Lê gia.
"Anh  bệnh ?! Ai   tiết mục với  chứ?!"
Lê Thanh Thanh thẳng tay ném chiếc gối ôm về phía đối diện.
Có một ông  là minh tinh rốt cuộc là trải nghiệm thế nào?
Lê Thanh Thanh: Quá thảm!
Lê Vấn Bắc dễ dàng bắt lấy gối, vẻ mặt vô tội:
"Sao em   đánh  cả? Công ty là   quản,  đại diện của  cũng là   tìm, gameshow  cũng là do  đại diện sắp xếp. Tính  đầu sỏ gây tội là  cả mới đúng!"
Lê Dịch Nam   liền bình tĩnh đẩy gọng kính:
"Anh   chuyện đó. Anh chỉ là tầng quản lý, mấy chương trình nhỏ thế   qua tay ."
Lê Thanh Thanh  hả hê:
"Vào giới ba năm mà vẫn là tân binh,  , 'nghệ sĩ nhỏ'. Anh đúng là cùi bắp, uổng phí  cả đầu tư bao nhiêu tài nguyên."
Lê Vấn Bắc trừng mắt:
"Mọi  đều bắt nạt ! Mẹ! Mẹ xem bọn họ !"
"Được , đừng ồn nữa, ăn chút trái cây ."
Người phụ nữ trung niên, tuổi  ngoài năm mươi nhưng vẫn giữ  nét dịu dàng thanh tú, nhẹ nhàng đặt một bát canh màu trắng sữa  mặt Lê Vấn Bắc:
"Uống , đây là canh dưỡng sinh  đặc biệt nấu,   cho vết thương của con."
Lê Vấn Bắc nhăn mặt:
"Mẹ, con khỏi hẳn  mà."
Mộng Vân Thường
Hoắc Uyển chỉ mỉm   ,   một lời.
Lê Vấn Bắc nhát gan, đành  nhắm mắt bịt mũi, ngoan ngoãn uống hết bát canh  hương vị kỳ lạ .
Người nào  thể ngờ rằng, đường đường là phu nhân Lê gia   thích châu báu lụa là, mà chỉ đam mê nấu mấy món canh dưỡng sinh?
Tạm thời  bàn tới hương vị  , nhưng hiệu quả thì khỏi  , đúng chuẩn “cơm  nấu”. Uống  là da dẻ trắng nõn, béo tròn như heo con.
Thấy   mặt  uống sạch bát canh, Hoắc Uyển hài lòng gật đầu.
"Thanh Thanh , Vấn Bắc  nhận chương trình  . Anh cả con thì bận,  ba con còn  về, con giúp thằng bé một chuyến ."
Lê Thanh Thanh thở dài:
"Mẹ,   con   giúp, nhưng  cũng  quan hệ của con và  hai mà. Người  tham gia chương trình về tình  thì lúc nào cũng tương  tương ái, còn con với  ? Mới  ba câu là  thể lao  đánh  ! Đến lúc đó, lỡ phát sóng  ngoài, công việc của    khi xuống dốc  phanh. Chưa kể, nếu tin đồn  em đấu đá truyền , cổ phiếu công ty  khi cũng tụt dốc theo luôn."
Lê Vấn Bắc lập tức giơ tay thề: "Anh nhường em! Lần  tuyệt đối  cãi  với em!"
Lê Dịch Nam  bên cạnh, giọng điềm nhiên: "Công ty   và cha lo,   ảnh hưởng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/225.html.]
"Anh cả! Rốt cuộc   về phe ai ?" Lê Thanh Thanh tức giận  sang trừng mắt.
Lê Dịch Nam  nhạt: "Em giúp nó ,   nó chắc chắn sẽ nhường em."
...Có gì đó  mờ ám.
Lê Thanh Thanh  hai   của  đầy nghi hoặc.  dù  dò xét thế nào, cả hai vẫn chỉ    mà  hề giải thích.
Cô cau mày suy nghĩ một hồi, cuối cùng hắng giọng, đưa  mấy yêu cầu, bắt Lê Vấn Bắc chịu một trận “hành hạ”  trò, mới chịu gật đầu đồng ý.
"Thời gian  kỳ đầu tiên chắc là  dịp Quốc khánh. Đến lúc đó   vặn dưỡng thương xong, trường em cũng cho nghỉ,  mỹ!" Lê Vấn Bắc sung sướng .
Lê Thanh Thanh chỉ hừ nhẹ một tiếng,  thèm đáp.
Chiều hôm , khi tan học, trời  sẫm tối.
Lê Kiến Mộc  tới khu nhà trọ tìm Lý Muội.
"Sư phụ,  tới  ạ?" Vừa thấy , Lý Muội  vui vẻ chào đón, vội vàng khoe: "Sư phụ, con   thể  lưu loát quyển sách  !  mà vẫn còn vài chỗ  hiểu lắm, hôm nay   thể giảng cho con ?"
Lê Kiến Mộc gật đầu: "Không vội,  tiên theo  đến một nơi ."
Nghe , Lý Muội nhanh chóng đặt sách xuống, hỏi với vẻ  do dự: "Sư phụ...    chuyện gì cần xử lý  ạ?"
Dù  tiếp xúc với thế giới  một thời gian, cô vẫn  thể thản nhiên  về mấy chuyện ma quái.
Lê Kiến Mộc   gì thêm, chỉ khẽ gật đầu.
Lý Muội vội chạy  phòng thu dọn đồ.
Trong  thời gian ngắn ngủi, căn phòng trọ nhỏ bé   cô nhét  ít đồ đạc.
Ngoài mấy vật dụng sinh hoạt, còn   nhiều sách nhập môn huyền học mà cô tự mua, dù  đó Lê Kiến Mộc  cho phép. Thêm  đó, còn  giấy vàng, chu sa và nhang mà  từng dùng, cô cũng  mua dự trữ sẵn.
Chỉ chốc lát , cô  gọn gàng khoác lên lưng một chiếc ba lô nhỏ.
Lê Kiến Mộc lướt mắt qua, nhận  ba lô   giống kiểu dáng của .
"Sư phụ, xong , chúng   thôi!" Lý Muội nở nụ  rạng rỡ.
Lê Kiến Mộc  nhếch môi,  đó dẫn cô  công viên nhỏ gần trường.
Ở ngã rẽ khu nhà trọ, Hàn Không   đợi từ lâu.
Lý Muội  trông thấy ông , lòng bất giác run lên.
Lần , vì  bà ngoại ở bên cạnh, cô chỉ lo trò chuyện với bà nên  quá để ý tới khác biệt giữa  và ma.    thì khác.
Dù , cô vẫn cố gắng giữ bình tĩnh, nắm c.h.ặ.t t.a.y để  lộ vẻ sợ hãi, còn nỗ lực tỏ  tự nhiên, chủ động chào hỏi:
"Chào Hàn ."
Hàn Không  nhẹ, đáp : "Chào cháu."
Phù...