"Hơn nữa, rằng khi chết, con sẽ bước một thế giới khác – nơi tranh đấu, phân biệt giai cấp, ai tổn thương ai, cũng ai tổn thương. Mọi đều bình đẳng, đơn giản, thuần khiết, thể bắt đầu từ đầu."
"Hắn tôn trọng sự lựa chọn của mỗi . Hắn chỉ thể đạt sự giải thoát và niềm vui thực sự theo đúng nghĩa!"
Tiêu Thành cau mày, cuối cùng nhịn mà lên tiếng trách cứ:
"Lúc mà cô vẫn còn giúp cho ? Nếu chuyện xảy ngoài đời, chẳng là tà giáo ? Hắn chính là thủ lĩnh của một giáo phái tà ác, đáng xử bắn!"
Tôn Đan Đan vui, trừng mắt :
"Hắn hại ai? Quyết định là do mỗi tự lựa chọn, tại đổ cho ?"
Tiêu Thành lạnh:
"Cô tin đến , thế thì tài khoản Weibo của ? Chẳng sẽ tuyên truyền ? Chẳng sẽ giúp cô phanh phui tội ác của Chung Thần ? Vậy tại đến giờ tìm nổi một dấu vết?"
Tôn Đan Đan thoáng sững .
Lê Kiến Mộc chậm rãi lên tiếng:
"Cô ở trong nhóm đó suốt hai tháng. Cô từng thấy ai nhờ động viên mà vượt qua khủng hoảng tinh thần và rời nhóm trong bình an ? Hay là tất cả bọn họ, cuối cùng đều lựa chọn cái gọi là 'giải thoát'?"
Sắc mặt Tôn Đan Đan tái nhợt, dường như nhận điều gì đó.
Trong suốt hai tháng qua, cô từng chứng kiến nhiều rời , rằng họ sẽ ‘tới thế giới mới’. bây giờ nhớ , một ai thực sự về với cuộc sống bình thường.
Cô từng ít câu chuyện về những thành viên trong nhóm, nhưng liệu tất cả bọn họ đều tuyệt vọng đến mức còn cách nào khác ngoài tự sát?
Suy nghĩ khiến sống lưng cô ớn lạnh.
Không khí trong phòng bỗng trở nên nặng nề.
Lúc , Tiểu Khâu vẫn luôn bám sát bên cạnh Lê Kiến Mộc, nhưng ánh mắt thì lén lút liếc về phía Yến Đông Nhạc.
Trong đôi mắt to tròn của bé là sự tò mò xen lẫn nghi hoặc.
Cậu bé tưởng rằng ai nhận , nhưng thực chất, tất cả mặt đều vô cùng tinh tường, chỉ là do Tiểu Khâu còn nhỏ nên để ý quá nhiều.
Yến Đông Nhạc đặt cốc nước xuống, tiếp tục xem tài liệu vụ án.
Bỗng nhiên, Tiểu Khâu nhảy khỏi ghế, chạy bếp ôm một bình nước thủy tinh . Cậu bé rón rén bước tới bên cạnh Yến Đông Nhạc, cẩn thận rót đầy ly nước của .
Yến Đông Nhạc sững sờ, ngước mắt lên.
Tiểu Khâu ôm chặt bình nước trong lòng, cơ thể nhỏ bé thẳng mặt , cẩn trọng đầy mong đợi.
"Chú, uống nước ạ."
Yến Đông Nhạc bé lâu, cuối cùng vẫn vươn tay cầm lấy ly nước, uống một ngụm khẽ :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/368.html.]
"Cảm ơn."
Đôi mắt Tiểu Khâu lập tức cong lên, nụ rạng rỡ như ánh mặt trời.
Cậu bé thích chú .
Thậm chí còn thích hơn cả chị Lê!
Trên chú một loại khí tức dễ chịu, khiến bé cảm thấy thoải mái hơn bao giờ hết.
Ngay đó, Tiểu Khâu hồn nhiên xuống bên cạnh Yến Đông Nhạc, đôi chân nhỏ xíu đung đưa, trông vô cùng vui vẻ.
Yến Đông Nhạc chút quen, dịch sang bên cạnh, nhưng bé lập tức nhích tới gần hơn.
Anh khẽ nhíu mày.
Anh vốn thích trẻ con phiền phức, đặc biệt là những đứa trẻ khái niệm về cách cá nhân.
hiểu , tiếp tục tránh nữa.
Mộng Vân Thường
Lê Kiến Mộc lặng lẽ quan sát, trong lòng thoáng ngạc nhiên.
Cô Yến Đông Nhạc là kiêu ngạo và luôn giữ cách với khác, dù che giấu thế nào cũng thể đổi bản tính đó.
đối với Tiểu Khâu, cảm giác bài xích ít nhiều.
Chẳng lẽ... là vì nhận phận đặc biệt của bé?
Cô trầm ngâm, nhưng kịp suy nghĩ sâu thêm thì Tôn Đan Đan lên tiếng:
"Tài khoản QQ của , các cứ mang kiểm tra! sợ! Nếu tra tài khoản avatar màu đen như , các sẽ dối!"
Lê Kiến Mộc lấy tinh thần, gật đầu:
"Được, chúng sẽ cho chuyên gia điều tra. cô để ý , trong một đêm, cả tài khoản Weibo lẫn nhóm QQ đều biến mất. Điều nhất thiết là do hacker, thể là dùng tà thuật để xóa sạch dấu vết."
Tiêu Thành nhíu mày, khó hiểu hỏi:
"Tà thuật cũng thể vận hành qua mạng ?"
Lê Kiến Mộc mỉm :
"Khoa học kỹ thuật còn phát triển , thì thuật pháp cũng thể tiến bộ theo thời đại."
"Vậy để điều tra?"
Lê Kiến Mộc thu nụ , nghiêm túc :
"Trước mắt, hãy xử lý chuyện của Tiểu Khâu . Cần nhanh chóng giải quyết vấn đề giám hộ và định hộ khẩu của thằng bé. Ngoài , theo dõi sát Chung Thần. linh cảm... và nhóm QQ đó thể đồng bọn."