Khán giả trong phòng phát sóng  quá quen với kiểu đùa giỡn  của  . Rất nhanh, hàng loạt quà tặng xuất hiện  màn hình, hiệu ứng nổ tung thu hút sự chú ý của cả nhóm bạn  cùng.
Lê Thanh Thanh cùng mấy  khác cũng tò mò chạy tới xem.
Trên màn hình, Vương Cát cuối cùng  sắp xếp xong  thứ.
Anh  đặt lư hương sang một bên, ba bát cơm xếp thành hàng ngay ngắn  mặt.
Quỳ xuống đất,   nhếch mép :
"Được ,  ,  sắp bắt đầu đây! Nhớ theo dõi cẩn thận nhé! Haizz, nhang hôm nay thơm thật,  tin quỷ hồn chắc chắn sẽ thích ha ha ha ha!"
Nói xong,   cầm một đôi đũa dùng một , bắt đầu gõ  thành bát sứ.
Trong  gian hoang vu, tiếng "cốc cốc" vang lên  nhịp điệu, đều đều như đang gọi thứ gì đó từ cõi âm u…
Vương Cát rung đùi đắc ý, mặc dù thái độ  phần tùy tiện, nhưng động tác gõ bát   đều đặn,  hề  gián đoạn.
Gió đêm lướt qua, mang theo  lạnh. Chiếc lư hương đặt bên cạnh khẽ tỏa  làn khói trắng mỏng manh, lặng lẽ bay về phía  mà  hề nghiêng lệch.
Tiêu Thành nheo mắt  màn hình, thắc mắc:
"Người  đang  gì thế? Sao  đặt cơm xuống đất?"
Chu Tuấn Ngạn suy nghĩ một lát  chợt nhớ  điều gì đó:
"Gọi hồn ?  nhớ hình như từng thấy phong tục  ở  đó ."
Tôn Đan Đan tò mò, mắt dán chặt  màn hình:
"Trời ạ, còn  kiểu phát sóng trực tiếp như  ? Thật sự  thể gọi quỷ đến ? Sao      chứ?"
Lời còn  dứt, Lê Thanh Thanh đột nhiên hét lên kinh ngạc:
"Ôi trời ơi! Nhiều quá!"
Mọi  trong phòng giật , lập tức  sang  cô .
Chu Tuấn Ngạn nhíu mày, vươn tay chạm  trán Lê Thanh Thanh, nghi ngờ hỏi:
"Cái gì nhiều cơ?"
Lê Thanh Thanh trợn to mắt, chỉ tay  màn hình, giọng lạc :
"Quỷ! Đầy màn hình  là quỷ! Nhiều lắm! Thật sự  nhiều!"
Nghe đến đây, trái tim   thoáng run lên. Họ vội vàng  chằm chằm  màn hình phát sóng trực tiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/428.html.]
Thế nhưng, dù  thế nào,  mắt họ vẫn chỉ là hình ảnh của Vương Cát đang  giữa cánh đồng, nhắm chặt mắt, đắm chìm trong việc gõ bát.
Ngoài , chẳng  bất kỳ ai khác xuất hiện  màn hình.
Chỉ  đồng ruộng tối đen, những ngôi mộ đất thấp thoáng và miếu nhỏ ẩn hiện trong màn đêm, tất cả gộp  khiến khung cảnh trở nên quỷ dị.
 đối với những  từng xem qua vô  bộ phim kinh dị, cảnh tượng   đủ đáng sợ để khiến họ khiếp đảm.
Chỉ trừ một nhóm —Lê Kiến Mộc và những   thể  thấy điều mà  khác  thể thấy.
Trong mắt họ, màn hình phát sóng trực tiếp   khác biệt.
Tràn ngập những bóng quỷ chen chúc, lấn át cả khung hình.
Có những con quỷ  bên lư hương, tham lam hít lấy làn khói nhang mong manh.
Có những con khác cúi xuống bát cơm, gấp gáp nhét từng ngụm  miệng.
Hai con quỷ nhỏ tinh nghịch còn vươn tay, hứng thú chọc   Vương Cát.
Mỗi  chạm , hai vai của Vương Cát  phủ thêm một lớp bụi mờ, như thể đang  một làn sương dày đặc bao phủ. Chỉ trong chốc lát, đôi vai của    gần như   chìm trong một màn sương u ám.
Lê Kiến Mộc dời ánh mắt,  về phía nữ quỷ đang  tựa   cây gần miếu Nương Nương.
Mộng Vân Thường
Cô  mặc một chiếc váy hoa kiểu cổ, hai tay khoanh  ngực, lặng lẽ quan sát Vương Cát và đám quỷ xung quanh với ánh mắt âm trầm.
Tiểu Khâu kéo nhẹ tay áo Lê Kiến Mộc, thì thầm:
"Chị, cô gái  trông  vẻ  lợi hại… Cô  là lão đại của đám quỷ  ?"
Lê Kiến Mộc lắc đầu:
"Chưa chắc.  trong  bọn họ, cô  là kẻ  đạo hạnh cao nhất."
Cô trầm ngâm quan sát một lúc   tiếp:
"Nếu đoán  lầm, cô  chính là thần âm  thờ phụng trong miếu Nương Nương."
Tiểu Khâu nghiêng đầu:
"Thần âm là gì ạ?"
Lê Kiến Mộc kiên nhẫn giải thích:
"Miếu thờ cũng  phân chia âm dương. Nếu thờ các vị thần chính thống như Thần Tài, Nguyệt Lão  Thổ Địa, thì đó là miếu dương.
  một  nơi  thờ linh vật hoặc quỷ quái, những nơi đó  gọi là miếu âm."