Đột nhiên, khóe mắt cô giật giật.
"Ra đây."
Bên cạnh  động tĩnh.
Lê Thanh Thanh tay chân luống cuống bước ,  gượng:
"Không ngờ  cảnh giác thật đấy."
"Tìm ?"
"Ờm... Không  sợ  đói bụng , nên mua ít đồ ăn cho ."
Cô   quanh quất, dáo dác tìm kiếm.
"Quỷ  ?"
Lê Kiến Mộc nhận lấy hộp sữa chua, bỗng nhiên hỏi:
"Trước đây  từng gặp ma ?"
Lê Thanh Thanh lắc đầu. "Chưa. Cũng  thể gặp  mà  ."
Lê Kiến Mộc trầm tư vài giây,  đó  dậy.
"Theo  đến một nơi."
Lê Thanh Thanh  hiểu chuyện gì, nhưng sự tò mò  lớn hơn.
Cuối cùng, cô  theo Lê Kiến Mộc rời khỏi trường,  đến một công viên nhỏ ở phía tây con đường đối diện.
Công viên   gần một công viên lớn khác. Vì thế, nó  bỏ hoang khá nhiều, đèn đường cũng mờ nhạt, ban ngày đôi khi   ghé qua, nhưng buổi tối hiếm ai bén mảng. Đa    thích đến công viên lớn náo nhiệt hơn.
Lê Kiến Mộc   cổng công viên nhỏ, bình thản :
"Cậu  ."
Lê Thanh Thanh mở to mắt:
"Cậu  định chơi   vứt bỏ  đây chứ?"
"Sẽ . Chúng  liên hệ qua WeChat. Nghe lời,  ."
Lê Thanh Thanh nửa tin nửa ngờ, lẩm bẩm:
"Công viên   từng đến , ngoài mấy bụi hoa thì  gì , thần bí cái gì  ..."
Dù , cô  vẫn ngoan ngoãn bước .
"Tiếp tục ."
"Cứ  thẳng."
Lê Thanh Thanh sải bước, dần biến mất khỏi tầm mắt của Lê Kiến Mộc.
Lúc , cô mở WeChat, gọi video call.
"Thấy gì xung quanh ?"
Lê Thanh Thanh chán nản lướt điện thoại, mắt  bốn phía một vòng  nhíu mày.
"Không  gì hết, rốt cuộc    gì thế?"
Lê Kiến Mộc   màn hình, nơi quỷ ảnh mờ nhạt đang chập chờn, khóe môi khẽ nhếch.
"Cậu cứ  yên đấy, đừng nhúc nhích,  sẽ qua ngay."
Lê Thanh Thanh trừng mắt.
"Thần kinh!"
Cô  liếc thấy khuôn mặt của Lê Kiến Mộc  màn hình, chợt nổi hứng nghịch ngợm, liền chụp   mở phần mềm chỉnh sửa ảnh. Chỉ vài thao tác, gương mặt thanh tú   biến thành đầu heo méo mó.
Lê Thanh Thanh  phá lên.  ngay  đó—
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/222.html.]
"Kỹ thuật PTS tệ quá, cháu gái  dùng chân  còn  hơn cô !"
"Ai   ,  bảo giờ  trẻ  chỉnh ảnh cho  ,  cô gái   sửa  khác  thế?"
"Có ý đồ  ,    chỉnh   thành đầu heo, đúng là kiểu  xanh điển hình!"
Lê Thanh Thanh lập tức cứng , mắt đảo loạn.
Những giọng  … gần quá!
Ánh đèn điện thoại yếu ớt chỉ chiếu  một  nhỏ. Cô  cẩn thận nhích từng bước,  bên trái,  bên —
"Rầm!"
Điện thoại rơi xuống đất.
"Má ơi! Ma!"
Cô  gào lên  ba chân bốn cẳng chạy thục mạng, chẳng buồn để ý phương hướng.
Một giọng  quen thuộc vang lên: "Ở đây."
Lê Thanh Thanh như vớ  cọc cứu mạng, lập tức nhào tới ôm chặt lấy Lê Kiến Mộc,  run rẩy  la hét: "Ma! Có ma! Đáng sợ lắm!"
Một giọng  già nua chậm rãi vang lên phía :
"Cô nhóc  đúng là   kính già yêu trẻ, chúng  hiền từ thế , đáng sợ chỗ nào?"
"Lại còn dám bịa đặt, rõ ràng là cô  chỉnh ảnh   khác ."
Mộng Vân Thường
"Đặt  thời của chúng , con gái mà la hét om sòm thế    mắng từ lâu !"
"Thôi  bà già, thời nay  như thời  ."
Lê Kiến Mộc vỗ nhẹ vai Lê Thanh Thanh, trấn an: "Không , đừng sợ."
Có lẽ do những linh hồn  ồn ào quá, phần nào  giảm bớt nỗi sợ, hoặc  thể vì Lê Kiến Mộc quá bình tĩnh, Lê Thanh Thanh dần  định .
Tuy nhiên, cô  vẫn bám chặt lấy  bạn cùng phòng,  dám  đầu.
 khi  ngước mắt lên, cô  c.h.ế.t sững.
Ngay  lưng Lê Kiến Mộc, cách  xa, mấy bóng ma mờ ảo đang tụ —
Có    ghế đá cũ kỹ,   tựa   cây,  kẻ  ngược đầu, tất cả đều chăm chú  sang đây.
"Lê… Lê Kiến Mộc, phía …" Giọng Lê Thanh Thanh run rẩy.
"Mình ."
Lê Kiến Mộc nhẹ nhàng gỡ tay cô  , nhưng Lê Thanh Thanh túm chặt  chịu buông.
Bất đắc dĩ, cô cúi  nhặt điện thoại  đất lên.
"Cô gái nhỏ  chính là   PTS   khác đúng ?"
"Trông xinh xắn thế mà chỉnh ảnh   thành đầu heo, đúng là ghen tị mà."
Mặt Lê Thanh Thanh đỏ bừng: "Mình…    ác ý! Với  chỉnh cũng đáng yêu mà,   ý chê  !"
"Hửm? Cô    chúng   chuyện ?"
"Nghe chứ! Không chỉ  mà còn thấy nữa, nếu   lúc nãy hoảng hốt bỏ chạy?"
"Khoan , cô gái bên cạnh trông  vẻ lạ lắm, chẳng lẽ     thở của Huyền Sư?"
Bọn ma  xì xào bàn tán.
Lê Kiến Mộc vốn  định đôi co, cô đến đây chỉ để xác nhận suy đoán của .
 đám quỷ  lâu lắm  gặp Huyền Sư, chúng bắt đầu vây lấy cô, chặn cả đường .
"Cô gái nhỏ, đừng giả vờ nữa, cô thấy  chúng  đúng ? Cô là Huyền Sư ?"
Lê Kiến Mộc đành  mở miệng: "Xin ,  quấy rầy  ."
"Ha ha,  là thật !"