Từ văn phòng phó chủ nhiệm bước    bao xa, Lê Kiến Mộc  thấy một bóng   chờ ở chỗ rẽ.
Phương Nguyệt khoanh tay  ngực, mặt âm trầm  cô chằm chằm:
"Không ngờ cô  âm hiểm như ! Ghi âm ? Được lắm, Lê Kiến Mộc,  nhớ kỹ cô ! Cô cứ đợi đó cho !"
Dứt lời, cô   ngoắt  bỏ .
Lê Kiến Mộc  yên tại chỗ, trong mắt thoáng hiện lên sự nghi hoặc.
Vậy là chờ cô lâu như thế, chỉ để  một câu đe dọa thôi ?
Không hiểu nổi lối suy nghĩ của  trẻ thời nay.
Chiều hôm đó, Vân Dật đến tìm cô.
Lần ,    nhắn tin  để xác nhận cô   tiết học  mới đến.
Cả hai hẹn gặp ở tiệm  sữa bên cạnh quán nướng hôm .
Lê Kiến Mộc cũng hiểu ý đồ   của  .
Quán nướng   vị trí đắc địa gần trường học, dù tiếp tục  ăn  chuyển đổi mô hình cũng  thể kiếm lời. Nhà ở thì  càng dễ giải quyết, vì bất động sản ở Bắc Thành  bao giờ sợ ế. Xem  gia đình chủ quán nướng  lo liệu xong tiền.
Quả nhiên, khi đến nơi, cô thấy con trai ông chủ quán nướng đang chờ sẵn.
Mới mấy ngày ngắn ngủi,  đàn ông trẻ tuổi trông già  vài phần,  mặt  chút phong sương, nhưng tinh thần  vẻ vẫn .
Cha     đến, chỉ     ở đây. Vừa thấy Lê Kiến Mộc,     :
"Đại sư, tiền   chuẩn  đủ . Cô   tới ngân hàng kiểm tra ?"
Lê Kiến Mộc cầm lấy thẻ ngân hàng, đáp nhẹ:
"Không cần,  tin ."
Người đàn ông chỉ ,   gì thêm.
Lê Kiến Mộc    một lát  hỏi:
"Kế tiếp định  gì?"
Anh  nhún vai:
"Gây dựng sự nghiệp thôi. Thật   vẫn luôn  tự  một cái gì đó, nhưng  đây cha   cứ   chọn một công việc  định, họ bảo tự kinh doanh quá rủi ro. Bây giờ thì  còn đường lui nữa, cũng là cơ hội để thử một . Nếu thành công,  sẽ nhanh chóng trả nợ cho cô."
Lê Kiến Mộc khẽ nghiêng đầu, hỏi tiếp:
"Vậy nếu thất bại thì ?"
Người đàn ông im lặng trong giây lát,  đó  nhạt:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/239.html.]
"Thì  ngoài bày quán, bán hàng rong cũng . Dù  ở Bắc Thành , chỉ cần chịu khó, kiểu gì cũng kiếm  tiền. Hồi  cha   cũng từ một quán nhỏ mà gây dựng lên,   sợ khổ."
Lê Kiến Mộc khẽ gật đầu.
Người đàn ông  hành động dứt khoát,  khi bán nhà xong liền đưa cho cô một tấm thẻ ngân hàng, bên trong  đúng 10 triệu. Còn  hơn 2 triệu,   giữ  để lo liệu công việc riêng.
Số tiền   ít, nhưng giữa Bắc Thành – nơi hàng vạn  chen chúc tìm cơ hội – cũng chẳng thể xem là quá nhiều. Có trụ vững  , vẫn  xem tạo hóa của chính  .
Lần  tới đây, ngoài việc đưa tiền cho cô,   còn  một chuyện quan trọng khác: lo liệu việc cho thuê  tiệm đồ nướng bên cạnh. Nói vài câu đơn giản,   vội vã rời .
Người   khỏi, Vân Dật lập tức thò đầu sang, hạ giọng hỏi:
“Người  cũng  tệ lắm đúng ?”
“Ừm.” Lê Kiến Mộc cầm ly  sữa, nhàn nhạt đáp.
Nếu    thấy tướng mạo   vẫn còn chút chính trực, cô  chẳng dừng  ở con  10 triệu, mà còn khiến    trả thêm cái giá đắt hơn.  thôi, ai bảo cô cũng  cho   một cơ hội   cuộc đời chứ?
Vân Dật thấy cô  phản ứng nhiều, bỗng nhiên nhớ  một chuyện, cẩn thận hỏi:
“ … Con mèo đen đó  ?”
“Ra ngoài chơi .”
“Cái gì?! Đó là miêu quỷ đấy! Nó còn mạnh hơn nhiều  nữa!” Vân Dật hoảng hốt, suýt nữa bật thốt lên. Xung quanh  mấy vị khách trẻ tuổi   ,   vội vàng   hổ, hạ giọng  tiếp:
“Đại lão,   nó c.h.ế.t  thảm, nhưng dù  cũng là quỷ mà! Lỡ  nó nổi hung tính, g.i.ế.c  thì ?!”
Lê Kiến Mộc vẫn bình thản như cũ: “Yên tâm,   chuyện đó . Nó chỉ   thành tâm nguyện.”
Mộng Vân Thường
Con mèo đen   chỉ đơn thuần là một linh hồn, mà là sự tích tụ của  nhiều chấp niệm và oán khí từ mèo, chó  chết. Một  trong đó là động vật hoang, nhưng phần lớn đều  chủ nhân.
Nó  tự   thăm chủ nhân  , đồng thời cũng   những con vật khác, mang theo oán khí tìm đến chủ cũ của chúng.
Đương nhiên, cô  hạ cấm chế lên nó, chuyện Vân Dật lo lắng tuyệt đối  thể xảy .
Nghe , Vân Dật thở phào nhẹ nhõm:
“Vậy thì ,  thì …”
  nhanh,    trở nên ngượng ngùng,  chút rụt rè:
“Thực     đến… chủ yếu là để cảm ơn cô. Hai  , cô đều giúp ,  nợ cô hai ân tình lớn. Sau  nếu cô cần giúp gì, chỉ cần   , tuyệt đối  từ chối!”
Lê Kiến Mộc lặng im giây lát, bỗng hỏi:
“Nói   ,  hôm đó   tìm  trong sư môn giúp đỡ?    Huyền Ý Môn cũng khá nổi tiếng mà.”
Đôi mắt Vân Dật chợt trở nên vi diệu,  mặt thoáng qua một tia  hổ:
“ đang trong thời gian rèn luyện bên ngoài,  thể xin sự giúp đỡ từ sư môn. Nếu  sẽ  tính là thất bại,  nhốt trong cánh cửa tu ba năm mới   ngoài…”