"Không...   gì, lạnh quá! Cái đồ phiền phức Lê Kiến Mộc,   ngoài mà  thèm đóng cửa!"
Nói , cô đánh bạo bước xuống giường,  tới cửa.
Cẩn thận giơ chân dẫm thử—mặt đất vẫn bình thường,   gì khác lạ.
Cô chau mày, lẩm bẩm:
"Chẳng lẽ  hoa mắt?"
Không thể nào, rõ ràng Lê Kiến Mộc  biến mất ngay  mắt cô.
Mộng Vân Thường
Đây là sức mạnh của Huyền Sư ?
Thật sự quá thần kỳ!
Chỉ mất năm phút, Lê Kiến Mộc   mặt tại bệnh viện.
Nhìn thấy bà chủ quen thuộc , cô lập tức nhíu mày, xoay  định rời .
 khi thấy Vân Dật đang tái nhợt   đất, cô mới dừng , giữ  chút kiên nhẫn.
Dù , Vân Dật cũng là Huyền Sư đầu tiên cô quen. Nếu  vì   thêm về giới huyền học hiện tại từ  , cô thật sự chẳng buồn nhúng tay  chuyện .
Vân Dật miễn cưỡng :
"Lê đại sư, cô tới ."
Lê Kiến Mộc   lơ  bà chủ đang  bắt chuyện, hỏi thẳng:
"Anh nhận vụ ?"
Vân Dật  chút  hổ, giọng  đầy cay đắng:
"Để cô chê  .  hình như lúc nào cũng   tự lượng sức ...   thật sự  ngờ, mấy con ch.ó con mèo   lợi hại đến ."
Lê Kiến Mộc lạnh nhạt   :
"Trước khi nhận vụ ,    đương sự vì    viện ?"
Vân Dật liếc mắt   con bà chủ, sắc mặt  cứng . Mất một lúc,   mới lên tiếng:
"Cô  chuyện ?"
Cô gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/215.html.]
Anh  im lặng vài giây,  chậm rãi :
"   kể qua..."
Dừng một chút, Vân Dật  tiếp tục, giọng điệu mang theo vài phần khó xử:
"  bọn họ từng  gì, nhưng chuyện  đến nước , chẳng lẽ chỉ vì mạng của mấy con ch.ó con mèo  c.h.ế.t mà bắt  sống  đền mạng ? Hơn nữa, những oán linh chó mèo  cũng quấy phá họ lâu như  , như ..."
Nói đến đây, giọng Vân Dật dần nhỏ ,  dám tiếp tục.
Lê Kiến Mộc lạnh nhạt liếc   một cái.
Thấy  khí  vẻ căng thẳng, con trai bà chủ, vốn  quen  Lê Kiến Mộc, lúc  mới nhớ  từng    nhắc đến cô.
"Lê đại sư,   những chuyện cha      đây khiến cô  ấn tượng  , cũng  việc họ  thật sự đáng khinh.  chúng    sai , chỉ cần cô cứu cha ,  xin hứa sẽ giám sát họ chặt chẽ, tuyệt đối  để họ g.i.ế.c hại động vật nữa. Cô xem như    ?"
Lê Kiến Mộc  trả lời, ánh mắt dừng  nơi cánh cửa phòng bệnh vẫn còn đóng kín.
Vân Dật  bên cạnh, sốt ruột :
"Lê đại sư, đám quỷ chó mèo bên trong  bắt đầu cắn nuốt lẫn . Nếu cứ chần chừ, chúng sẽ hóa thành lệ quỷ hoặc đại tà, đến lúc đó sẽ  còn lý trí nữa! Không chỉ bệnh nhân trong phòng  nguy hiểm, mà ngay cả  dân Bắc Thành cũng sẽ  ảnh hưởng. Chúng   thể để chúng tồn tại thêm nữa!"
Lê Kiến Mộc khẽ liếc  , giọng điềm tĩnh: "Ai gây ?"
Vân Dật im lặng. Nếu      tay kích động chúng, bọn chúng   trở nên hung hãn đến . Anh  cúi đầu, hổ thẹn :
" nợ cô một ,   chỉ cần  thể giúp  gì, cô cứ việc ."
Lê Kiến Mộc  đáp, chỉ nhấc chân bước về phía cửa phòng bệnh.
Cánh cửa mà  đó bao nhiêu  cố gắng mở đều  , lúc  chỉ cần một cú đẩy nhẹ của cô  mở  ngay.
Bên trong phòng bệnh  còn tiếng gào rú. Ông chủ tiệm đồ nướng vẫn   giường, thoi thóp.  ngoài ông  ,  thứ đều trở  bình thường.
Chỉ  một con mèo đen lười biếng cuộn  ở góc tường, đôi mắt tối đen sâu thẳm  chằm chằm Lê Kiến Mộc.
Cô bước đến,  xổm xuống, nhẹ nhàng chọc  bụng nó:
"Khó chịu lắm ?"
Con mèo  còn là nó nữa. Nó  hấp thụ quá nhiều oán khí, trở thành một thực thể quái dị do những linh hồn chó mèo  hành hạ đến c.h.ế.t hợp .  nó vẫn giữ hình dạng của một con mèo đen.
Mèo đen khẽ động râu, giọng  trầm thấp vang lên:
"Cô  thu  ?"
Lê Kiến Mộc nhướng mày. Thành tinh  ?