Lê Thanh Thanh ngáp dài:
"Mình là ai chứ? Mình chính là Lê Thanh Thanh – thiếu nữ thiên tài mà!"
Lê Kiến Mộc nhịn hỏi:
"Hôm qua ?"
"Đi đánh ."
"Cái gì?" Cát Tân Nguyệt tin nổi.
Lê Thanh Thanh lười biếng vươn vai, thản nhiên :
"Đánh một trận với trai , đánh thắng , thế là chuyển sang đ.ấ.m bạn trai."
Cả đám nghẹn lời. Trịnh Linh nghi hoặc:
Mộng Vân Thường
"Thế đánh thắng bạn trai ?"
Lê Thanh Thanh trợn mắt:
"Anh còn dám đánh trả ?"
Trịnh Linh cảm thán:
"Tính tình bạn trai thật đấy."
Lê Thanh Thanh "chậc chậc" một tiếng:
"Người nào chọn bạn trai mà chọn kỹ chứ?"
Nói xong, cô sang cả nhóm, nghiêm túc dặn dò:
"Về các chọn bạn trai nhớ cẩn thận, đừng nhặt từ trong đống rác. Thôi thì, kinh nghiệm , để kiểm tra giúp cho!"
Lê Kiến Mộc cúi đầu sách, thèm vạch trần cô .
Kinh nghiệm cái gì chứ, yêu một mà cũng đòi khoe khoang.
Tiết thứ hai kết thúc, là 11 giờ 40 phút.
Lớp bên cạnh tan học sớm hơn một chút. Khi nhóm Lê Kiến Mộc ngoài, liền thấy Vương Kha Nhiên xách theo một túi đồ lớn chờ sẵn cửa.
"Bạn học Lê!" Anh tươi rói.
Lê Thanh Thanh liếc một cái, ghé sát tai Lê Kiến Mộc thì thầm:
"Người rác rưởi, nhưng khờ, diện mạo bình thường, cần thận trọng suy xét."
Lê Kiến Mộc quét mắt cảnh cáo.
Lê Thanh Thanh lập tức im miệng.
"Bạn học Vương."
"Ngày hôm qua tới ký túc xá tìm mà gặp, nên chỉ thể tới đây. Bạn học Lê, thử xem , đồ ngon lắm đấy, nếu thích thì cho đánh giá năm , mang nhiều hơn."