"Không   đây em   ăn hải sản ? Nhà hàng  cũng khá , ăn xong còn tiện  xem phim nữa. Là bộ phim em kể với  mấy ngày  đó."
Chu Tuấn Ngạn  rõ thời khóa biểu của Lê Thanh Thanh, hiểu rằng buổi chiều cả hai   tiết học.
Quả nhiên, Lê Thanh Thanh   thì hài lòng.
Lê Kiến Mộc chống tay lên bàn, ánh mắt bình tĩnh  đối phương:
"Trong điện thoại    chuyện tìm , là chuyện gì?"
"À đúng !" Chu Tuấn Ngạn vỗ trán,  đó huých khuỷu tay  Yến Đông Nhạc –  từ nãy đến giờ vẫn lặng thinh  cạnh . "Chị, chị xem giúp  em ! Giấc ngủ của   dạo    lắm,  chỉ  mất ngủ nửa đêm mà còn  linh tinh. Quầng thâm mắt rõ rành rành luôn kìa! Em nghi ngờ   quỷ đè, chị xem giúp !"
Lê Kiến Mộc: "..."
Chuyện …  chút quá đáng .
Cô  sang  Yến Đông Nhạc, giọng điệu  chút nghi hoặc:
"Anh, quỷ đè á?"
Nếu thật sự  con quỷ nào đó đè giường  , chắc cũng  than trời than đất mất thôi.
Yến Đông Nhạc lắc đầu, giọng điềm nhiên:
"Không . Chỉ là gần đây công việc bận rộn nên giấc ngủ  , quầng thâm xuất hiện cũng bình thường thôi. Tuấn Ngạn lo lắng quá nên cứ khăng khăng kéo  tới đây để chị xem thử."
Chu Tuấn Ngạn  phắt , ánh mắt tràn ngập vẻ  thể tin  mà  chằm chằm Yến Đông Nhạc:
"Cậu! Không  là  …"
Chưa kịp  hết câu, chân    Yến Đông Nhạc giẫm mạnh một cái.
Chu Tuấn Ngạn nghiến răng, suýt nữa hét lên vì đau.
Anh    út bằng ánh mắt đầy oán trách.
Rõ ràng lúc nãy khi  thấy  gọi điện cho Thanh Thanh, Yến Đông Nhạc  bảo  mời cả Lê Kiến Mộc  ăn cùng. Thậm chí lúc đó, vì thắc mắc nên    hỏi :
"Vì   rủ cả Lê Kiến Mộc?"
Khi , Yến Đông Nhạc chỉ xoa cổ, lơ đãng đáp:
"Gần đây ngủ  ngon, cứ  cảm giác như  quỷ đè. Không  Lê Kiến Mộc là Huyền Sư ? Nhân tiện gọi cô  đến ăn cơm, tiện thể nhờ cô  xem giúp."
Thế mà bây giờ,   đến ,   phủ nhận?
Chu Tuấn Ngạn cảm thấy bản   hiểu rõ  út  lắm.  đối diện với ánh mắt u ám cùng lực giẫm mạnh đến phát đau ,    dám vạch trần.
Thế nên chỉ  thể gượng  phụ họa:
"  đó! Đều tại em lo lắng cho  nên mới nhờ chị xem giúp. Chị  xem, gương mặt   tái nhợt thế , quầng thâm thì đậm, lỡ   quỷ kiều diễm quấn lấy thì ?"
Lê Kiến Mộc nhướng mày, rõ ràng     trò vờ vịt của hai .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/364.html.]
Cô chỉ  nhẹ, lắc đầu:
"Không  quỷ kiều diễm nào cả. Có thể là do nguyên nhân khác thôi."
Chu Tuấn Ngạn chớp mắt, lập tức đổi hướng suy đoán:
"Ồ,    là  quỷ quấn, chẳng lẽ…  lén  bạn gái , thận hư hả? Nếu thế thì nên  khám trung y…"
Lời còn  dứt, một cơn đau buốt truyền đến từ chân.
Chu Tuấn Ngạn đau đến mức suýt nữa bật thốt lên, nhưng vì e ngại ánh mắt của Yến Đông Nhạc nên chỉ  thể nghiến răng nhịn. Âm cuối phát  nhỏ như tiếng muỗi kêu, kéo dài một cách đáng thương.
Lê Kiến Mộc và Lê Thanh Thanh  đối diện,  cảnh tượng  mà cũng cảm thấy đau giùm.
Mà  gây   chuyện vẫn giữ nụ  lịch thiệp  môi, bộ âu phục phẳng phiu toát lên vẻ nhã nhặn như quý ông.
Thậm chí đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của hai cô gái,  vẫn ung dung rót nước chanh cho họ, phong thái bình tĩnh như  từng  chuyện gì xảy .
…
Sau bữa trưa, Chu Tuấn Ngạn nôn nóng kéo Lê Thanh Thanh  xem phim.
Rạp chiếu phim ngay tầng  nhà hàng, bên ngoài thang máy còn dựng một tấm poster quảng bá phim mới  rạp.
Lê Kiến Mộc liếc qua, ánh mắt  một poster thu hút, bước chân cũng theo đó mà chững .
Chu Tuấn Ngạn  đầu  với Yến Đông Nhạc:
"Cậu,  rảnh thì về công ty  . Chúng cháu   xem phim."
Yến Đông Nhạc gật đầu:
"Hai đứa cứ ,  cần để ý đến ."
"Vậy Thanh Thanh, chị, chúng  lên lầu thôi!"
Lê Kiến Mộc xua tay:
"Hai em   , chị  xem phim ."
Lê Thanh Thanh  do dự:
" mà từ đây về trường còn xa lắm, chị định về một  ? Hay là cùng   xem phim luôn !"
Mộng Vân Thường
Cô    vươn tay  kéo cánh tay Lê Kiến Mộc.
Yến Đông Nhạc  bên cạnh thấy , ánh mắt khẽ d.a.o động, chân theo phản xạ bước lên một bước,  đó cất giọng chậm rãi:
"Hai đứa cứ  ,  sẽ đưa cô  về trường."
"Hả?"
Chu Tuấn Ngạn và Lê Thanh Thanh liếc , trong lòng đều  chút nghi hoặc.