Bên cạnh một  và một quỷ… còn  thêm một quỷ nữa.
Trương Xảo Nhi.
Lê Kiến Mộc liếc mắt  cô ,  đó bước .
Tạ Địch ngạc nhiên hỏi: "Lê đại sư,  cô  tới đây?"
Hàn Không cũng ngẩn : "Tiểu Lê? Hôm nay là thứ Hai mà, cháu   học ?"
Giọng Lê Kiến Mộc lạnh nhạt: "Biện pháp mà hai  chọn để giải quyết Trương Xảo Nhi… chính là để cô  nhập   Triệu Nhất Thịnh,  đó đẩy cha   cùng nhảy lầu ?"
Hàn Không và Tạ Địch đồng loạt sững sờ.
Hai   nhảy xuống lầu khi nãy, chính là cha  Triệu Nhất Thịnh. Và kẻ thứ ba nhảy cùng… chính là Trương Xảo Nhi.
Lê Kiến Mộc  từng xem tài liệu về Triệu Nhất Thịnh từ khi   qua đời. Sau đó, cha    cũng  vài  đến trường học, cô vẫn còn nhớ mặt họ.
Hàn Không trầm mặc trong giây lát,  nhẹ giọng :
"Ông  cách    đúng theo quy tắc, nhưng Trương Xảo Nhi  cô   sợ  gánh chịu hậu quả. Dù  hồn phi phách tán, cô  cũng  hối hận. Cô  chỉ cầu xin bọn ông coi như  thấy gì hết… Cho nên…"
Ông   tiếp nữa.
Hàn Không là  lương thiện, từ  đến nay vẫn . Hơn nữa, ông cũng từng tận mắt chứng kiến cảnh bi thảm của Trương Xảo Nhi.
Cô gái   quật cường, dù ông  khuyên nhủ  nhiều , cô  vẫn một mực giữ vững ý định báo thù, chấp nhận  cái giá  trả.
Không  cô  cầu xin họ giúp đỡ, mà chỉ mong họ đừng ngăn cản.
Cuối cùng, Hàn Không d.a.o động. Ông  tìm Tạ Địch bàn bạc, và hai  họ nhất trí đồng ý.
Tạ Địch thấy sắc mặt Lê Kiến Mộc  , cũng lên tiếng giải thích:
"Chuyện  là do Hàn   với ,  là  gật đầu đồng ý. Nếu Trương Xảo Nhi dám gánh chịu Thiên Đạo, đó là lựa chọn cá nhân của cô ,  liên quan đến chúng . Vì thế  sẽ  can thiệp."
Anh  ngừng một chút,   thêm:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/435.html.]
"Những năm gần đây,  lượng âm sai của địa phủ ít . Đôi khi  thể kịp thời thu hồn, dẫn đến một  oan hồn báo thù. Hầu hết   đều chọn mở một mắt, nhắm một mắt. Dù , đây cũng coi như là nhân quả của những kẻ ác. Chúng   cản trở, đương nhiên  đó Thiên Đạo sẽ xử lý. Chỉ cần kiểm soát  lệ quỷ,  để chúng gây  quá nhiều chuyện là ."
Lê Kiến Mộc  ,  chằm chằm  họ.
Giờ thì cô chắc chắn—Tạ Địch chỉ là Tạ Địch, một kẻ hành tẩu nhỏ bé giữa nhân gian, chứ   Tạ Tất An, kẻ từng uyên bác và mạnh mẽ.
Cô cất giọng lạnh lùng: "Vậy, Tạ  cảm thấy   kiểm soát  ?"
Mộng Vân Thường
Tạ Địch bỗng dưng  dự cảm  lành. Anh  cau mày: "Ý của Lê đại sư là…"
Lê Kiến Mộc bình thản đáp: "Trương Xảo Nhi  g.i.ế.c ba . Trong vòng một phút  khi  đến, hồn phách của ba  họ đều  biến mất. Còn hai  thì  lo thu hồn,  ở đây  lời tạm biệt với cô … Hai   nhận  rằng Trương Xảo Nhi đang cố tình kéo dài thời gian ?"
Lời  dứt, Tạ Địch và Hàn Không còn  kịp phản ứng, Trương Xảo Nhi vốn  im lặng bỗng  đầu bỏ chạy, lao thẳng  cơn mưa.
Lê Kiến Mộc  bóng dáng cô , chậm rãi :
"Trời mưa lớn, đường phố vắng vẻ. Một lệ quỷ  g.i.ế.c  xong, lẽ  bây giờ   Thiên Đạo giáng lôi đánh hủy diệt mới đúng.  hai   thấy tia sét nào ?"
Tạ Địch siết chặt nắm tay, vẻ mặt đầy hối hận.
Hàn Không thì  đờ , dù ông  thành thục trong nghề, nhưng cũng nhận   điều bất thường.
Lê Kiến Mộc hừ lạnh, bàn tay khẽ lật.
Một luồng linh khí nồng đậm bỗng ngưng tụ , hóa thành một dải lụa trắng như ánh sáng.
Chỉ trong chớp mắt, dải lụa nhanh như chớp quấn chặt lấy Trương Xảo Nhi, kéo cô  ngược trở !
Linh khí thít chặt quanh cổ cô , trói cứng  cho động đậy,  ném mạnh xuống đất.
Trương Xảo Nhi hét lên thảm thiết, quằn quại  mặt đất, đôi mắt đầy oán độc  Lê Kiến Mộc.
Cô  nghiến răng gằn từng chữ:
"Cô   sẽ  can thiệp! Vậy tại  bây giờ   tay?"
" chỉ g.i.ế.c kẻ đáng c.h.ế.t mà thôi! Dựa  cái gì  đối xử với  như ?"