Chung Thần siết chặt cánh tay, nơi đó hằn lên những dấu răng sâu hoắm, đen kịt. Không chậm trễ,   nhanh chóng lấy  một bình nước thuốc nhỏ từ phía  xe.
Chất lỏng bên trong trong suốt,  màu,  mùi, nhưng khi nắp  mở, một mùi thơm nhẹ nhàng lan tỏa.
Anh  đổ nước thuốc lên vết cắn. Chỉ trong chốc lát, vết thương đen sì dần biến thành những đốm nhỏ,  đó   khôi phục như  từng  gì xảy .
"Hửm? Đây là thứ gì thế? Thật thần kỳ!"
Chung Thần giật b.ắ.n , cả cơ thể cứng đờ.
Giọng  ... phát  từ ?
Anh  trợn tròn mắt,  quanh xe,   ngó  bên ngoài.
Không  ai cả.
Xung quanh im lặng đến mức  thể  rõ tiếng gió thổi.
 giọng   , rõ ràng là giọng trẻ con, hơn nữa còn là giọng con trai.
Là một  nuôi tiểu quỷ, Chung Thần hiểu  rõ thế giới   vô  thứ  thể  thấy bằng mắt thường.
Lông tơ   dựng . Không chút do dự,   móc từ trong túi  một cái bọc nhỏ, mở vội. Bên trong là một lá bùa bình an, thoáng tỏa  linh khí nhàn nhạt.
Chung Thần giơ bùa về phía ghế phụ,   quét mắt qua hàng ghế , cảnh giác quát lớn:
"Đi! Tránh xa  ! Ta  đại sư che chở, đừng  tùy tiện  gần! Nếu , đám cô hồn dã quỷ các ngươi đều sẽ hồn phi phách tán!"
Trong xe vẫn im lặng.
Anh  nuốt nước bọt, căng thẳng đến cực điểm.
 ngay khi   nghĩ rằng thực sự là quỷ, và con quỷ      dọa sợ bỏ , thì  ghế phụ lặng lẽ thò  một cái đầu rắn nhỏ.
Thân rắn quấn quanh ống thép của ghế phụ, đầu rắn tò mò ló , chỉ to cỡ ngón cái. Đôi mắt lạnh lùng của nó ánh lên vẻ hiếu kỳ.
"Anh đang  với  ?"
Cả  Chung Thần cứng đờ, mồ hôi lạnh túa  như mưa.
Con rắn nhỏ dường như  hề để ý đến sự sợ hãi của  , còn nghiêm túc sửa lời:
" mà  nhầm . Tráng Tráng   cô hồn dã quỷ. Tráng Tráng là linh xà."
Nó nghiêng đầu, mắt chớp chớp.
"Sao    gì? Vì    sợ hãi? Vừa   còn dám  chuyện với quỷ cơ mà,  bây giờ  sợ ?"
Dù gì nó cũng  thực thể cơ mà!
Chung Thần rúc sát  cửa xe, ngón tay run rẩy, lén chạm lên chốt cửa.
"Anh  chạy trốn ?" Tráng Tráng nghiêng đầu, tiếp tục hỏi, giọng đầy thắc mắc. " mà Tráng Tráng   ý  hại . Vì     chạy trốn?"
Ngón tay Chung Thần đông cứng  một chút,  đó lau mồ hôi  trán:
"Mi... mi  cái gì?"
"Ừm,   thể xem lọ nước thuốc   ?"
Chung Thần vội gật đầu như gà mổ thóc. "Có...  thể!"
"Anh đúng là  !" Tráng Tráng hớn hở khen ngợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/370.html.]
Mộng Vân Thường
Ngay  đó,  ánh mắt  thể tin nổi của Chung Thần,  rắn nhỏ xíu bỗng kéo dài thành một mét. Đuôi rắn vươn , mở ô vuông  mặt  , cuốn lấy chai nước thuốc.
Cái đuôi thon nhọn khéo léo cạy nắp lọ. Mùi thơm nhẹ nhàng   nữa lan tỏa trong xe.
Tráng Tráng vươn đầu rắn, hít một  thật sâu, vẻ mặt như đang tận hưởng.
 ngay  đó, đôi mắt nó lóe lên một tia kinh ngạc.
"Linh khí  dồi dào… Còn  cả… dầu thi thể?"
Đầu rắn đột nhiên giật mạnh về phía , giọng  đanh .
"Anh g.i.ế.c ! Anh là kẻ !"
Cùng lúc đó, cái đầu rắn vốn chỉ to bằng quả trứng gà, bỗng nhiên phình lớn bằng quả bóng rổ. Khi mở miệng  chuyện, hai chiếc răng nanh sắc nhọn lộ , sáng loáng  ánh đèn xe.
Chung Thần sợ hãi hét lên, tay run lẩy bẩy mở cửa xe.
Anh  cuống cuồng lao  ngoài,  chạy  la lớn:
"Cứu mạng! Cứu mạng a—!"
"Đừng chạy! Kẻ ! Đứng !"
Dưới ánh đèn đường,  con phố rộng lớn, một  đàn ông bất ngờ lao  khỏi xe, hoảng loạn chạy thục mạng về phía .
Nếu  kỹ,  thể thấy một con rắn nhỏ cỡ chiếc đũa đang bám sát phía   .
 trong ánh sáng mờ nhạt của đèn đường và camera giám sát, nếu  quan sát kỹ thì gần như  thể nhận  nó.
Người đàn ông phía  dường như hoảng loạn đến mức mất trí, chạy ngày càng nhanh.
Cuối cùng, do   đường,   hoảng hốt lao thẳng về phía hồ nước trong công viên đối diện…
…
Trong khi đó, ở một nơi khác.
Một bé gái nhỏ nhắn, mặc chiếc váy trắng bồng bềnh, tay cầm xiên kẹo hồ lô,    vui vẻ hát líu lo.
"Một, hai, ba… mười sáu! Chính là nơi !"
Cô bé đếm ngón tay, nhảy chân sáo tiến  cửa chung cư.
Cánh cửa đóng chặt.  cô bé  hề do dự, cứ thế lao thẳng .
Chỉ là—
"Bịch!"
Ngay khi cơ thể nhỏ nhắn sắp chạm  cửa, một lực mạnh đột ngột đánh bật cô bé  ngoài.
"A...!"
Cô bé  phịch xuống đất, ngơ ngác  cánh cửa chung cư  mặt.
Rất lâu , đôi mắt trong veo bỗng nhiên ánh lên tia hung dữ.
Cô bé chậm rãi  dậy, một làn khói đen dày đặc bốc lên quanh .
Há miệng thật to, lộ  hàm răng trắng hếu, giọng  non nớt nhưng đầy ác ý vang lên:
"Không ai  thể ngăn cản Hoan Hoan...! Tất cả... đều  chết! Đều  giết!"